Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 221: Kẻ thù chung của Ngũ Nhạc

...

Kiếm pháp này chính là rác rưởi, nhưng người học kiếm trong giang hồ cũng có mười người muốn, cũng có thể bán được giá tốt.

Thu kiếm phổ vào, Vương Viễn quay sang hung tợn hỏi Khúc Dương: "Nhìn ngươi cũng sắp chết, ta cũng không tính toán chuyện ngươi dùng châm bắn ta, ngươi có cái gì thì nhanh lấy ra. Nếu không ta không để chút mặt mũi nào cho ông đâu, cho ông áo rách quần manh phơi thây ở nơi đồng không mông quạnh này.”

Nói đến đây, trong đầu Vương Viễn đột nhiên xuất hiện hình ảnh hai lão già trần như nhộng nằm trên mặt đất, chậc chậc chậc... Không đành lòng nhìn thẳng.

Khúc Dương: “…”

"Đưa hắn đi Khúc đại ca!" Lưu Chính Phong ở một bên nói: "Vật ngoài thân sống không thể mang theo, đến khi chết cũng không mang theo được."

"Hừ!" Khúc Dương lạnh giọng hừ một tiếng nói: "Lão hủ một lòng đam mê âm nhạc, võ công thấp kém chỉ có Hắc Huyết Thần Châm Hộ Thể, lúc ở thành Hành Dương đã dùng hết rồi, trên người ta bây giờ chỉ còn lại một vật này."

Đang lúc nói chuyện, Khúc Dương lấy một tấm bài gỗ màu đen từ trong ngực đưa cho Vương Viễn.

[Hắc Mộc Lệnh]: Vật phẩm nhiệm vụ, dựa vào lệnh bài có khả năng gia nhập vào môn phái ẩn dấu Nhật Nguyệt Thần Giáo.

"Tín vật nhập môn của Nhật Nguyệt Thần Giáo!!"

Thấy lệnh bài kia Vương Viễn hơi sững sờ.

Vương Viễn đã nghe Độc Cô Tiểu Linh nói qua về Nhật Nguyệt Thần Giáo, nằm ở Hắc Mộc Nhai tại Hà Bắc, là môn phái nổi tiếng ngang hàng với Ma Giáo Tây Vực. Tuyệt Học "Quỳ Hoa Bảo Điển" càng được coi là thần công số một thiên hạ.

Chỉ là Hắc Mộc Nhai rất ít khi thu đệ tự, có rất ít người có thế lấy được tín vật của Hắc Mộc Nhai để tiến vào bái sư.

Không ngờ trên người Khúc Dương này lại có đồ tốt.

"Cảm ơn!"

Vương Viễn cầm Hắc Mộc Lệnh nhét vào trong túi, sau đó cười híp mắt nói: "Sau khi hai vị chết, ta sẽ giúp hai người hợp táng!"

Nói xong, Vương Viễn nhấc tay phải lên, đánh một chưởng lên người Khúc Dương. Khúc Dương bị Vương Viễn đánh chết tại chỗ.

[Hệ thống thông báo: Đệ tử Thiếu lâm Ngưu Đại Xuân đánh chết Trưởng lão của Nhật Nguyệt Ma Giáo... Nhận được giang hồ lịch duyệt... Điểm hiệp nghĩa + 50.]

[Hệ thống thông báo: Cảnh giới võ học "Ác Long Đào Tâm Trảo" của bạn được tăng lên, cảnh giới hiện tại "Hạc Lập Kê Quần"...]

Một chưởng này của Vương Viễn đánh ra bất ngờ không kịp đề phòng, một chưởng vừa ra, tất cả mọi người sửng sốt.

"Ông nội!"

Lúc này, cô nương vừa được Vương Viễn cứu kêu khóc lao đến.

Lưu Chính Phong cũng vô cùng đau đớn nói: "Ngưu thiếu hiệp, ngươi có ý gì? Cần phải đưa chúng ta cũng đều đưa cho ngươi rồi, vì sao còn phải ra tay giết người."

"A di đà phật!"

Vương Viễn niệm một tiếng a di đà nói: "Hôm nay bản thân hắn cũng bị thương nặng, còn sống cũng chỉ là đau đớn chờ chết mà thôi, tiểu tăng từ bi, giúp hắn sớm đi đến cõi cực lạc, dù sao ta cũng đồng ý với hắn sẽ không đụng xác của hắn."

Ý tứ trong lời nói của Vương Viễn rất rõ ràng, dù sao Khúc Dương cũng không thể sống được lâu nữa, không bằng để ông đây tranh thủ một việc thiện.

"Nếu đã như vậy, ngươi hãy giết Lưu mỗ luôn đi!" Lưu Chính Phong nâng đầu lên, nhắm mắt chờ chết.

"Ha ha!"

Vương Viễn cười ha ha, khoát tay nói: "Từ xưa chính tà không thể cùng tồn tại, ngươi là chính đạo, hắn là tà đạo, cả hai không giống nhau."

Cho dù Lưu Chính Phong kết giao với ma giáo thì vẫn là danh môn chính phái, giết lão bị rớt điểm nghĩa hiệp chỉ là chuyện nhỏ, chưa biết chừng còn bị môn phái truy sát, saoVương Viễn có thể làm loại chuyện này được.

Khúc Dương thì lại khác, tên này vốn là người trong ma giáo, hơn nữa nhân phẩm cũng không hề tốt. Không nói chuyện gì xa, ngay lúc trước khi còn ở Lưu phủ, lão già này giơ tay một cái đã giết một đống người. Nếu như Vương Viễn không có Kim Cương Bất Hoại Thần Công bảo vệ, chỉ sợ cũng bị giết rồi.

Chỉ bằng chuyện này, Vương Viễn có giết lão vài lần cũng không oan.

"Tốt! Rất tốt! Không hổ là đệ tử chính phái!"

Lưu Chính Phong thở dài một hơi nói: "Các ngươi đi đi! Đừng làm phiền chúng ta nữa!"

"Tạm biệt!"

Tâm tình hiện tại của Lưu Chính Phong có chút bất ổn, Vương Viễn đương nhiên sẽ mặc kệ ông. Vốn Vương Viễn còn muốn đào hố giúp hai người chôn, nhưng bây giờ Lưu Chính Phong đuổi Vương Viễn, vì vậy Vương Viễn xoay người chào hỏi Mario và Điều Tử liền rời khỏi đây.

"Yên nhi!"

Thấy ba người Vương Viễn đã đi khỏi, Lưu Chính Phong tâm như tro tàn nói với cô bé kia: "Mạng ta cũng không còn được bao lâu nữa, Khúc đại ca đi trước một bước, mong cháu sẽ tiễn ta một đoạn đường!"

Nói xong, Lưu Chính Phong rút một cây chủy thủ từ trong ngực ra đưa cho cô bé kia.

Cô nương do dự trong chốc lát, giơ chủy thủ đâm một dao vào ngực Lưu Chính Phong, Lưu Chính Phong ôm thi thể Khúc Dương mỉm cười mà chết.

Tiếu Ngạo Giang Hồ thất truyền từ đó.

...

Cùng với sự ra đi của Lưu Chính Phong, trên bầu trời trong game truyền đến thông báo giang hồ.

[Thông báo giang hồ: Đệ tử Thiếu Lâm tự Ngưu Đại Xuân, ép chết danh môn Hành Sơn - Lưu Chính Phong. Danh vọng của Ngũ Nhạc Kiếm Phái -50, trở thành kẻ thù của Ngũ Nhạc phái, nhận được danh hiệu "Kẻ Thù Chung Của Ngũ Nhạc", đệ tử Ngũ Nhạc Kiếm Phái người người phải giết.]

Ngũ Nhạc Công Địch: Danh hiệu

Đệ tử Ngũ Nhạc Kiếm Phái đánh chết mục tiêu này, có khả năng nhận được lịch duyệt giang hồ cùng với điểm cống hiến môn phái của Ngũ Nhạc Kiếm Phái.

"Cái đệt! Ông đây liên quan cái rắm!"

Thấy thông báo của hệ thống, Vương Viễn muốn hỏng rồi.

Sở dĩ Vương Viễn không giết Lưu Chính Phong, chính là sợ hệ thống làm ra chuyện này. Ai ngờ được ngàn phòng vạn phòng, không ngờ hệ thống vẫn đem mọi chuyện tính sổ lên đầu hắn, thật con mẹ nó có thể tìm ai để nói lí lẽ đây.

Trong trò chơi, binh khí người chơi ưa thích nhất chính là kiếm!

Phái Ngũ Nhạc là kiếm phái, tuy rằng bốn Nhạc phái khác thuộc về môn phái ẩn, nhưng một mình phái Hoa Sơn đã chiếm mất nửa giang sơn trong trò chơi.

Trong giang hồ, mười người thì ít nhất cũng có ba người là phái Hoa Sơn, điều này có thể cho thấy được số lượng người của phái Hoa Sơn.

Hôm nay Vương Viễn trở thành kẻ thù chung của phái Ngũ Nhạc, trên cơ bản thì không khác nào đắc tội một phần ba số người trong game.

Chơi game đến nỗi khiến người người nổi giận, này con mẹ nó còn có ai nữa không? Suy cho cùng, cái mũ này nên chụp lên đầu phái Tung Sơn mới đúng, phái Ngũ Nhạc lại cùng nhau chụp cái mũ này cho Vương Viễn, cũng không biết trong đầu họ giả bộ cái gì, quả thật ăn khớp đến thần kì.

Bạn cần đăng nhập để bình luận