Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1454: Quần hùng tụ hội Thiếu Lâm tự

Tại Đại Hùng bảo điện, trong ánh nhìn chăm chú của chư phật vốn phải là hình ảnh yên bình. Thế nhưng Vương Viễn lại mặc áo cà sa, trong tay nắm chặt trái tim Ba La Tinh, giống như một La Sát ngạ quỷ, hình ảnh cực kỳ máu me.

Phật điện tường hòa, áo cà sa trang nghiêm, cùng với trái tim máu me đầm đìa phụ trợ nhau, khiến cho toàn bộ cảnh tượng trở nên cực kỳ dị.

Chúng tăng trong đại điện đều ớn lạnh, cúi đầu mặc niệm A di đà phật.

"..."

Thấy tử trạng của Ba La Tinh thê thảm như thế, tuy đám người Huyền Từ và Phương Chứng được thả ra một ngụm ác khí, nhưng Vương Viễn sử dụng thủ đoạn máu me giết người ở trong Phật điện như thế, quả thực là có chút không thỏa đáng.

Về phần người chơi, dĩ nhiên là sởn da gà, không dám nhìn thẳng Vương Viễn.

Bọn họ đã biết Vương Viễn ra tay ngoan độc, làm người bá đạo, nhưng trăm triệu lần không ngờ hắn lại dám giết người trong Đại Hùng bảo điện, hơn nữa còn dùng thủ đoạn tàn nhẫn, tình cảnh máu me như thế, nghiễm nhiên là có một không hai.

Cái gì gọi là người độc ác? Là đây chứ đâu!

Sát sinh trước mặt Phật tổ, có lẽ Vương Viễn là người đầu tiên!

Thần Sơn thượng nhân thì lại tức giận nói: "Đệ tử cửa Phật, cớ sao lại tạo sát nghiệt như thế, còn ra thể thống gì!"

"Sát nghiệt?"

Vương Viễn tùy tiện ném trái tim trong tay lên thân Thần Sơn, cũng vươn tay lau lên quần áo Thần Sơn rồi nói: "Tăng nhân phiên bang này trộm tuyệt học Thiếu Lâm tự của ta vốn đã là tội ác tày trời, làm nhục Thiên triều ta thì tội càng thêm đáng chết. Bản thân ta là kim cương hộ pháp của phật môn, lấy sát chi sát vốn là chức trách, phổ độ trước mặt Phật Tổ là nể tình gã lễ Phật nhiều năm, tặng cho gã một hồi tạo hóa. Thần Sơn lão sư, ngươi cớ gì lại kích động như vậy, là bất mãn với Phật tổ, hay là bất mãn với tiểu tăng, chẳng lẽ là đồng đảng của Ba La Tinh kia?"

Trong lời nói của Vương Viễn có lẫn nội lực hùng hậu, nghĩa chính nghiêm từ, nói năng mạnh mẽ, rung động lòng người, chữ chữ như ngọc, khiến Thần Sơn không thể phản bác.

"Ta..."

Thần Sơn nhìn Vương Viễn mặt không chút thay đổi một cách phẫn nộ, nhưng lại không thể làm gì.

Bởi vì Thần Sơn cũng từng có chuyện cũ với Vương Viễn, biết rõ thủ đoạn của đại hòa thượng này, không có lý cũng phải cãi có lý ba phần, có lý cái là không buông tha người. Nay Ba La Tinh nhận tội đền tội nên bị đánh chết, Thần Sơn lại dám đứng ra bảo vệ, dựa theo cách làm người của Vương Viễn, tất nhiên sẽ liệt Thần Sơn vào tội đồng đảng, thuận tay cho thêm một hồi tạo hóa nữa.

Hòa thượng này có tu vi võ công cực cao, ngay cả Cưu Ma Trí cũng suýt thiệt mạng, Thần Sơn làm sao chống đỡ được.

Vì một tặc nhân phiên bang mà đánh mất tính mạng bản thân, quả thực không cần.

Thần Sơn còn không dám phản kháng, chúng tăng trong điện nghe vậy, cũng không dám có tâm làm trái nữa.

Nói xong, Vương Viễn nhìn khắp nơi, cuối cùng dừng mắt trên người Triết La Tinh: "Còn có ai cảm thấy tiểu tăng xử sự không thỏa đáng nữa không?"

"..."

Tất cả chúng tăng đều lắc đầu, Triết La Tinh lại càng cúi đầu, không dám nói nửa chữ, sợ móng vuốt tiếp theo Vương Viễn sẽ đưa về phía mình.

"A di đà phật!"

Thấy không có người phản đối, Vương Viễn tụng một tiếng phật hiệu dài rồi nói: "Tiểu tăng quả nhiên xử sự công chính! Thần Sơn lão sư, các ngươi đã muốn mang Ba La Tinh đi, vậy thi thể của gã các ngươi thu dọn đi..."

Sau khi Triết La Tinh tạ ơn đám người Vương Viễn và Huyền Từ, thì tiến lên cõng thi thể Ba La Tinh, xoay người rời khỏi Đại Hùng bảo điện.

Đương sự đã rời đi, đám người Thần Sơn lưu lại chỗ này cũng không còn ý nghĩa gì nữa, vì thế muốn đứng dậy rời đi.

Nhưng mà đúng lúc này, một tăng nhân vội vàng chạy vào điện, trong tay cầm một chồng danh thiếp lớn, hai tay giơ lên cao, đưa cho Huyền Từ nói: "Khởi bẩm phương trượng, quần hùng Hà Sóc bái sơn."

Huyền Từ nhìn chồng danh thiếp, cộng lại khoảng chừng hơn ba mươi cái, liệt tên đều là anh hùng hào kiệt thành danh vùng phương bắc, lại nghe tiếng chuông ngoài chùa không dứt, quần hùng đã tới cửa.

Chỉ một lúc sau, đã có vài chục hào kiệt được Huyền Sanh và tăng nhân tiếp khách dẫn tới trước đại điện.

Mấy người Thần Sơn vốn không có thiện ý, lúc này thấy quần hùng Hà Sóc đột nhiên tìm đến, cũng biết có chuyện xảy ra, vì thế bèn ở lại chuẩn bị tiếp tục xem náo nhiệt.

Đám người Huyền Từ lại mang vẻ mặt lo lắng.

Thiếu Lâm tự có ba vấn đề khó khăn lớn.

Một là Cưu Ma Trí khiêu khích.

Hai là Ba La Tinh trộm kinh.

Ba chính là bang chủ mới của Cái Bang muốn đoạt chức minh chủ võ lâm.

Hai chuyện trước, nhờ có thủ đoạn lôi đình của Vương Viễn, thế nên đã được giải quyết, còn một chuyện cuối cùng này mới là kịch hay chốt màn.

Theo quần hùng Hà Sóc vào điện, tăng nhân tiếp khách lại bẩm báo, nói mấy chục nhân vật võ lâm ở Sơn Đông, Hoài Nam cũng tới bái sơn.

Chỉ một lúc sau, anh hùng các vùng Lưỡng Hồ, Giang Nam đến, anh hùng Xuyên Thiểm tới, anh hùng Lưỡng Quảng cũng đến.

Trong đại điện trở nên nhộn nhịp.

Chỉ nghe có người lớn tiếng nói: "Con mẹ nó, bang chủ Cái Bang mời chúng ta tới Thiếu Lâm tự xem náo nhiệt, vì sao con chó nhà hắn còn chưa tới?"

"Ngươi sốt ruột cái đếch gì, chúng ta chỉ là vai phụ, vai chính tất nhiên phải xuất hiện cuối cùng rồi..."

"Mà này Trang Tụ Hiền rốt cuộc là ai?"

"Mẹ nó ai mà biết, Cái Bang lại đào đâu ra một bang chủ mới chứ..."

Trong nhất thời, Đại Hùng bảo điện vốn thanh tịnh nhốn nháo như một cái chợ. Đám hào kiệt võ lâm này cũng chả có bao nhiêu tu dưỡng, lời thô tục hết câu này tới câu khác, thật sự làm nhục thánh địa phật môn.

Nhưng mà nghe những lời bọn họ nói chuyện với nhau không khó nhận ra, không chỉ mình Vương Viễn không biết Trang Tụ Hiền này là ai, ngay cả quần hùng võ lâm cũng vô cùng xa lạ với thân phận của Trang Tụ Hiền.

Thật giống như người kia xuất hiện từ không khí ra làm bang chủ Cái Bang vậy.

Thế này cũng quá qua loa rồi.

Đối với người tên Trang Tụ Hiền thần bí này, mọi người đều có phỏng đoán của mình.

Có người nói đây là một vị thiếu niên anh kiệt, có người nói đây là một vị danh túc Cái Bang, thậm chí có người hoài nghi có phải Tiêu Phong thay tên đổi họ hay không, vì mưu đồ võ lâm Trung Nguyên.

Bạn cần đăng nhập để bình luận