Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1216: Bóng đèn siêu cấp lớn

Trong mắt những người chơi bình thường như bọn họ, cao thủ cấp bậc như Thần Uy Không Cản Nổi hẳn là không sợ cái gì mới đúng.

"Chúng ta đúng là cao thủ trò chơi, nhưng cũng là người thường!"

Mấy người Hoa Phi Hoa đều phản bác: "Đừng coi chúng ta thành siêu nhân, chúng ta chỉ hơi ưu tú hơn các ngươi một chút mà thôi."

"Hửm?" Vương Viễn tỏ vẻ nghi ngờ.

"Đương nhiên, không bao gồm Ngưu ca ngài!" Hoa Phi Hoa nhanh chóng nói: "Bản lĩnh của ngài, ta cảm thấy đời này ta cũng thể học hết được. Ngài nghĩ biện pháp chút đi, xem có thể mang tên Thần Uy phế vật kia lên đây không."

"Hừ!"

Vương Viễn trợn mắt khinh thường, trực tiếp nhảy xuống khe núi, một tay nhấc Thần Uy Không Cản Nổi lên, sử dụng Thích Già Trịch Tượng Công, mạnh mẽ quăng hắn ta lên.

"Trâu bò, trâu bò!"

Thấy Vương Viễn trực tiếp ném Thần Uy Không Cản Nổi bay lên trên khe núi, mọi người đều giơ ngón tay cái.

Từ dưới đó mà ném đồ lên đây tốn sức hơn quăng đồ bình thường rất nhiều. Hơn nữa, tên ngốc Thần Uy Không Cản nặng như vậy mà Vương Viễn có thể tùy tiện ném một cái là lên, đây là lực cánh tay mạnh cỡ nào chứ?

Chỉ là không ai biết, thủ pháp ám khí này của Vương Viễn không phải là phương pháp ném đồ bình thường, mà là có công pháp hệ thống hỗ trợ. Đừng nói là một người, cho dù là gỗ lớn ngàn cân của Cự Mộc Kỳ, hắn cũng có thể ném lên khe núi, hơn nữa lực sát thương còn mạnh hơn.

Được mọi người khen ngợi như vậy, Vương Viễn đột nhiên như nghĩ tới chuyện gì, tìm kiếm trên mặt đất.

Mới vừa rồi, khi chạy trốn, kỳ chúng Cự Mộc Kỳ ném lại không ít cây gỗ lớn ngàn cân, dường như có một vài cây không bị thiêu cháy.

"Ngươi đang tìm gì thế?"

Thấy Vương Viễn tìm kiếm trên mặt đất, những người khác cũng tiến lên giúp đỡ.

Sau khi tìm kiếm một lượt, rốt cuộc mọi người tìm được hai cây gỗ lớn hoàn chỉnh không hư hao gì. Đồ chơi này chính là thứ tốt, Thích Già Trịch Tượng Công của Vương Viễn vẫn luôn thiếu ám khí cực phẩm như vậy.

Vương Viễn nhét hai cây gỗ lớn vào trong ba lô.

Trong trò chơi được cái tiện và nhanh như vậy, đừng nói gỗ lớn ngàn cân, Độc Cô Tiểu Linh còn có thể lấy từ trong ngực ra một chiếc thuyền đấy... Bộ ngực này quả thực biến thái.

Ngoại trừ gỗ lớn ngàn cân, mọi người cũng tìm được trên mặt đất một lá cờ nhỏ ghi "Kỳ lệnh Cự Mộc Kỳ", là một đạo cụ cùng loại với hai lá cờ nhỏ trong tay Vương Viễn lúc trước.

Chuyện này khiến Vương Viễn rất khó hiểu. Rõ ràng Văn Thương Tùng không chết, sao lại bỏ lá cờ lại chứ.

Mang theo nghi hoặc, đám người Vương Viễn đi theo dấu chân chạy trốn của Văn Thương Tùng, đi tới trước vách núi mà Văn Thương Tùng biến mất lúc nãy. Lúc này mọi người cũng đã thấy rõ ở trên vách núi có một cái cửa động, nhìn vào bên trong chỉ thấy tối đen như mực.

Cửa động này được thiết kế khá bí mật, nằm trong khe hở của vách núi, nếu không phải Vương Viễn tận mắt thấy Văn Thương Tùng chui vào, thì không ai có thể phát hiện ra nó.

"Được đấy lão Ngưu, đừng nói là ngươi sống lại xuyên về đấy nhé. Nơi này mà cũng tìm được?"

Nhìn thấy cái cửa động trước mắt, Tống Dương không nhịn được nói.

Gần đây cô nàng này hay đọc truyện võng du, mà thể loại trọng sinh là thể loại cô nàng thích nhất. Có thể tìm được một nơi bí ẩn hẻo lánh như vậy ở trong phụ bản, lại thêm ngày thường Vương Viễn luôn có một vài chủ ý xấu xa, lừa gạt khắp nơi trong trò chơi, khiến cho Tống Dương tưởng tượng xa vời.

"Đi đi đi!"

Vương Viễn đương nhiên là không thèm để ý tới cô, xua tay nói: "Vừa rồi ta nhìn thấy Chưởng Kỳ Sử Cự Mộc Kỳ - Văn Thương Tùng chạy vào trong này!"

"Văn Thương Tùng? Không bị thiêu chết à? Vậy sao kỳ lệnh của gã lại rơi ra?" Hoa Phi Hoa đứng cạnh khó hiểu hỏi.

Là Chưởng Kỳ Sử của Cự Mộc Kỳ, kỳ lệnh kia chính là thứ quan trọng nhất của Văn Thương Tùng, không thể nào có chuyện người không chết mà lại ném đồ đi cả.

"Có lẽ là giả chết để chạy trốn?" Mario nói một cách hèn mọn: "Sáu môn phái lớn đánh lên tới cửa rồi, nếu là ta thì ta chắc chắn sẽ không ở chỗ này chờ chết..."

"Đây là NPC, chứ không phải ngươi..." Vương Viễn không còn gì để nói.

Nói thật, Vương Viễn còn khó hiểu hơn ai hết... Dù sao người nhìn thấy Văn Thương Tùng chạy trốn chỉ có mình hắn.

"Vậy trước tiên cùng vào xem một chút đi! Đứng đây đoán mò cũng vô dụng, không bằng đuổi theo túm lấy mà hỏi." Điều Tử quả nhiên là người thuộc phái hành động.

"Ừ!"

Vương Viễn gật đầu, dẫn đầu chui vào trong động.

Những người khác theo sát phía sau, Thần Uy Không Cản Nổi đi ở sau cùng, đi thụt lùi giơ tấm chắn bảo vệ phía sau.

Những nơi như sơn động, đặc biệt là sơn động xa lạ rất nguy hiểm, không chừng sẽ có cơ quan hay mai phục gì đó, nhất định phải làm tốt công tác phòng ngự trước sau, để tránh lưng bụng cùng thụ địch.

Trong sơn động cực tối, giơ tay không thấy được năm ngón. Mới vừa rồi mọi người đã ném hết đuốc của mình đi, nên trong sơn động tối như mực này, nửa bước cũng khó đi.

"Bố khỉ! Tối thế này gã kia đi kiểu gì vậy?" Sau khi vào sơn động, mọi người có chút sợ... Cái nơi mà không nhìn thấy bất kỳ thứ gì, không biết ẩn giấu bao nhiêu nguy hiểm đâu, mặc dù mọi người đều là cao thủ, thì cũng khó tránh khỏi sợ hãi. Giống như Hoa Phi Hoa nói lúc trước, mọi người đều là người thường, chỉ là ưu tú hơn chút xíu mà thôi.

"Đừng hoảng sợ!"

Vương Viễn lại rất bình tĩnh, hai tay hợp lại, mở [Kim Cương Hàng Thế].

"Xoẹt!"

Theo chân khí hộ thể lưu chuyển, một luồng kim quang từ trên người Vương Viễn bật ra, mang theo một chút ánh sáng.

Mọi người: "..."

Dùng hiệu ứng đặc biệt của công pháp làm bóng đèn, ý tưởng của Vương Viễn luôn mang lại cho người ta một hiểu biết hoàn toàn mới.

Được Vương Viễn dẫn dắt, những người khác cũng bắt đầu suy nghĩ khác đi, ai nấy đều mở chân khí hộ thể ra, hiển lộ thần thông của mình.

Phi Vân Đạp Tuyết lại là người kiêu ngạo nhất, trực tiếp mở tối đa hiệu ứng đặc biệt của trang bị toàn thân, trên đỉnh đầu treo lên danh hiệu hội viên Tâm Duyệt cấp 15, toàn thân chói mắt giống như một mặt trời, nhất thời khiến quang mang của tất cả mọi người ảm đạm hẳn đi.

Trong sơn động tối như mực lập tức được chiếu sáng trưng.

"Ngươi trâu bò, ngươi trâu bò!"

Mọi người hoàn toàn bái phục, vội vàng đóng chân khí hộ thể, đom đóm không dám tranh đua với trăng sao... Kẻ có tiền vạn ác này quả thực...

Có bóng đèn siêu cấp lớn là Phi Vân Đạp Tuyết ở đây, mọi người rốt cuộc thấy rõ bộ dạng trong sơn động.

Bạn cần đăng nhập để bình luận