Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1192: Tà giáo hại người

Nhìn thấy Vương Viễn, Mạc đại thúc cũng vội vàng tiến lên chào hỏi: "Đã có Ngộ Si đại sư ở đây, Tô Xán, hai người các ngươi hãy đi theo ở phía sau đi."

Xem ra Vương Viễn vẫn có sức nặng đáng kể trong tâm trí NPC giang hồ, nếu như không có Vương Viễn ở đây, e rằng ngay cả cửa lớn của Thiên Lý Giáo hai cha con Tô Thị cũng không vào được.

Đương nhiên, Tô Xán cũng biết rõ thực lực của Triệu Vô Cực, nếu không phải nhìn thấy Như Sương cô nương, hắn ta sẽ không chủ động đi lên tìm chết.

Bây giờ thì hay rồi, vừa nhìn thấy nữ nhân, hắn ta lập tức X trùng thượng não, quả nhiên là một tên nhị thế tổ. (Tô Xán chỉ bắt đầu tỉnh ngộ khi thật sự trở thành một tên ăn mày.)

...

Sau khi kéo được Mạc trưởng lão và Như Sương vào đội ngũ, Vương Viễn cũng yên tâm hơn một chút, ít nhất Mạc đại thúc cũng là trưởng lão truyền công cấp 80, Như Sương và Tô Xán thì tương đương nhau, đều là cấp 60, dù không thể giúp được gì, nhưng ba người bảo vệ một tên Tô Bảo cũng đủ sức.

Sau khi vào Thiên Lý Giáo, họ đi thẳng một đường về phía trước, đến một sân lớn.

Hai bên sân nhỏ là những ngôi nhà gỗ thấp bé, mười giáo đồ mặc áo xám của Thiên Lý Giáo đang đi tuần tra trong sân.

Những giáo đồ này của Thiên Lý Giáo có cấp bậc không cao lắm, tầm bốn mươi, không khác những quái tinh anh nhỏ. Lấy thực lực của Vương Viễn lúc này đi đánh những tiểu quái đó không khác gì bắt nạt kẻ yếu, chỉ cần Tô Xán Như Sương là có thể dễ dàng giải quyết bọn chúng.

Sau khi lặng yên không một tiếng động giải quyết đám tiểu quái trong sân, đoàn người tiếp tục tiến về phía sườn núi, liên tục xử lý mấy lớp tuần tra của những giáo đồ Thiên Lý Giáo.

Tô Bảo có chút huênh hoang chống nạnh, cao giọng nói: "Đây chính là Thiên Lý Giáo? Cũng chẳng có gì đặc biệt! Xem ra Triệu Vô Cực kia cũng chỉ tới thế."

“Đừng coi thường!” Mạc trưởng lão thận trọng nói: “Hôm nay là ngày ăn chay của Thiên Lý Giáo. Đây chỉ là những thị vệ canh gác thôi, giáo đồ của họ chắc lúc này đều đang tế tự ở trên đỉnh núi. "

"Tế tự?"

Không hiểu sao, Vương Viễn luôn cảm thấy từ tế tự có chút lạnh sống lưng.

Sau khi giết xong đợt thị vệ thứ bảy, cuối cùng năm người nhóm Vương Viễn cũng đến được sườn núi.

"Ồ..."

Vừa lên đến sườn núi, mấy người Vương Viễn đã vô cùng kinh ngạc, Tô Bảo suýt chút nữa hét lên thành tiếng, may mà Vương Viễn tay mắt lanh lẹ, vươn tay đánh hắn ta choáng váng mới khiến cả đoàn người không bị bại lộ.

Năm người vội vàng tìm một chỗ trũng để ẩn nấp.

Không giống như những thị vệ rải rác bên dưới, lúc này trên sườn núi có khoảng năm sáu nghìn người đang đứng rậm rạp, đưa mắt nhìn quanh không thấy điểm cuối.

Những người này đều mặc quần áo và trang sức thống nhất, áo bào xám, trên đầu quấn khăn, đằng đằng sát khí, khí thế vô cùng hoành tráng.

Vương Viễn là người đã từng được thấy những cảnh tượng lớn lao, thế nhưng khi chứng kiến những giáo đồ Thiên Lý Giáo này cũng không khỏi kỳ quái trong lòng.

Những binh lính Vương Viễn từng gặp dù có kỷ luật nghiêm minh đến mấy, vẫn có thể nhìn ra họ là những cá thể độc lập, có tư duy và lý trí không quá phức tạp.

Mà những giáo đồ Thiên Lý Giáo này lại hai mắt đỏ hồng, tựa như những cái xác không hồn, không còn tri giác, bầu không khí nơi đây vô cùng quái dị, chẳng khác gì một đám fan não tàn.

Chính giữa nhóm giáo đồ này là một tế đàn lớn, trên đó để một lò luyện đan màu vàng.

Bên cạnh lò luyện đan có một người đàn ông trung niên đang đứng.

Tướng mạo gã tuấn tú, khí thế hiên ngang, trên thân khoác long bào, tản mát ra một tia tà khí.

“Gã chính là Triệu Vô Cực sao?” Vương Viễn hỏi Mạc trưởng lão.

"Đúng! Gã chính là Triệu Vô Cực!" Mạc trưởng lão gật đầu.

Lúc này, trước mắt Vương Viễn hiện lên những thông tin của Triệu Vô Cực.

Thiên Lý Giáo Chủ - Triệu Vô Cực (Uy Chấn Thiên Hạ)

Cấp độ: 140

Cảnh giới: Ngạo Thị Quần Hùng

Giá trị khí huyết: ????

Giá trị nội lực: ????

Võ học tinh thông: Tiên Thiên Cương Khí, Di Hình Hoán Ảnh.

Giới thiệu lai lịch: Giáo chủ Thiên Lý Giáo, võ công cao cường, tinh thông tà thuật.

....

Xét về trình độ thì Triệu Vô Cực không tính là quá cao, dù Vương Viễn không ở trong trạng thái sung sức cũng có thể xử lý được.

Nhưng bây giờ thứ khó giải quyết nhất không phải Triệu Vô Cực, mà là vô số tín đồ của Thiên Lý Giáo đang đứng trên ngọn đồi này.

Võ công lợi hại đến mấy cũng sợ người đông thế mạnh, nhiều giáo đồ như vậy đồng thời tiến lên, dù Vương Viễn có Kim Cương Bất Hoại Thần Công hộ thể cũng không dám cam đoan mình có thể đào thoát.

Về phần những người khác sống hay chết, Vương Viễn càng không thể đảm bảo.

Nhiệm vụ của Vương Viễn bây giờ là hỗ trợ hai cha con Tô Thị giết chết Triệu Vô Cực. Nếu lúc này đối đầu chính diện với Thiên Lý Giáo, đừng nói hai cha con Tô Thị, thậm chí ngay cả Mạc trưởng lão cũng chưa chắc còn sống, NPC mà bản thân bảo vệ đều chết, nhiệm vụ đương nhiên bị thất bại, Vương Viễn có chạy trốn một mình cũng không còn ý nghĩa gì nữa.

Cạm bẫy của nhiệm vụ này ngay lập tức đã được hé lộ, cần phải giết chết Triệu Vô Cực, đồng thời đảm bảo sự an toàn cho hai cha con Tô Thị trước vô vàn giáo đồ của Thiên Lý Giáo.

Vương Viễn đột nhiên cảm thấy mình chơi game lâu như vậy, chưa từng rơi vào thế khó như này bao giờ.

Dù có là cao thủ tới mấy, hắn muốn chơi chiêu cũng không dễ dàng!

"A...Hắn đang làm gì vậy?"

Vương Viễn còn đang băn khoăn tìm cách giết Triệu Vô Cực mà vẫn đảm bảo an toàn cho hai cha con Tô Thị thì Như Sương cô nương đứng bên cạnh bất ngờ kêu lên thành tiếng.

"???!!"

Vương Viễn nhìn theo ánh mắt của Như Sương, chỉ thấy một người phụ nữ mặt không biểu cảm đang đưa một đứa trẻ tám chín tháng tuổi vào tay Triệu Vô Cực.

Triệu Vô Cực nhấc đứa trẻ lên cao, sau đó lẩm bẩm những chú ngữ lộn xộn không rõ nghĩa, rồi bất ngờ ném đứa trẻ vào bên trong lò luyện, đậy nắp lại. Một dòng chất lỏng màu đỏ từ bên dưới lò luyện đan chảy ra bên ngoài.

"Mẹ kiếp cái quỷ gì vậy!!!"

Nhìn thấy cảnh tượng kinh hoàng này, Vương Viễn lập tức choáng váng, chưa từng nghĩ tới Triệu Vô Cực lại có thể làm ra một hành vi tàn bạo như vậy.

Nếu không phải sợ liên lụy đến những người khác, chỉ sợ lúc này Vương Viễn đã xông lên, một gậy đánh bể cái đầu chó của Triệu Vô Cực.

Bạn cần đăng nhập để bình luận