Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 388: Truy sát toàn thành

“Mấy người đó, mỗi một người đều là cao thủ, hơn nữa chỉ đích danh muốn giết người của bang Thánh Long. Chúng ta chết cũng không sao, nhưng bang Thánh Long bị người khiêu khích như vậy, ta tuyệt đối không thể nhịn được!” Đôn Ki-hô-tê nghiêm mặt nói.

“Biết rồi, lát nữa ngươi dẫn mấy đội tới diệt bọn họ đi.” Long Đằng Tứ Hải có chút không kiên nhẫn, một tiểu đoàn thể năm người mà thôi, có gì ghê gớm đâu, chút chuyện nhỏ này cũng cần để một bang chủ như mình xử lý chắc?

“Mấy đội e là không được đâu…” Đôn Ki-hô-tê khó xử đáp.

“Vậy ngươi muốn bao nhiêu người?” Long Đằng Tứ Hải hỏi.

“Ít nhất phải hai tổ…”

"Hai tổ? Ngươi đùa ta đấy à?"

Long Đằng Tứ Hải hơi khó hiểu.

Nói thật, tận đáy lòng y không hề để ý đến đám "Một Đám Ô Hợp" này.

Dù sao đó chỉ là một đoàn đội nhỏ mấy mống người, coi như từng người trong đó đều là cao thủ thì có sao? Y tùy tiện phái mấy đội qua đó, chẳng tốn bao nhiêu sức là tiêu diệt được. Nhưng Đôn Ki-hô-tê vừa há miệng đã đòi hai tổ, trong lúc nhất thời Long Đằng Tứ Hải không kịp phản ứng.

Biên chế của bang Thánh Long là mười người một đội, bốn đội một tổ, hai tổ là tám mươi người. Dùng tám mươi người đi đối phó năm người ấy hả? Có phải gã ta đang nói nhảm không đấy?

Dĩ nhiên đối với Đôn Ki-hô-tê mà nói, chuyện này chẳng nhảm nhí chút nào, một tổ của mình bị đối phương diệt sạch, muốn lấy lại danh dự, yêu cầu hai tổ đã là thấp nhất rồi đấy.

Ngay khi Long Đằng Tứ Hải đang muốn nói thêm thì đột nhiên biểu tượng kênh bang hội nhấp nháy.

"Bố tổ sư nó, chúng ta bị người ta giết ở Yến Lâm… @Long Đằng Tứ Hải, lão đại mau đứng ra làm chủ cho bọn ta."

Y mở ra xem, thấy tin nhắn đồng thời nhảy ra cùng với tin của Đôn Ki-hô-tê.

"Bị ai giết?" Long Đằng Tứ Hải cau mày hỏi.

"Bọn họ nói mình là Một Đám Ô Hợp!"

...

"Có người đánh lén chúng ta!"

Long Đằng Tứ Hải còn chưa kịp trả lời, trong kênh bang hội lại liên tục có tin nhắn hiện lên, vẫn là chuyện thành viên bang ra ngoài thành luyện cấp bị tấn công, người ra tay không ai khác đều nói mình là Một Đám Ô Hợp.

Kênh bang liên tục lóe lên tin nhắn, bang Thánh Long lập tức xôn xao một trận.

Vì sao chuyện đầu tiên Đôn Ki-hô-tê làm chính là dặn dò thuộc hạ dưới trướng mình đừng rêu rao? Ngoại trừ việc không để mất mặt ra thì nguyên nhân chủ yếu là không muốn gây ra khủng hoảng, trước tiên báo cáo sự việc cho bang chủ và đợi y xử lý.

Nhưng những tổ trưởng đằng sau hiển nhiên không có đầu óc như Đôn Ki-hô-tê, thế mà lại khơi việc này lên trong kênh bang. Chẳng mấy chốc, tất cả người chơi bang Thánh Long đều biết hiện giờ ở thành Yến Kinh có một đoàn đội nhỏ tên là Một Đám Ô Hợp đang truy tìm và tập kích người bang phái họ hiện đang luyện cấp ở ngoài thành.

Nhóm người này có thực lực cực mạnh, ra tay là giết người, hơn nữa xuất quỷ nhập thần, giết xong bỏ đi.

Người xưa thường nói, không sợ bị trộm cắp chỉ sợ bị kẻ trộm nhớ thương.

Nếu quang minh chính đại đối đầu trực diện, người bang Thánh Long tất nhiên không sợ, nhưng nhóm Một Đám Ô Hợp chạy khắp nơi ám sát thì cảm giác không giống vậy nữa.

Căn bản không biết nhóm người này sẽ nhảy ra từ nơi nào giết người, nhất thời người chơi trên dưới cả bang Thánh Long đều hoang mang lo sợ không thôi.

"Đậu xanh rau má! Lũ Một Đám Ô Hợp rõ ràng là muốn chết mà!"

Long Đằng Tứ Hải thấy huynh đệ trong bang ai nấy cũng như chim sợ cành cong thì rốt cục không ngồi yên được nữa.

Y vốn cho rằng Độc Cô Tiểu Linh chỉ đang đùa ác với mình mà thôi, có ai ngờ nhóm người kia đùa thật chứ.

Bang Thánh Long có mấy nghìn người, mỗi người đều là cao thủ xuất sư, lăn lộn ở thành Yến Kinh lâu như vậy, Long Đằng Tứ Hải cũng không phải quả hồng mềm. Với thực lực của bang bọn họ, diệt một đoàn đội nhỏ không phải là dễ như trở bàn tay sao?

Ngay từ đầu Long Đằng Tứ Hải đã coi thường chuyện này, đối mặt khiêu khích của Độc Cô Tiểu Linh, y chỉ đơn thuần mặc kệ không đáp lại, đây cũng không phải do e ngại. Bây giờ Một Đám Ô Hợp khiêu khích đến độ ngón tay cũng dám chọt lên mặt Long Đằng Tứ Hải rồi, với tính tình của y sao có thể để mặc người ta bắt nạt được.

"Truyền mệnh lệnh của ta!" Long Đằng Tứ Hải ra lệnh: "Tất cả mọi người theo tổ đội đã biên chế, truy sát trong phạm vi toàn thành, mỗi người giết một người sẽ được thưởng mười cống hiến bang. Dám đắc tội bang Thánh Long chúng ta, nhất định phải khiến bọn chúng trả giá bằng máu!"

Cống hiến bang là tiêu chuẩn đánh giá công trạng của bang chúng trong bang phái. Điểm này không những có thể đổi lấy trang bị cực phẩm mà còn có thể đổi võ học cấp cao, cho nên nó là thứ cực kỳ quan trọng đối với người chơi.

Long Đằng Tứ Hải xét cho cùng vẫn là lão đại, lực hiệu triệu khá mạnh, lúc đầu người chơi bang Thánh Long vẫn còn hoang mang lo sợ, bây giờ y vừa truyền mệnh lệnh xuống, tất cả mọi người đều hừng hực ý chí.

Theo tiếng ra lệnh của Long Đằng Tứ Hải, các tổ đội trong bang Thánh Long nhanh chóng tập hợp lại, triển khai truy sát toàn thành nhóm Một Đám Ô Hợp.

Làm “sát thủ”, tính bí mật là điều quan trọng nhất, bất cứ lúc nào cũng phải khiêm tốn, nhóm Vương Viễn làm “đoàn sát thủ” hiển nhiên không hợp cách.

Không nói đến Mario tóc trắng phất phơ và Bôi Mạc Đình mặc một cây đỏ, chỉ riêng Độc Cô Tiểu Linh mang theo một con rối chạy nhông nhông ngoài đường đã đủ hấp dẫn ánh mắt người khác rồi.

Bang Thánh Long là địa đầu xà ở thành Yến Kinh, muốn tìm mấy người họ trong phạm vi này tất nhiên không khó.

Dĩ nhiên Vương Viễn vốn không có ý giấu diếm.

"Kế tiếp chúng ta nên làm gì?"

Trong quán rượu thành Yến Kinh, Độc Cô Tiểu Linh hơi khó hiểu hỏi Vương Viễn.

Sau đợt ám sát bang chúng Thánh Long lần thứ năm, Vương Viễn dẫn mọi người trở lại quán rượu trong thành Yến Kinh. Đối với hành vi của Vương Viễn, Độc Cô Tiểu Linh vẫn không thể hiểu nổi, cô hoàn toàn không biết hắn định làm gì.

"Cứ chờ đi!"

Vương Viễn lạnh nhạt nói: "Nếu ta đoán không sai, bang Thánh Long đã tập hợp người bắt đầu đuổi giết chúng ta khắp thành rồi!"

"Bố tổ sư nó! Thế mà ngươi còn dẫn chúng ta về đây à?"

Bôi Mạc Đình nghe vậy vội la lên: "Ngươi định để chúng ta chịu chết đó hả?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận