Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 294: Mai phục

"Hừm..."

Trầm Mặc Quả Ngôn trầm ngâm một chút, sau đó nói: "Hồn Châu để trên người quá lâu không an toàn, nếu là ta, nhất định ta sẽ sử dụng hết nhanh nhất có thể, ý định của người cướp Hồn Châu chắc cũng tương tự, vì vậy bọn họ nhất định sẽ quay về môn phái để thủ tiêu tang vật, xử lí Hồn Châu."

"Có lý!" Mặc Bạch gật gật đầu, nói: "Chẳng lẽ chúng ta phải chia người tới các môn phái? Nếu như vậy thì có chút nguy hiểm."

Môn phái là khu vực an toàn, nếu đánh người cướp đồ ở bên trong môn phái thì chẳng khác nào đang khiêu khích môn phái đó, nếu làm như vậy chắc chắn sẽ bị NPC đánh chết tại chỗ.

Dù sao cảnh giới của người chơi ở giai đoạn hiện tại vẫn tương đối thấp, khinh công vẫn chưa đạt đến trình độ giết người xong là có thể cao chạy xa bay.

"Chưa chắc!" Trầm Mặc Quả Ngôn nói: "Bọn họ là người của môn phái nào?"

"Thiếu Lâm Võ Đang Đường Môn Nga Mi Ngũ Độc, còn có một cô gái và một tên nhìn không ra nam nữ không biết của môn phái nào."

"Nam Hoang và Trung Nguyên." Trầm Mặc Quả Ngôn tiếp tục hỏi: "Ngọc Khê, bây giờ ngươi đang ở Nam Hoang đúng không?"

"Đúng đúng đúng!" Ngạnh Hạp Ngọc Khê nói: "Ta đang ở Thành Đô."

"Bây giờ ngươi hãy đứng canh ở dịch trạm!" Trầm Mặc Quả Ngôn bắt đầu ra lệnh: "Những người khác trực tiếp truyền tống đến thôn Hoa Sơn!"

Trong game Đại Võ Tiên, mỗi một chủ thành đều có năm dịch trạm, trừ dịch trạm chính ở trung tâm thành thì bốn dịch trạm còn lại phân bố ở bốn cửa thành, nếu muốn dịch chuyển giữa các khu vực thì bắt buộc phải sử dụng dịch trạm chính, các dịch trạm ở cửa thành chỉ có thể truyền tống tới các địa điểm thuộc khu vực đó.

Cho dù người chơi có dùng vật phẩm truyền tống, lựa chọn truyền tống tới địa điểm nào ở chủ thành thì người đó vẫn sẽ bay thẳng tới dịch trạm chính.

Theo thông tin mà Mặc Bạch cung cấp, Nam Hoang có ba người, một nam hai nữ, Nga Mi và Đường môn ở Thành Đô, Ngũ Độc ở Đại Lý. Dựa theo thói quen của phụ nữ khi đi nhà cầu cũng phải kết bạn, vì vậy cho dù họ có dùng xe ngựa hay dùng vật phẩm truyền tống thì trạm thứ nhất của ba người ở Nam Hoang vẫn sẽ là Thành Đô. Mấy người khác trừ hai người không rõ môn phái thì còn lại Thiếu Lâm và Võ Đang, đều là môn phái Trung Nguyên, muốn trở về chắc chắn phải đi qua dịch trạm ở thôn Hoa Sơn.

"Biết!"

Mặc dù mọi người ở Phi Vân Minh không hợp nhau nhưng dù sao cũng đều là cao thủ, tính kỷ luật và tính phục tùng vẫn rất cao. Nhận được chỉ thị của Trầm Mặc Quả Ngôn, mọi người vội vàng nói một tiếng, sau đó đóng cửa sổ trò chuyện, sử dụng Độn Thổ Phù chạy thẳng tới nơi được phân công.

Bên kia, đám Vương Viễn cũng đã vào trong thôn Hoa Sơn.

Ngay tại thời điểm bốn người Vương Viễn sắp bước vào dịch trạm, cửa sổ trò chuyện của đội Một Đám Ô Hợp đột nhiên sáng lên.

Người gửi tin nhắn là Độc Cô Tiểu Linh, tin nhắn chỉ có bốn chữ: "Chúng ta bị giết!"

"??"

Thấy tin nhắn, Vương Viễn nhướng mày, vội nói: "Không tốt! Có mai phục!"

“?!”

Không giống với ba người Độc Cô Tiểu Linh, đám Bôi Mạc Đình người nào người nấy đều là cao thủ. Sau khi giao đấu vài lần, sự phối hợp của mọi người cũng trở nên tương đối ăn ý.

Vương Viễn vừa dứt lời, ba người không khỏi có chút sững sờ, theo bản năng xoay người lại, bốn người đứng quay lưng lại với nhau.

“Vù vù vù!”

Cùng lúc đó, chỉ thấy mười mấy mũi tên cùng với vô số ám khí từ bốn phương tám hướng bay tới.

Vương Viễn có Kim Cương Bất Hoại Thần Công hộ thể, tất nhiên không sợ ám khí mũi tên, vung hai tay lên đã đánh rơi mũi tên và ám khí đang bay tới.

Thân thủ của Tống Dương rất cao, võ học phái Tiêu Dao lại lấy sự phóng khoáng tự nhiên làm chủ yếu. Ống tay áo của cô nàng phất phới giống như bươm bướm đang bay lượn, một chiêu “Tụ Lý Càn Khôn” đã hút mũi tên đang bay về phía mình vào trong tay áo.

Bôi Mạc Đình kiếm pháp siêu quần, cổ tay run lên, trường kiếm vẩy ra vô số thanh kiếm, bảo vệ trước mặt mình.

Mario lại càng đơn giản, dùng một chiêu “Hư Thực Chưởng”, mũi tên ám khí đều bị bắn ra ngoài.

Cùng lúc đó, tiếng nhắc nhở tự vệ của hệ thống vang lên bên tai bốn người.

Nhưng mà ngay lúc bốn người đều đang ngăn chặn tấn công tầm xa bay về phía mình, đột nhiên không khí bên cạnh Bôi Mạc Đình trở nên vặn vẹo. Một người chơi mặc quần áo màu xanh đậm xuất hiện ở bên cạnh Bôi Mạc Đình, hai tay cầm một thanh dao găm xanh mờ, đâm thẳng về phía xương sườn bên phải của Bôi Mạc Đình.

“Thiên La Quỷ Đạo”

Hiện giờ trong trò chơi chỉ có duy nhất hai môn phái có công pháp ẩn hình. Một là “Bách Quỷ Dạ Hành” của Ngũ Độc phái, hai là “Thiên La Quỷ Đạo” của Đường Môn. Xem trang phục của người này thì hiển nhiên là của phái Đường Môn.

Người chơi Đường Môn kia nắm bắt thời cơ rất chính xác, bốn người Vương Viễn tập trung tinh thần ngăn cản tấn công tầm xa đang bay về phía mình, căn bản không rảnh để ý tới mấy người khác. Đệ tử Đường Môn nhân lúc lúc này xuất hiện, dao găm đâm về phía trước, trực tiếp đâm về phía xương sườn của Bôi Mạc Đình.

Tuy rằng sau khi Bôi Mạc Đình học nội công trung cấp, khí huyết đã tăng lên rất nhiều so với khi ở phái Hoa Sơn, có điều Nhật Nguyệt Thần Giáo nổi danh về thân pháp và lực tấn công, so với Thiếu Lâm Võ Đang – những môn phái dựa vào lực phòng ngự để ăn cơm thì căn cốt cũng không cao, lại càng không thể so được với công pháp cao cấp “Tiểu Vô Tướng Công” mà Tống Dương vừa mới học được.

Công pháp ẩn thân tấn công chỗ hiểm vốn được bổ trợ hơn các môn phái khác rất nhiều. Sau khi giải trừ ẩn thân của Thiên La Quỷ Đạo, còn tăng 100% sát thương.

Một dao này mà đâm xuống, coi như Bôi Mạc Đình không chết thì cũng mất nửa cái mạng.

“Qua!”

Mắt thấy Bôi Mạc Đình sắp bị một dao đâm trúng, lúc này Vương Viễn hợp hai tay lại, hắn chợt quát một tiếng, một vệt sáng màu vàng bắn ra ở trên người Vương Viễn, bao phủ mấy người bên cạnh.

Ánh sáng vàng tản ra, thanh dao găm trên tay đệ tử Đường Môn chuyển hướng, không tự chủ được mà đâm về phía Vương Viễn.

“Keng!”

Dao găm đâm vào người Vương Viễn, tạo ra một tiếng vang quỷ dị.

Hệ thống nhắc nhở: [Người chơi Đường Tam Giác chủ động tấn công bạn, bạn có thời gian 180 giây để tự vệ...]

Bạn cần đăng nhập để bình luận