Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1275: Tham

Nghĩ đến đây, Phi Vân Đạp Tuyết không khỏi cảm thấy bi thương.

Bản thân bận rộn nửa ngày, mấy phái như Tiêu Dao, Tinh Túc cũng đã mở khóa tuyệt học, nhưng xét đến cùng vẫn không có người của phái Thiên Sơn.

“Má nó! Có cần như vậy không! Vì sao phái Thiên Sơn chúng ta vẫn rác rưởi như vậy! Mỗi người phải bình đẳng như nhau chứ?”

Trong lòng Phi Vân Đạp Tuyết đau khổ cực kỳ, cuộc sống quá khó khăn, chơi trò chơi thôi cũng bị hệ thống nhằm vào như vậy.

“Mẹ!”

Đối mặt với sự bất mãn của Phi Vân Đạp Tuyết, hai người Vương Viễn và Mario cũng không cho là đúng.

Trong giới game online có một câu nói: Một thế hệ cập nhật một thế hệ thành thần.

Không có môn phái nào mạnh mãi mãi, chỉ có trò chơi lên kế hoạch theo ý mình mà thôi.

Phái Thiên Sơn từ lúc trò chơi mở sever đã mạnh đến mức không thể chạm vào, có khống chế có phòng thủ có sát thương, thân pháp đã cao mà còn có bạo kích, một năm qua sau vô số bản cập nhật vẫn nó chưa từng bị giảm sức mạnh, bị người chơi trong chốn giang hồ gọi là môn phái T0.

Hiện giờ bởi vì không có nhiệm vụ tuyệt học nên xuống dốc, tất nhiên cũng là do thời thế thế thời.

Mượn một câu của Nhạc chưởng môn: Trong chốn giang hồ mưa gió thổi quét những môn phái khác, chẳng lẽ lại không thổi quét được phái Thiên Sơn ngươi sao? Lúc phái Thiên Sơn các ngươi lớn mạnh cũng không thấy phái Thiên Sơn chạy ra hô hào mọi người phải bình đẳng.

Hơn nữa nhiệm vụ tuyệt học sớm muộn gì cũng mở khóa, chẳng qua lúc sớm lúc muộn mà thôi, môn phái yếu thì mở sớm, môn phái mạnh thì mở muộn.

Võ học bình thường của phái Thiên Sơn đã biến thái đến vậy rồi, mở tuyệt học không phải là phi long tại thiên sao? Mở chậm mấy ngày cũng là để mấy môn phái khác trong chốn giang hồ cảm thấy đỡ ngột ngạt hơn thôi.

Nghỉ ngơi một lúc, Vương Viễn mới mở ra tâm ma của Mộ Dung Phục.

“Giết!!”

Bốn người vừa mới truyền tống vào bên trong ảo cảnh của Mộ Dung Phục, đã nghe thấy tiếng kêu rung trời bên tai.

Đưa mắt nhìn khắp nơi, chỉ thấy lúc này mọi người đang ở giữa chiến trường.

Trên chiến trường nhân mã hai bên đang giao chiến, một bên mặc áo giáp đen, một bên lại mặc áo giáp trắng, phía đông một đoàn nhân mã, phía tây một loạt trận doanh, ngươi bao vây ta, ta bao vây ngươi, chém giết lẫn nhau.

Đám Vương Viễn bị truyền tống vào bên trong trận doanh của phe trắng, có một vị tướng quân trẻ tuổi đứng trước mặt, người nọ mặc một bộ áo giáp màu trắng, khuôn mặt anh tuấn phóng khoáng - chính là Mộ Dung Phục.

Giờ phút này Mộ Dung Phục đang nôn nóng nhìn thế cục chiến trường, nhìn thấy binh mã giáp trắng cờ trắng bên ta đã bị kẻ địch giáp đen cờ đen bao vây, tả xung hữu đột, trước sau đều không thể giết ra trùng vây, trong lòng Mộ Dung Phục càng ngày càng nôn nóng.

Đúng lúc này, Mộ Dung Phục đột nhiên la lên một tiếng: “Thiên mệnh của Mộ Dung thị ta đã hết, tất cả đều là uổng phí tâm cơ. Cả đời ta tận tâm tận lực, cuối cùng hóa thành một giấc mộng xuân! Thời vậy, mệnh vậy, biết phải nói gì bây giời?” Trong lúc nói chuyện, y rút kiếm định cắt cổ tự sát.

“Ấy, ngươi đừng suy nghĩ luẩn quẩn như vậy chứ!”

Phi Vân Đạp Tuyết thấy thế bèn vung một kiếm tới.

“Phốc!”

Ỷ Thiên Kiếm trong tay Phi Vân Đạp Tuyết vô cùng sắc bén, cũng không nghe thấy tiếng trường kiếm va vào nhau, trường kiếm trong tay Mộ Dung Phục đã bị một kiếm của Phi Vân Đạp Tuyết chém đứt.

“Ngươi... Vì sao các ngươi lại cứu ta? Hay các ngươi chính là gian tế của kẻ địch?” Mộ Dung Phục tự sát thất bại nhìn đám Vương Viễn trước mặt, y bèn hỏi với vẻ mặt kinh hoảng.

“Không phải đầu óc của tên này có bệnh đó chứ!” Vương Viễn nhíu mày nói: “Nếu chúng ta là gian tế thì còn cứu ngươi làm gì, trực tiếp để ngươi chết không phải là được rồi sao.”

Thật ra mấy người cũng Vương Viễn cũng không định cứu cho lắm.

Chẳng qua hai ảo cảnh trước đều cần đương sự thì mới có thể mở được nhiệm vụ, nếu Mộ Dung Phục chết thì mở nhiệm vụ thế nào được nữa, chính giả thiết của hệ thống đã cứu y.

Mộ Dung Phục nghe vậy thì giật mình, ngay sau đó y bèn nói với vẻ mặt đau khổ: “Hiện giờ Đại Yến ta đại thế đã mất, cho dù các ngươi cứu ta, ta cũng không sống nổi!”

[Hệ thống nhắc nhở: Ngươi nhận nhiệm vụ Ảo Trận Trân Lung, trận thứ ba “Tham”]

Cấp bậc nhiệm vụ : Kinh Thế Hãi Tục.

Nội dung nhiệm vụ : Tiêu diệt tâm ma của Mộ Dung Phục 0/1.

Phần thưởng nhiệm vụ : Không biết.

Bối cảnh nhiệm vụ : Vài thế hệ Mộ Dung thế gia đều một lòng muốn khôi phục Đại Yến, có điều nước Yến đại thế đã mất, lòng tham đối với quyền lực đã khiến Mộ Dung Phục đau đớn tột cùng.

Nhiệm vụ nhắc nhở : Không thể giết chết Mộ Dung Phục.

“Chẳng lẽ lần này tính bảo chúng ta giúp y đánh bại quân địch?”

Sau khi nhìn thấy thông báo nhiệm vụ, Phi Vân Đạp Tuyết sờ cằm hỏi.

“Xem ra là như vậy…”

Tống Dương và Mario tỏ vẻ đồng ý.

Kẻ ác như Đinh Xuân Thu mà bọn họ còn giúp giải mộng nữa là một cao thủ chính phái như Mộ Dung Phục.

Hiện tại là đại sứ giải mộng nên mọi người không thể trực tiếp làm thịt Mộ Dung Phục cho hết chuyện, chỉ có thể giúp y đẩy lùi quân địch.

“Chuyện không dễ làm đâu…”

Trái lại, Vương Viễn xoa cằm phân tích: “Mộ Dung Phục khác với Đinh Xuân Thu… Giúp y đánh lui kẻ thù sợ rằng không giải quyết được vấn đề.”

“Khác nhau? Khác ở chỗ nào?” Mọi người nghi ngờ hỏi: “Vì sao lại không giải quyết được?”

“Bởi vì bản chất tâm ma của bọn họ không giống nhau!” Vương Viễn giải thích: “Tâm ma của Đoàn Dự là si, chỉ cần xử lý vấn đề bắt nguồn từ bản thân hắn ta là được. Tâm ma của Đinh Xuân Thu là oán, do không được thừa nhận mới tích tụ oán khí nên chỉ cần Vô Nhai Tử thừa nhận là y có thể mở lòng, oán hận cũng theo đó trôi đi mất. Hai cửa ải kia dễ làm, còn Mộ Dung Phục lại khác hoàn toàn.”

Nói tới đây, Vương Viễn thoáng dừng lại rồi mới nói tiếp: “Tâm ma của Mộ Dung Phục là tham, y có khát vọng cực lớn đối với quyền lực, cho dù chúng ta giúp đỡ đánh thắng ván này thì y cũng sẽ không vì vậy mà thỏa mãn, quá nửa sẽ biến chúng ta thành công cụ giúp y thắng ván tiếp theo. Thắng trận xong có khi còn muốn tranh đoạt làm hoàng đế Trung Nguyên, mà sau khi làm hoàng đế rồi, biết đâu lại muốn trưởng sinh bất lão. Kẻ có lòng tham không đáy thế này phải thỏa mãn bao nhiêu cho đủ?”

Bạn cần đăng nhập để bình luận