Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 318: Sự tín nhiệm của Mã phu nhân

“Ha ha” Điều Tử nói: “Ngươi đúng là một người thông minh.”

“Sống trong bang phái lớn nhất thiên hạ này, không hiểu chuyện thì làm sao có thể sống tới giờ được?” Mã phu nhân lắc đầu nói: “Nói đến đây rồi thì cũng không giấu diếm ba người nữa, cái tên Kiều Phong kia là người có tai mắt thông thiên, trong Võ Lâm ở đâu cũng có bạn, ta chỉ là một người phụ nữ yếu đuối không dám tin ba người, bức thư này ở chỗ của ta, chỉ có thể giao cho người mà ta tin tưởng!”

Mã phu nhân vừa nói xong, Vương Viễn và hai người Điều Tử cùng lúc nhận được thông báo của hệ thống.

Nhắc nhở của hệ thống: [Bạn đã kích hoạt nhiệm vụ ẩn “Sự tin tưởng của Mã phu nhân”, bạn có muốn nhận không?]

“?”

Thấy nhắc nhở nhiệm vụ, trên đầu Vương Viễn hiện lên một dấu chấm hỏi.

Trong trò chơi, việc đưa ra nhiệm vụ thường nhắm vào mục tiêu nhất định, nếu như có hai người trong cùng một đội, nhiệm vụ thường sẽ được gửi cho đội trưởng.

Lúc nãy để trà trộn vào Cái Bang, Vương Viễn hiện vẫn còn trong đội của Điều Tử, bây giờ lại nhận được thông báo nhắc nhở nhiệm vụ, hiển nhiên là nhiệm vụ này Vương Viễn sẽ tự nhận.

Trong cùng một đội mà lại có hai nhiệm vụ thì hai nhiệm vụ này có thể sẽ xung đột với nhau.

Loại nhiệm vụ này thường có tính ép buộc, nếu không làm thì sẽ không nhận được nhiệm tiếp theo, vậy nên hai người trực tiếp bấm xác nhận.

Sau khi hai người bấm xác nhận, Mã phu nhân lập tức nói: “Hai người đều là thiếu hiệp nổi tiếng trong giang hồ, hai người ai có thể lấy được được tín vật quạt giấy của Kiều Phong mang đến đây, ta sẽ tin người đó không cùng một phe với Kiều Phong, ta cũng sẽ đưa lá thư này cho người đó.”

Nhắc nhở của hệ thống: [Bạn đã nhận nhiệm vụ ẩn “Sự tín nhiệm của Mã phu nhân”.

Cấp bậc của nhiệm vụ: Không.

Nội dung của nhiệm vụ: Lấy được tín vật quạt giấy của bang chủ Cái Bang Kiều Phong *1.

Phần thưởng của nhiệm vụ: Bức thư của phương trượng Huyền Từ .]

Nhiệm vụ của Vương Viễn và Điều Tử có thể nói giống nhau y như đúc, chỉ khác ở chỗ phần thưởng nhiệm vụ của Điều Tử là “bức thư bằng chứng”, ý nghĩa về mặt chữ khác nhau, nhưng bản chất thì hoàn toàn giống nhau.

“Vậy là xung đột với nhau rồi?”

Giờ phút này Điều Tử và Rõ Như Ban Ngày đều đang nhìn vào túi áo, lúc mới đầu Vương Viễn nói Mã phu nhân khó đối phó hai người còn không tin, một người phụ nữ mất chồng thì có gì khó đối phó chứ, nhưng bây giờ thì Điều Tử phục rồi.

Một nhiệm vụ được đưa ra, trực tiếp khiến hắn và Vương Viễn đối đầu, người phụ nữ này đúng là rất tài năng.

Quá rõ ràng, Mã phu nhân muốn chắc chắn rằng sẽ không có một sơ hở nào, tín vật quạt giấy của Kiều Phong chính là đầu danh trạng.

("Đầu danh trạng" là việc phải làm một số việc, để cam kết với một phía, đồng thời khóa khả năng trở cờ theo phía bên kia.)

Đưa đầu danh trạng, nhược điểm của hai người đã nằm trong tay của Mã phu nhân, đến một lúc nào đó tất nhiên sẽ đứng về phía Mã phu nhân.

Bức thư là vật phẩm nhiệm vụ của Vương Viễn và Điều Tử, vì vật phẩm nhiệm vụ, hai người họ bắt buộc phải nhận nhiệm vụ bằng chứng này.

"Chết tiệt!"

Vương Viễn dứt khoát nói: "Điều Tử, ngươi không ý kiến gì với việc ta giết bà ta chứ?"

Bắt ông đây lừa gạt bạn bè? Không có cửa đâu, nhưng giết ngươi thì bức thư vẫn rơi ra như thường.

"Những người này đều là NPC, không liên quan đến nguyên tắc của ta, miễn là ngươi muốn, ta chỉ cần tín vật thôi! Có điều ta vẫn đang làm nhiệm vụ, không thể ra tay..." Điều Tử bình tĩnh trả lời.

Có nguyên tắc mà không cổ hủ, không làm mất bản tâm của mình trong chốn giang hồ .

“Ta và Kiều Phong là bạn tốt của nhau, cũng không thể ra tay, để Rõ Như Ban Ngày làm đi!” Dứt lời, Vương Viễn bèn nháy mắt ra hiệu với Rõ Như Ban Ngày.

"Ừ!"

Rõ Như Ban Ngày hiểu ý, gã gật đầu bước từng bước về phía Mã phu nhân.

"Các ngươi cũng không cần phải lo cho sự an nguy của ta đâu!"

Tuy nhiên đúng lúc này, Mã phu nhân lại điềm nhiên nói: "Ta đã đặt bức thư ở một nơi rất an toàn. Chỉ cần ta có mệnh hệ gì, đương nhiên sẽ có người công khai nội dung bức thư cho hậu thế."

"..."

Ba người Vương Viễn nhìn nhau không nói nên lời, một lần nữa bọn họ cảm nhận được sự gian xảo của người phụ nữ này.

Mé, vốn định để bức thư rơi ra, nhưng không ngờ người phụ nữ này đã chuẩn bị từ lâu, bà ta đã chuẩn bị đường lui cho mình.

Lý do Vương Viễn muốn bức thư chính là để giúp Huyền Từ giữ bí mật cho Kiều Phong, nếu bức thư được công bố thì chẳng phải là đổ sông đổ bể sao.

Ý tứ trong lời nói của Mã phu nhân khá rõ ràng: "Đừng giở trò. Nếu các ngươi dám động đến ta, chúng ta sẽ cùng cá chết lưới rách. Một khi bức thư được công bố, Huyền Tử hay Kiều Phong, bất kỳ ai các ngươi cũng không bảo vệ được, ngay cả ngươi không phải là người trong cuộc cũng…"

Vương Viễn chơi trò chơi lâu như vậy rồi, gặp đủ loại NPC lừa đảo, bắt cóc, tống tiền, đây vẫn là lần đầu tiên hắn bị NPC tính kế gắt gao đến vậy.

"Nếu đã như vậy thì chúng ta yên tâm rồi! Bây giờ chúng ta sẽ lập tức đi lấy quạt cho ngươi!" Vương Viễn ôm quyền nói với Mã phu nhân, sau đó vẫy tay với Điều Tử và Rõ Như Ban Ngày, cả ba vội vàng rời khỏi phòng của bà ta.

"Xung đột rồi, làm sao bây giờ?"

Sau khi rời khỏi nhà Mã Đại Nguyên, Rõ Như Ban Ngày bèn hỏi với vẻ dè dặt.

Mối quan hệ giữa Vương Viễn và Điều Tử vừa xem đã hiểu ngay, bây giờ nhiệm vụ của hai người xung đột với nhau, quạt giấy lại chỉ có một cái, thế nên một trong hai người phải hy sinh.

Khi người xa lạ xung đột với nhau, đánh nhau là chuyện đương nhiên, nhưng Vương Viễn và Điều Tử là bạn, đương nhiên không thể thiếu văn minh như vậy.

"Để lão Ngưu đi!"

Điều Tử không hề suy nghĩ nói thẳng: "Ta luôn cảm thấy chuyện này rất kỳ lạ. Mặc dù bức thư này gây bất lợi với Kiều Phong, nhưng nó không hẳn là bằng chứng chứng minh Kiều Phong đã giết Mã Đại Nguyên."

Nói đến đây, Điều Tử trầm ngâm một lúc, sau đó mới nói: "Hơn nữa các nhiệm vụ có xung đột thì đều sẽ để người mạnh hơn làm, ta đánh không lại lão Ngưu... Cái quạt giấy này nên tặng cho lão Ngưu."

"Ách…"

Câu trả lời của Điều Tử khiến Rõ Như Ban Ngày không còn gì để nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận