Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 339: Chạy !

Sau khi lấy nốt một ít đồ lặt vặt ở trên người Bạch Thế Kính, Bạch Thế Kính cuối cùng cũng bị Ăn Mày Tán Gái vơ vét sạch sẽ, đưa lưng về hoàng thổ mặt triều thiên nằm ở nơi đó, chờ hệ thống tới thu mua đồ phế thải.

Bạch Thế Kính dù sao cũng coi như lãnh đạo tối cao của Cái Bang, địa vị cực kỳ hiển hách. Hắn chết đương nhiên người chơi thuộc phái Cái Bang sẽ không vui.

"Ác tặc đã giết Bạch trưởng lão! Chúng ta nhất định phải báo thù cho Bạch trưởng lão!"

Chỉ nghe xung quanh vang lên tiếng gầm, một tia sáng màu hồng rơi xuống người các NPC Cái Bang.

"Con mẹ nó! Cuồng hóa!"

Mario thấy vậy giật mình, không nhịn được kêu thành tiếng.

Nhưng Vương Viễn chỉ khẽ mỉm cười, nói: "Chuẩn bị chạy!"

Nghe Vương Viễn nói, Mario ngơ ngác không hiểu gì.

Chuồn? Lúc NPC Cái Bang chưa cuồng hóa còn không chuồn được, bây giờ NPC Cái Bang đang trong trạng thái cuồng hóa, sức mạnh tăng cao toàn diện. Trong tình huống này làm thế nào mà chuồn?

Trong lúc Mario còn đang buồn bực, đột nhiên gã ta nghe thấy những tiếng kêu gào đòi giết.

"Lên đê! Giết BOSS rơi công pháp!"

"?"

Mario theo tiếng kêu nhìn lại, chỉ thấy những người chơi vừa rồi còn ở ngoài xem náo nhiệt, lúc này đột nhiên nhào hết cả vào, hỗn chiến với các NPC Cái Bang.

"Ôi đệt!"

Mario đột nhiên ý thức được, vì sao vừa rồi Vương Viễn lại bảo Ăn Mày Tán Gái bày toàn bộ đồ nhặt được ra.

Người chơi đâu phải đồ ngu, bọn họ đều rất tinh ranh, tên nào tên nấy đều gian xảo, hơn nữa chẳng ai lại làm việc không có lợi cả.

Ngươi cho rằng vì sao bọn họ từ xa chạy tới đây hóng hớt chuyện vui? Dùng sim rác không tốn tiền, nhàn rỗi chạy tới xem trò vui? Có thời gian thì đánh thêm vài con quái chẳng phải tốt hơn sao?

Cho nên đa số những người tới hóng hớt đều có tâm lý giống Vương Viễn lúc trước, chỉ là để nhân lúc cháy nhà đi hôi của, vơ vét lấy vài thứ tốt thôi.

Lúc đầu không ai ra tay, là vì không biết đám ăn mày này sẽ rơi ra thứ gì. Dù sao cũng chỉ là một đám ăn xin ăn mày, thịt bọn họ xong rơi ra một đống cơm thừa canh cặn, lại còn đắc tội Cái Bang thì đúng là trộm không được gà còn mất nắm thóc.

Nhưng bây giờ Vương Viễn đã giải quyết xong Bạch Thế Kính, mọi chuyện không giống lúc trước nữa.

Nếu Bạch Thế Kính không rơi ra thứ gì, thì đương nhiên mọi người sẽ quay đầu đi thẳng. Nhưng Bạch Thế Kính không những rơi ra võ học Cao Cấp, mà còn rơi ra cả vũ khí phụ trợ hiếm có. Con mẹ nó, ai mà ngồi yên được nữa.

Để tiếp tục xử lý luôn cả Kiều Phong, lúc này trong Hạnh Tử Lâm hầu như tụ tập toàn bộ cấp cao Cái Bang. Tính cả Bạch Thế Kính thì có khoảng sáu trưởng lão, trong đó còn có cả trưởng lão truyền công cùng đẳng cấp với Bạch Thế Kính, thậm chí còn có một đám võ lâm danh túc, mẹ nó tất cả đều là BOSS.

Đến giờ phút này, tất cả trưởng lão của Cái Bang trong mắt người chơi đã cùng nghĩa với công pháp và trang bị, thất phu vô tội, mang ngọc có tội, những người chơi đó làm sao mà tha cho họ được.

Chỉ nháy mắt, tất cả người chơi đều giống hệt sói đói nhìn thấy thịt, hò nhau mà lên, vây chặt lấy đám người Cái Bang.

NPC bình thường của Cái Bang có đẳng cấp không cao, thực lực còn kém hơn rất nhiều người chơi đã xuất sư học công pháp Trung Cấp.

Huống hồ mục tiêu ban đầu của bang chúng Cái Bang là Vương Viễn đã giết chết Bạch Thế Kính ở bên trong cùng, lại bị đám người Cổ Vãng Lai Kim ngăn cản, thì lúc này đột nhiên sau lưng gặp địch, bị đánh tan tác trở tay không kịp. Mới một hiệp mà một phần năm ăn mày đã bị người chơi điên cuồng đánh chết.

"Đi thôi!"

Vương Viễn hô một tiếng với Mario, tung người sử dụng Vân Hạc Cửu Tiêu mà phi thân đi.

Mario lại không hiểu hỏi: "Đậu má! Nhiều BOSS thế kia mà nhường cho bọn họ à?"

Phản ứng của Mario cũng là bình thường, cái nhìn của gã ta về trưởng lão Cái Bang cũng giống cái nhìn của người khác, đều là công pháp và trang bị, có BOSS không giết, quả là khiến người ta phát cáu.

"Muốn gì nữa?" Vương Viễn cạn lời lườm Mario một cái: "Ngươi nghĩ Cái Bang thực sự ăn chay đấy à? Không có nhiệm vụ mà dám tới đồ sát Cái Bang?"

"Việc này..."

Mario nghe vậy, sửng sốt một chút, bấy giờ mới phản ứng lại.

Đám người chơi này dám xông lên giết người, là vì sinh ra ảo giác khi Vương Viễn đánh chết Bạch Thế Kính.

Trưởng lão chấp pháp của Cái Bang ngay cả người chơi cấp 40 cũng không thể đánh lại được, các trưởng lão khác đương nhiên cũng chả mạnh tới đâu.

Nhưng Cái Bang là đại bang đệ nhất thiên hạ cũng không phải là hư danh.

Nếu là nhiệm vụ, chưa nói đến chuyện ra tay với trưởng lão Cái Bang, NPC sẽ tạo ra trạng thái nhiệm vụ, chết vài lần cũng không sao, có thể sinh mới bất cứ lúc nào.

Nhưng bây giờ mọi người đều không có nhiệm vụ, lại muốn úp sọt toàn bộ BOSS cao cấp của đại bang đệ nhất thiên hạ, đây là khái niệm gì?

Con mẹ nó, chính là tụ tập một đám ô hợp, lên Thiếu Thất Sơn rêu rao muốn san bằng Thiếu Lâm tự, nói thông tục một chút thì hành động này chính là đi tìm chết, hoặc còn được gọi là tặng đầu người.

Nghĩ đến đây, Mario sợ hết hồn, mẹ kiếp, may mà có Vương Viễn nhắc nhở, nếu không thằng nào tham thằng ấy chết.

Nhưng như đã nói từ trước, xảy ra cục diện như lúc này, Vương Viễn không thể thoát khỏi liên can. Để thoát thân, tên này dám gài bẫy dụ dỗ bao nhiêu người chơi đến đây chịu chết, đủ thấy tên này lòng dạ xấu xa, không biết tích đức.

Tên bại hoại giang hồ thế này mà lại là Phật môn hiệp thánh có mười tầng Phật Hiệu, mấy trăm điểm hiệp nghĩa, ngươi bảo phải tìm ai nói lý bây giờ?

"Chúng ta cũng rút lui đi!"

Ăn Mày Tán Gái không rõ vì sao Vương Viễn không cướp BOSS với đám người kia, mà lại chạy thẳng ra ngoài, nhưng hắn ta là người đứng đầu một bang, cũng chẳng phải hạng ngu si gì.

Tuy mới tiếp xúc vài lần với Vương Viễn, nhưng Ăn Mày Tán Gái biết rõ hòa thượng này cực kỳ khôn ngoan, bây giờ hắn chạy ra chắc chắn là có lý do của hắn.

Về phần lý do gì thì Ăn Mày Tán Gái không cần hỏi, chỉ cần đi theo Vương Viễn thì chắc chắn không thua thiệt.

Cho nên khi thấy Vương Viễn chạy trốn, Ăn Mày Tán Gái không thèm suy nghĩ, tiện tay ra lệnh cho thuộc hạ rút lui.

Bạn cần đăng nhập để bình luận