Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1145: Vương Viễn hung ác

"Vậy mà lại dám giết bảo xà của ta!"

Đúng lúc này, một giọng nói hung ác vang lên, một bóng người màu đỏ xuất hiện trước mặt ba người Vương Viễn.

Người nọ dáng vẻ cao lớn, tướng mạo xấu xí, trong tay xách theo một thanh đao lớn màu đỏ máu, đằng sau còn có một con rắn to dài hơn một trượng.

Trên đầu có một cái tên [Đại sư huynh Xích Long Môn – Hà Thịnh].

Hàng này thoạt nhìn không đẹp đẽ gì, thế nhưng vẫn là NPC cấp tám mươi.

Ba người Vương Viễn đều là cao thủ đứng đầu, đại cao thủ sắp đến cấp bậc chưởng môn như Sấu Đầu Đà cũng không phải là đối thủ của ba người, chỉ mình Hà Thịnh tất nhiên là không đáng để nhắc đến.

Thế nhưng con rắn lớn bên cạnh Hà Thịnh kia cũng là một con quái vật hung ác cấp một trăm mười.

Hơn nữa con rắn kia rõ ràng là cấp bậc Xà Vương, mấy con rắn nhỏ xung quanh dường như cũng nghe theo sự sai khiến của con rắn lớn kia.

Đám này đều là quái có độc, nếu phải xông lên đánh thật thì đúng là phiền phức.

Lúc này, Hà Thịnh cũng bắt đầu đọc lời thoại lên sân khấu: "Các ngươi là kẻ nào mà lại dám xông vào đảo Thần Long, sợ rằng cũng phải làm thức ăn cho bảo xà của ta thôi…"

Bây giờ là thời điểm cấp bách, Vương Viễn cũng không rảnh đứng nghe Hà Thịnh giả ngầu ở đây.

Bắt giặc phải bắt vua trước, chỉ cần bắt được Hà Thịnh và Xà Vương, đám rắn nhỏ này cũng không đáng sợ, nếu cứ tiếp tục dây dưa nữa thì nói không chừng lại khó chơi hơn!

"Bảo vệ Tiểu Linh cho tốt!"

Không đợi Hà Thịnh nói hết lời, Vương Viễn dặn dò một tiếng rồi lập tức bước từng bước về phía trước, vọt tới trước mặt Hà Thịnh.

"Khốn nạn!"

Hà Thịnh thấy Vương Viễn tiến lên công kích mình, mắng to một tiếng, nhanh chóng rút đao chém về phía Vương Viễn.

"Ha ha!"

Vương Viễn thấy thế thì không tránh không né, cứng rắn chống đỡ một đao của Hà Thịnh.

"Leng keng!"

Thanh đao chém lên đầu Vương Viễn, mấy đốm lửa nhỏ khi va chạm văng ra khắp nơi, chấn động đến mức gan bàn tay của Hà Thịnh run lên, không nhịn được phải lui về sau một bước.

Vương Viễn nhân cơ hội này, tay phải đẩy về phía trước, ấn một chưởng Ngã Phật Từ Bi về phía Hà Thịnh.

Hà Thịnh vội vàng dùng thanh đao chắn ngang trước ngực.

"Choang!"

Lực chưởng của Vương Viễn là cỡ nào? Một chưởng này đánh xuống, lực chưởng hung hãn ngay lập tức đập gãy thanh đao của Hà Thịnh, dư thế của chưởng lực không ngừng ngưng tụ, đập lên lồng ngực của Hà Thịnh.

"Phụt!"

Hà Thịnh hộc máu, bay thẳng ra ngoài, thanh máu trên đầu bị một chưởng của Vương Viễn đánh tụt còn một tầng mỏng.

"Cha tiên sư ngươi! Con mẹ nó này là cái lực chưởng gì vậy?"

Thấy một màn như vậy, Phương Đông Chưa Tỏ trợn tròn mắt.

Trong trò chơi không thể so với hiện thực, trong hiện thực thì đừng nói là thực lực của Vương Viễn cao hơn Hà Thịnh, cho dù chỉ là một đứa nhỏ thì một dao đâm đúng vị trí cũng có thể giết chết một người lớn, nhưng NPC trong trò chơi đều có một thanh máu.

Dù nói thế nào thì Hà Thịnh cũng là một con BOSS cấp tám mươi, lượng máu gần triệu.

Phương Đông Chưa Tỏ tự nhận, coi như hắn ta đâm lén một dao sau lưng, sát thương từ công pháp của bản thân cộng thêm sát thương khi đâm từ sau lưng và sát thương khi tấn công vào điểm yếu, cũng không thể dùng một dao đâm chết một con BOSS đầy máu.

Một chưởng này của Vương Viễn đập vào ngay trước mặt, còn bị thanh đao chắn được một chút, vậy mà lại đánh Hà Thịnh chỉ còn một lớp máu mỏng, sự khủng bố của lực chưởng này hiển nhiên đã vượt qua khỏi sức tưởng tượng của Phương Đông Chưa Tỏ.

Lần trước hai người gặp mặt là ở thành Tương Dương, lúc này mới bao lâu không gặp đâu, hòa thượng kia lại càng lúc càng biến thái.

Hắn ta lại không biết, Dịch Cân Kinh của Vương Viễn lúc này đã đại thành, còn tu luyện thêm nội công cấp tuyệt học Thái Huyền Kinh, đả thông kinh mạch toàn thân, nội công cực kỳ hùng hậu, cảnh giới hiển nhiên còn cao thâm hơn hẳn chưởng môn những môn phái bình thường, tiến vào cảnh giới siêu cao thủ hàng đầu.

Hơn nữa trên tay Vương Viễn còn có một cái găng tay do Thần Binh Đấu Chiến huyễn hóa thành, sát thương đánh ra được tăng lên một khoảng lớn, cho dù gặp phải một đại cao thủ cấp bậc cỡ Đoàn Duyên Khánh cũng dư sức đánh một trận, cho nên một BOSS cấp tám mươi tất nhiên là không đỡ nổi một chưởng của hắn.

"Khè!"

Thấy Hà Thịnh gắng gượng ăn một chưởng của mình mà vẫn chưa chết, Vương Viễn vừa muốn xông lên đạp thêm một cái nữa, bỗng nhiên con rắn lớn kia lại há to miệng cắn Vương Viễn.

"Muốn chết à!"

Vương Viễn thấy thế thì chợt quát một tiếng, thân thể đứng vững, tay trái xuất ra một chiêu Hồ Giảo Man Triền, một phát túm lấy cổ họng rắn lớn, sau đó lập tức kéo rắn lớn đến trước mặt, tay phải đấm một quyền lên trên răng nanh của rắn lớn.

"Bốp!"

Răng nanh của rắn lớn bị một quyền đấm rụng.

"Cẩn thận độc rắn!"

Phương Đông Chưa Tỏ thấy Vương Viễn đối diện với miệng rắn, vội vàng nhắc nhở.

Nhưng trên mặt Vương Viễn lại lộ ra một nụ cười tàn nhẫn, nắm tay nhét trong miệng rắn bỗng nhiên mở ra.

Găng tay nháy mắt hóa thành một cây trường côn!

"Phập!"

Trường côn chọc thẳng vào trong miệng rắn.

"Dài ra!"

Sau đó Vương Viễn niệm trong lòng, trường côn trong tay đã biến dài ra hơn một trượng, đường kính to cỡ miệng bát… Rắn lớn đáng thương cứ thế trở thành một chữ "Nhất", nằm thẳng tắp trước mặt Vương Viễn, cách chết vô cùng thê thảm, khiến ai cũng phải cảm thấy đồng tình.

Phương Đông Chưa Tỏ và Độc Cô Tiểu Linh thấy thế, theo bản năng đưa tay sờ soạng cổ họng của chính mình.

Hòa thượng kia thật sự rất tàn bạo.

"Đại sư! Đại sư!"

Hà Thịnh thấy Vương Viễn kinh khủng như thế, thoáng cái đã giết chết rắn của mình, bị dọa tè ra quần ngay tại chỗ, dập đầu như dập tỏi, nói: "Ngài tiên phúc vĩnh hưởng, thọ cùng trời đất…"

"Được rồi được rồi, không biết còn tưởng rằng ngươi là Bạch Long Môn đấy!" Vương Viễn xua tay, cắt ngang lời nịnh bợ của Hà Thịnh.

Gần Vi Tiểu Bảo, kỹ năng nịnh bợ +1.

Sau đó, Vương Viễn đung đưa cây gậy rắn trong tay, gắt gỏng nói: "Mau dẫn ta đi gặp Giáo chủ của các ngươi! Bằng không thì ngươi còn chết thảm hơn nó!"

Nói xong, Vương Viễn nhìn về phía sau của Hà Thịnh, nở một nụ cười cực kỳ khủng bố.

"…"

Sắc mặt của Hà Thịnh trắng bệch, che kín mông mình.



Bạn cần đăng nhập để bình luận