Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 509: Tiểu Trường ta bái phục chịu thua

Vốn tưởng này trong một chiêu này, Vương Viễn sẽ bị mình hút chặt giống như Mario, và bị tiêu trừ tu vi nội lực. Nhưng ai ngờ, tên hòa thượng trước mặt lại tà môn như vậy. Hóa Công Đại Pháp của mình hoàn toàn không có tác dụng với Vương Viễn, mẹ nó chứ.

Lúc này, tân trạng của Trường Tình Tử đã thoáng có chút sụp đổ.

Quả thực, Hóa Công Đại Pháp đáng sợ thật đấy, nhưng chung quy môn công pháp này cũng chỉ là võ học cao cấp. Hơn nữa thứ mà Trường Tình Tử học được chẳng qua cũng chỉ là một chút thủ đoạn mà thôi.

Thật không nghĩ tới Vương Viễn lại có Kim Cương Bất Hoại Thần Công hộ thể, cho dù là phòng thủ hay là tấn công, đều được cộng thêm cực cao. Càng đáng sợ hơn là thuộc tính định lực của hắn cũng vô cùng cao, có thể kháng toàn bộ trạng thái bất thường, lại thêm thứ mà hắn học được chính là thần công Dịch Cân Kinh bản gốc, là số một trong mắt người chơi.

Một Hóa Công Đại Pháp nho nhỏ đã vô cùng chật vật khi tiêu tốn tu vi nội lực của Mario rồi, hiển nhiên không thể tốn nổi tu vi của Vương Viễn.

Nếu Trường Tình Tử so vài chiêu với Vương Viễn, thì còn có thể đánh nhau vài hiệp. Nhưng tiểu tử này lại đi lên muốn đối chưởng lực và đấu nội công với hắn. Không bị hắn đánh chết ngay tại trận đã được xem là tốt lắm rồi.

“Chỉ có bản lĩnh này thôi sao?”

Vương Viễn cười lạnh, cổ tay run lên, cưỡng chế kéo chưởng lực của Trường Tình Tử ra. Tay trái tóm trong không trung, bắt lấy một băng ghế cách đó mấy mét, rồi vung mạnh vào đầu Trường Tình Tử.

“Rắc!”

Băng ghế vỡ thành tiếng, Trường Tình Tử bị chiếc ghế đánh lăn ra đất. cũng may Vương Viễn đã nương tay, không muốn gây ra tai nạn chết người. Bằng không vừa rồi dồn sức dùng một chiêu, tung một chưởng bổ làm hai, Trường Tình Tử đã trực tiếp đi đến điểm sống lại báo cáo rồi.

Trường Tình Tử bổ nhào xuống đường, Vương Viễn giẫm một cước đuổi kịp, rồi lại đá tới.

Trường Tình Tử phản ứng cực nhanh, vội vàng lôi chủy thủ ra đỡ để giảm bớt phần lớn lực đạo của Vương Viễn. Cả người y bị đá sát rạt trên mặt đất, bay xa mấy mét, lăn mình một cái giữa không trung rồi ngã. Tay trái chống xuống đất, quỳ một gối đối diện với Vương Viễn, một tay khác cầm thủy thủ gần như mất cảm giác, không thể ngừng run rẩy.

“Cũng không tệ!”

Thấy Trường Tình Tử có thể ngăn chặn được một cước của mình dưới loại tình huống này, Vương Viễn không khỏi đánh giá y cao hơn. Với thân thủ này, y xem như cũng có tự tin để dám coi thường người khác.

Mà lúc này, trong lòng Trường Tình Tử lại vô cùng chấn động.

Một thân bản lĩnh của Trường Tình Tử có được từ việc cọ sát thực chiến. Tiểu tử này vào nam ra bắc, không biết đã gặp biết bao nhiêu cao thủ, nhưng đây lại là lần đầu tiên y gặp được một đối thủ mạnh mẽ như Vương Viễn.

Nội lực hùng hậu và những đòn tấn công uy mãnh của hòa thượng này, quả thực là mới nghe lần đầu.

Võ học của phái Tinh Túc giống như phái Tiêu Dao, đều nổi tiếng về độ linh hoạt, hơn nữa lại kèm theo tấn công bằng độc, đối phó những cao thủ khác đều có thể đều mạnh hơn một bậc.

Nhưng hòa thượng trước mắt này không sợ công kích thuộc tính độc, cũng không sợ những chiêu phù phiếm mà không thật. Thậm chí ngay cả Hóa Công Đại Pháp cũng không thể làm gì được hắn, quả thực chính là khắc tinh của phái Tinh Túc… Mẹ nó, đây rốt cuộc là cái thứ quái thai gì vậy, nếu cứ tiếp tục đánh thì mình có thể sẽ không còn mạng nữa.

Phi Vân Đạp Tuyết là một người rất giỏi về đoán ý qua lời nói và sắc mặt.

Thấy dáng vẻ hiện giờ của Trường Tình Tử, Phi Vân Đạp Tuyết biết tên nhãi này đã biết sợ. Dù sao mọi người cũng phải thi đấu trong cùng một đội ngũ, Phi Vân Đạp Tuyết cũng không muốn để mọi chuyện tiến triển đến mức không thể cứu vãn, vì thế hắn hắng giọng một cái, định kéo hai người.

Chẳng qua Phi Vân Đạp Tuyết còn chưa kịp nói gì, Trường Tình Tử đã “phù” một tiếng quỳ xuống mặt đất.

“!!”

Trường Tình Tử vừa quỳ xuống, tất cả mọi người đều ngây ngẩn cả người.

Gì đây, tên khốn kiếp này lại muốn làm trò con bò gì nữa?

Mọi người cũng đã được chứng kiến công phu tà môn của phái Tinh Túc, biết tên này am hiểu bàng môn tà đạo, quỳ xuống thế này không phải là có sát chiêu gì đó chứ...

Trong chốn giang hồ có đủ loại kiểu dáng võ học, ngay cả cắt cậu nhỏ tự mình hại mình còn có nữa là, thế nên võ học có tư thế kỳ quái gì đó cũng không tính là lạ, cho phép Cáp Mô Công của núi Bạch Đà nằm úp sấp để phát lực, thì cũng sẽ cho phép đệ tử phái Tinh Túc quỳ xuống để phát công, đều là môn phái Tây Vực, sự khác biệt cũng sẽ không lớn.

Ngay lúc tất cả mọi người đều không hiểu chuyện gì, Trường Tình Tử đột nhiên nói: “Không hổ là cao thủ do ông chủ Phi Vân mời tới, Tiểu Trường ta bái phục chịu thua.”

“Chuyện này... Ngươi...”

Nghe xong lời Trường Tình Tử nói, không chỉ những người khác, đến ngay cả Vương Viễn cũng ngây ngẩn cả người.

Tên nhãi trước mặt này đúng là rất thú vị... Mới vừa rồi còn bưng cái vẻ mặt ông đây là đệ nhất thiên hạ, tất cả các ngươi đều là rác rưởi, bây giờ đã thay ngay một khuôn mặt khác được.

Thay đổi thái độ cũng hơi nhanh rồi đấy, còn bỏ qua cả giai đoạn quá độ luôn ấy chứ?

Vương Viễn cho rằng Mario đã rất vô liêm sỉ rồi, không nghĩ tới cái tên này còn vô liêm sỉ hơn Mario không biết bao nhiêu lần.

Ít ra Mario không đánh lại thì hắn ta vẫn có thể chạy, cũng sẽ không như tên nhãi này lại tỏ thái độ khiêm nhường nhận sai.

Đương nhiên, sở dĩ mọi người kinh ngạc như vậy là do bọn họ hoàn toàn không biết một tí gì về phái Tinh Túc.

Môn phái này tương đối tà ác: nhận sai, nịnh bợ, lòng dạ độc ác chính là những thứ mà môn phái này phải rèn luyện hàng ngày. Chỉ có vô liêm sỉ, a dua nịnh hót, mượn gió bẻ măng, bỏ đá xuống giếng (dùng bốn thành ngữ liên tiếp, ta đúng là hoàng tử nhỏ thành ngữ) thì mới có thể được giữ lại ở môn phái cho đến cuối cùng. Người chơi không thể vứt bỏ sĩ diện của bản thân thì đã bị đào thải từ vòng nhập môn đầu tiên luôn rồi.

Trên làm dưới theo mà, Đinh Xuân Thu làm rất giỏi việc này.

Không ngừng châm biếm những kẻ yếu hơn mình, còn những người mạnh hơn thì lại ra sức nịnh hót, đây chính là thói quen của người chơi và NPC phái Tinh Túc.

Học cái xấu thì rất nhanh!

Bạn cần đăng nhập để bình luận