Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 337: Nhất Phách Lưỡng Tán

Gã thấy vậy bèn duỗi tay phải ra, bắt lấy yết hầu Vương Viễn.

Vương Viễn nhấc tay trái lên, cong ngón tay lại, chiêu ra sau mà tới trước chộp lên cổ tay Bạch Thế Kính, giật mạnh xuống dưới một phát, sử dụng một chiêu [Hồ Giảo Man Triền].

Hồ Giảo Man Triền là chiêu thức vồ tóm, tu vi của Bạch Thế Kính mặc dù cao hơn Vương Viễn một chút nhưng nói về lực phán định thì [Triền Ti Cầm Nã Thủ] chênh lệch chút so với [Hồ Giảo Man Triền].

Huống chi lúc Bạch Thế Kính vung một trảo ra, lực tấn công hướng về phía trước, Vương Viễn kéo xuống dưới một phát, thuận thế thay đổi hướng đòn tấn công của gã.

Bạch Thế Kính mới sơ ý một chút đã bị Vương Viễn kéo bổ nhào về phía trước.

Vương Viễn gập hai đầu gối, người trùn xuống, đột nhiên khom người tiến lên một bước kề sát vào ngực Bạch Thế Kính, hai chân thình lình bật thẳng dậy, dùng sức ở phần hông và eo, xuất một chiêu [Kim Cương Nộ Mục] từ dưới huých lên, đụng mạnh vào cằm gã.

Chưởng lực của Vương Viễn hung mãnh biết bao!

"Ầm!" một tiếng, Bạch Thế Kính bị đánh bật ngửa mặt ra, lảo đảo lùi về sau mấy bước.

- 17445

Một giá trị sát thương to lớn nhảy lên trên đầu Bạch Thế Kính.

Bạch Thế Kính không hổ là BOSS cấp 80, một chưởng này của Vương Viễn mà đánh lên người bình thường thì không chết cũng mất nửa cái mạng, còn lão này chỉ bị đánh lùi về sau mấy bước.

Không đợi Bạch Thế Kính ổn định thân hình, Mario di chuyển, sử dụng khinh công Thê Vân Tung bay đến sau lưng, sờ mó hai chân gã.

"!!!"

Bạch Thế Kính thầm giật nảy mình, giữa lúc cuống quýt gã quay đầu dùi phá giáp trong ống tay áo trái lại, đâm vào cổ tay Mario đang ở phía sau lưng.

Một nhát đâm thất bại, Bạch Thế Kính lại để lộ ra vị trí trái tim yếu hại.

"Nhất Phách Lưỡng Tán!"

Vương Viễn chợt quát một tiếng, điều động tất cả nội lực trong đan điền, hai chưởng đồng thời đánh ra, nội lực cuồn cuộn dâng trào như dời non lấp biển, đập mạnh vào ngực Bạch Thế Kính.

"Phụt!!!"

Bạch Thế Kính trực tiếp phun ra một ngụm máu.

Một tiếng “ầm” vang lên, gã đã bay ngang về phía sau, nặng nề đập xuống đất, lăn lộn mấy vòng mới dừng lại được.

Bộ chưởng pháp này của Vương Viễn sở dĩ tên là Nhất Phách Lưỡng Tán vì khi đập vào tảng đá thì đá vỡ vụn bay ra, đập vào người thì hồn phi phách tán.

Chưởng pháp Nhất Phách Lưỡng Tán vốn có thuộc tính “giết người không cần đến chiêu thứ hai”, lúc này Vương Viễn dùng hết toàn bộ nội lực, thúc chưởng lực đến mức cực hạn. Bạch Thế Kính chưa kịp ổn định thân hình, lại phải vội vàng tấn công Mario ở phía sau, căn bản không rảnh ngăn chặn chưởng lực của Vương Viễn, có thể nói một chiêu này đã bỏ qua điểm phòng ngự của Bạch Thế Kính khiến gã không chịu đựng được nữa.

Tấn công vào nơi yếu hại lại thêm một kích chí mạng, chỉ một chưởng, khiến thanh máu của Bạch Thế Kính cạn đến đáy.

"Ngươi..."

Bạch Thế Kính chống tay trái xuống đất, gian nan đứng dậy, tay phải chỉ vào Vương Viễn muốn nói lại thôi, cuối cùng không nặn ra nổi nửa chữ, nghẹo đầu chết tại chỗ.

[Giang hồ thông cáo: Đệ tử Thiếu Lâm tự Ngưu Đại Xuân và đệ tử Võ Đang Mario đã giết chết giang hồ hào khách "Trưởng lão Chấp pháp Cái Bang - Bạch Thế Kính"...]

[Hệ thống thông báo: Bạn đã giết chết Chấp pháp trưởng lão Bạch Thế Kính của Cái Bang, nhận được một triệu lịch duyệt giang hồ, giá trị danh vọng + 500, điểm anh hùng -100, một công pháp phẩm chất cao cấp ngẫu nhiên từ cảnh giới Lô Hỏa Thuần Thanh trở xuống có thể tăng lên một cảnh giới (mức độ tăng lên không thể vượt qua đẳng cấp thực chiến).]

[Hệ thống thông báo: Công pháp cao cấp “Nhất Phách Lưỡng Tán” của bạn đã tăng cảnh giới, cảnh giới hiện tại là Sơ Khuy Môn Kính, căn cốt + 15, lực tay + 15.]

Liên tiếp nhận được thông báo của hệ thống khiến Vương Viễn nhất thời ngây ngẩn cả người.

"Này… cứ thế là chết hả?"

Vương Viễn nhìn xác của Bạch Thế Kính mà dường như vẫn cảm thấy khó tin.

Mặc dù Vương Viễn biết chưởng lực của mình hùng hậu, nhưng dù thế nào Bạch Thế Kính cũng là một BOSS cấp 80, lượng máu khoảng chừng mấy trăm nghìn điểm, lúc này bị một chưởng đập chết, đậu má, trông chẳng hợp lẽ thường chút nào.

Không ngờ đây chính là uy lực của bộ chưởng pháp Nhất Phách Lưỡng Tán.

Phàm là võ học cấp cao hơn, chiêu thức càng phức tạp, biến hóa lại càng vi diệu. Nhất Phách Lưỡng Tán là công pháp cao cấp, lại chỉ có một chiêu này, bỏ qua tất cả biến hóa và chiêu thức, chính một chưởng đơn giản thô bạo này khiến uy lực của nó hơn người.

Huống chi Vương Viễn có Kim Cương Bất Hoại Thần Công hộ thể, còn tăng công kích lên mấy lần.

Dĩ nhiên, chủ yếu nhất là lúc ấy Bạch Thế Kính chưa kịp ngăn cản, cứng rắn nhận một chưởng này, nếu không với tu vi của gã, cho dù Nhất Phách Lưỡng Tán của Vương Viễn có uy lực vô biên đi nữa, muốn một chưởng đập chết BOSS là chuyện rất khó khăn.

Ngay cả Vương Viễn cũng bị một chưởng của mình làm hoảng sợ, người chơi khác thì khỏi cần nói nhiều, giờ phút này, bất kể là người chơi Cổ Vãng Kim Lai hay là đám người chơi giả bộ đánh đấm cho có khí thế bên ngoài vòng vây, tất cả đều trợn mắt há hốc mồm, không biết phải làm sao.

Đậu mòe... Một chưởng đập chết một BOSS cấp 80, tên này còn là người không hả? Rốt cuộc tên hòa thượng này đã dùng yêu pháp gì?

Mọi người sững sờ tròn ba giây rồi thình lình bùng nổ.

"Mẹ kiếp! Thật hay giả vậy bà con, vừa rồi đã xảy ra chuyện gì? Sao Bạch Thế Kính đột nhiên chết còng queo vậy?"

"Bug à, bug à?"

"Hòa thượng này bật hack đó, báo cáo, báo cáo đi!"

Nói là bật hack thì có chút hơi quá. Từ lúc game mô phỏng toàn diện ra mắt thị trường tới nay trên căn bản đã diệt sạch mọi chương trình cho phép can thiệp từ bên ngoài. Phần mềm hack cũng đã biến mất khỏi thế giới trò chơi từ đầu năm hai mươi rồi.

Nhưng cũng không thể trách người chơi quá nhạy cảm, cũng bởi vì một chưởng này của Vương Viễn quá mức kinh khủng.

Một chưởng tiêu diệt BOSS cấp tám mươi, đây là chuyện mà mọi người không dám nghĩ tới.

Ăn Mày Tán Gái vẫn đang chìm trong sợ hãi.

Một chưởng huỷ diệt Bạch Thế Kính, đây là chuyện kinh khủng gì vậy?

Mẹ, cũng may vừa nãy lựa chọn đứng về phía hòa thượng này, nếu không lúc này người nằm trên mặt đất có lẽ là mình.

"Mau lấy trang bị!"

Ngay lúc Ăn Mày Tán Gái vẫn đang sững sờ, Vương Viễn vội vàng lên tiếng nhắc nhở.

Bạn cần đăng nhập để bình luận