Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1219: Pháo nổ đỉnh Quang Minh

Tuy khoảng cách công kích của Hồng Thủy Kỳ không biến thái bằng Liệt Hỏa Kỳ, nhưng sát thương thì không yếu hơn chút nào cả, không chỉ có thể công kích bản thể của người chơi, mà còn trực tiếp tổn hại trang bị của người chơi, thật đúng là một đám khiến người ta ghê tởm. Đừng nói là thân thể máu thịt, cho dù là thân thể bằng kim cương thật sự, cũng không chịu nổi axit ăn mòn.

Tuyển thủ chuyên nghiệp như Thần Uy Không Cản Nổi, dễ dàng có được trang bị mà khi bị hủy đi còn hơi đau lòng, thì đám người Một Đám Ô Hợp kia, ngoại trừ Phi Vân Đạp Tuyết thì đều là người thường, bọn họ tình nguyện không đánh phụ bản này, cũng không nguyện ý để trang bị của mình bị hủy đi.

Xa có Liệt Hỏa Kỳ, gần có Hồng Thủy Kỳ, công thủ đủ cả, nước lửa phối hợp, tình huống hiện tại quả thực khiến người ta nhức cả trứng dái.

Muốn giết vào tổng đàn Ma giáo, thì bắt buộc phải phá vỡ cửa lớn Ma giáo. Mà muốn phá vỡ cửa lớn này, thì phải đánh chết đám Liệt Hỏa Kỳ và Hồng Thủy Kỳ trên tường thành trước. Nhưng muốn đánh chết đám kỳ chúng thì phải giết vào tổng đàn Ma giáo... Cứ lặp lại như thế, tuần hoàn vô hạn.

"Nếu Ám Nguyệt không chết thì tốt rồi!" Thần Uy Không Cản Nổi thở dài nói: "Hắn ta là Đường Môn có thể tấn công tầm xa, ẩn thân và đánh lén, như thế có thể thanh lý một chút kỳ chúng trên tường thành."

"..."

Đám người Một Đám Ô Hợp nghe vậy thì không hẹn mà cùng nhìn về phía Mario.

Mario cuống quýt nói: "Đường Môn thì sao vậy, Linh Tử nhà chúng ta cũng là Đường Môn đó."

"Nàng..?"

Đám người Hoa Phi Hoa quay đầu lại nhìn về phía Độc Cô Tiểu Linh, mỉm cười, ý tứ gì thì không cần nói cũng biết.

Vương Viễn cho Mario một cước nói: "Đừng có nói bậy, Tiểu Linh là nhân tài kỹ thuật, không cần phải làm mấy việc đó!"

Sở dĩ cơ quan sư cũng không được chào đón ở Đường Môn, ngoại trừ lý do nghề này tốn tiền tốn sức nhưng thực lực yếu ra, thì điều khiến người ta chướng mắt nghề nghiệp này chính là không có hai kỹ năng sinh tồn trọng điểm của đệ tử Đường Môn là ám khí và tấn công tầm xa.

Hơn nữa khoảng cách công kích của cơ quan sư còn kém hơn đệ tử Đường Môn chơi ám khí. Ngay cả ám khí cũng không bằng, thì còn gọi gì là đệ tử Đường Môn chứ.

Nếu Độc Cô Tiểu Linh là đệ tử Đường Môn chơi ám khí, có lẽ mọi người sẽ thật sự ký thác hy vọng lên người nàng. Nhưng nàng là một cơ quan sư, thì làm gì có khả năng gì? Phái con rối của mình đi lên chịu chết sao? Phải biết rằng con rối cũng là kim loại, không thể chống lại sự ăn mòn của Hồng Thủy Kỳ.

Mọi người ngại mặt mũi Vương Viễn, Độc Cô Tiểu Linh lại là nữ, nên không có ai nói toạc những lời này ra.

"Hừ! Các ngươi xem thường ai đó!"

Độc Cô Tiểu Linh không phải người ngu, đương nhiên hiểu được ý nghĩ của mọi người, thấy biểu cảm này của mọi người, cô nàng lập tức nổi giận: "Hôm nay lão nương phải cho đám người các ngươi biết một chút về sức mạnh của khoa học kỹ thuật."

"Sao? Ngươi còn viết phần mềm hack hay sao?" Vương Viễn nói như giỡn lại như khuyên nhủ: "Được rồi, không phải chúng ta coi thường ngươi, nghề nào cũng có chuyên môn, ngươi vẫn nên..."

"Duang!"

Lời Vương Viễn còn chưa dứt, Độc Cô Tiểu Linh tùy tiễn vẫy tay gọi con rối Đệ Nhị Xuân ra.

"Muội muội à, ta chỉ nói giỡn thôi! Lão Ngưu, ngươi khuyên nhủ muội muội nhà ngươi..." Đám người Hoa Phi Hoa thấy Độc Cô Tiểu Linh nổi giận, muốn lấy con rối bản mạng của mình đi ra chịu chết, có phần sợ hãi.

Con rối là mạng của cơ quan sư, Độc Cô Tiểu Linh là bạn của Vương Viễn, đánh phụ bản mà mọi người lại châm chọc khiêu khích buộc Độc Cô Tiểu Linh mang con rối ra đi chịu chết, chuyện này quả thật hơi quá đáng.

Nhưng không đợi Vương Viễn ngăn cản, đầu Đệ Nhị Xuân đột nhiên thu vào trong ngực, sau đó có một cái giá được nâng lên.

"??? Chuyện gì đây?"

Thấy một màn như vậy, tất cả mọi người đều hoang mang.

"Cạch cạch!"

Lúc này, Độc Cô Tiểu Linh lại lấy từ trong ngực ra một ống pháo vừa thô vừa dài vừa lớn, cố hết sức ráp lên trên vai con rối của mình.

"Đây... Đây lại là cái gì nữa?"

Thấy đầu con rối của Độc Cô Tiểu Linh biến thành một ống pháo vừa thô vừa dài, tròng mắt đám người Bạch Hạc Lưỡng Sí đều muốn rớt ra ngoài.

Không biết Độc Cô Tiểu Linh lại giở trò quỷ gì đây, thứ đồ chơi này hình như là ống pháo đúng không!

"Đây... Đây là đại pháo Thần Võ?"

Người khác không biết đây là gì, chứ Vương Viễn thì biết thừa, ống pháo này chính là đại pháo Thần Võ trong truyền thuyết...

"Đại pháo Thần Võ? Thật sự là pháo sao..."

Nghe Vương Viễn nói vậy, không chỉ đám người Bạch Hạc Lưỡng Sí, ngay cả người bên Một Đám Ô Hợp cũng trợn mắt há miệng. Chơi trò chơi với Độc Cô Tiểu Linh lâu như vậy, ai cũng không ngờ, chiêu thức của cô nàng này lại hoang dã như vậy, ngay cả đại pháo cũng tạo ra được.

"Ngươi cải tiến xong rồi sao?" Vương Viễn kinh ngạc hỏi.

Lúc trước, Độc Cô Tiểu Linh nói không có giá pháo, thì dù có làm ra ống pháo của đại pháo Thần Võ cũng không thể dùng được, không thể ngờ cô nàng lại biến con rối của mình thành giá pháo.

"Cũng không hẳn!" Độc Cô Tiểu Linh lắc đầu nói: "Sức giật quá lớn! Con rối của ta làm giá pháo thì chỉ dùng được ba lần là phải đại tu!"

"Uy lực và tầm bắn thì sao?" Vương Viễn lại hỏi.

"Giống bản gốc, hơn nữa ta đặc chế đạn pháo nhét vào tốc độ nhanh hơn! Nhưng mà đạn pháo chỉ có năm phát..." Độc Cô Tiểu Linh nói.

Xem ra Độc Cô Tiểu Linh thật sự nổi giận, bằng không với tính cách của cô nàng thì sẽ không mang bán thành phẩm ra sử dụng. Huống chi đồ chơi này còn làm hỏng con rối, sử dụng ba lần đại tu một lần, thật sự là đập tiền.

Trong lúc nói chuyện, Độc Cô Tiểu Linh lại lôi từ trong ngực ra một đạn pháo màu tím, nhét vào phía sau ống pháo.

Sau khi ngắm mục tiêu là cửa lớn Ma giáo, cơ quan con rối tự động hiệu chỉnh góc độ bắn pháo.

"Nã pháo!"

Độc Cô Tiểu Linh kéo dây thừng phía sau ống pháo.

"Đùng!"

Một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, cơ quan con rối mạnh mẽ rung lên, sức giật cường đại khiến mặt đất cũng bị chấn nứt ra, cùng lúc đó một viên đạn pháo màu tím mang theo ánh lửa, xẹt qua trong không trung tạo thành một đường cong, đánh lên cửa lớn Ma giáo.

"Rầm!"

Bạn cần đăng nhập để bình luận