Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1532: Xích Âm Tử Mẫu Châm

Cùng lúc đó, đệ tử Thanh Thành là Trúc Diệp Thanh lớn tiếng kêu, lôi một hồ lô màu lục ra, bàn tay vỗ nhẹ ra một ngọn lửa, phun tới sau lưng Mao Thái.

Mao Thái bất ngờ không kịp đề phòng, bị lửa mạnh đánh trúng, nhưng người này da dày thịt béo, chịu một chiêu pháp thuật này lại như không có gì, trở tay vung ngang một kiếm về phía Trúc Diệp Thanh.

Trúc Diệp Thanh vội vàng thúc giục kiếm quyết phòng ngự.

“Bốp!” Chỉ thấy kiếm quang vừa lóe lên, kiếm quang của Trúc Diệp Thanh biến mất, cả người lẫn kiếm bị chém thành hai nửa.

“Đậu má!”

Thấy Trúc Diệp Thanh bị một kiếm chém chết ngay trong một giây, da đầu của đám người Yên Vô Vân đều tê rần.

Ta Không Vào Địa Ngục lớn tiếng hô: “Ông chủ! Chạy mau! Chúng ta chặn hắn cho!”

Vừa dứt lời, Bay Vút Tận Trời Xanh bấm pháp quyết, lại một bức tường băng nữa chặn con đường phía sau Mao Thái.

Đệ tử Thiên Cơ Các vẫn luôn ở trong nhà trúc không ra tay, ôm cô gái kia, giẫm lên một cơ quan thú rồi bay qua phía Vương Viễn.

“Muốn chạy?” Mao Thái cực kỳ hung hãn, tia sáng trên phi kiếm tăng vọt lên một trượng, chỉ một nhát kiếm chém mở tường băng, phi người tới bắt đệ tử Thiên Cơ Các.

Mao Thái có tu vi cao, tốc độ ngự kiếm cực nhanh, chớp mắt đã bay đến phía sau đệ tử Thiên Cơ Các.

Lúc này, đệ tử Thiên Cơ Các đó cũng đã phát hiện ra Vương Viễn đang nhìn lén, hai tay thả lỏng, ném người phụ nữ từ trên trời giáng xuống về phía Vương Viễn.

“Phụt!”

Cùng lúc đó, một kiếm của Mao Thái giáng xuống, đệ tử Thiên Cơ Các bị một nhát kiếm của hắn giết chết từ phía sau.

Vương Viễn duỗi tay đỡ NPC nữ vào trong lòng theo bản năng.

Mao Thái quay đầu nhìn về phía người phụ nữ rớt xuống, bốn mắt trừng nhau với Vương Viễn.

“Còn có trợ thủ sao? Đều chết cả đi!”

Mao Thái này có tu vi không thấp, nhưng trí tuệ lại thấp đến đáng thương, không cho thanh minh đã bổ một kiếm về phía Vương Viễn.

Vừa rồi Vương Viễn cũng đã tận mắt chứng kiến Mao Thái thoải mái chém chết hai cao thủ Trúc Cơ, đối mặt với phi kiếm của gã, hiển nhiên hắn không dám chậm trễ, lập tức ném người phụ nữ sang một bên, hai tay chập lại, sử dụng một chiêu [Không Thủ Nhập Bạch Nhẫn].

“Keng!”

Kiếm quang bị hắn kẹp trong tay. Vương Viễn cảm giác được một nguồn lực lớn truyền tới, dưới chân lún xuống, mặt đất bị giẫm ra một cái hố sâu.

Vậy mà lực đạo và thế kiếm của Mao Thái này lại mạnh mẽ như vậy.

“Ế?”

Mao Thái nhìn thấy kiếm quang bị hắn đỡ được, không khỏi sững sờ một chút, kinh ngạc hỏi: “Ngươi là Phật tử phương nào? Dám tới xía vào chuyên của Đa Tí Hùng Mao Thái ta.”

“Ngươi tên là Mao Thái.” Vương Viễn vừa cười vừa ngẩng đầu, nhìn Mao Thái giữa không trung và nói: “Vậy người ta tìm chính là ngươi đó!”

Mao Thái ngược lại cũng không dốt đặc, nghe thấy Vương Viễn tới đây không có ý tốt, lập tức vận khởi pháp lực điều khiển phi kiếm, mười mấy kiếm ảnh đều bay về phía Vương Viễn.

Vương Viễn không chút hoang mang, lùi về sau nửa bước, hai tay vung lên vung xuống, chỉ nghe thấy một chuỗi tiếng leng keng, đánh rơi toàn bộ kiếm ảnh của Mao Thái.

“Đây là ai?”

Lúc này, mấy người Yên Vô Vân và Ta Không Vào Địa Ngục cũng đuổi kịp tới, thấy Vương Viễn vung vài cái tát đã đánh rơi kiếm quang của Mao Thái, tất cả đều cảm thấy vô cùng chấn động.

Mấy người này đều là người chơi cấp bậc Trúc Cơ, có thực lực không tầm thường. Ta Không Vào Địa Ngục lại còn là cao thủ của Phạm Thiên Tông, Phật quang hộ thể cực kỳ mạnh.

Nhưng dù như vậy vẫn không thể đỡ được một kiếm của Mao Thái, rốt cuộc tên hòa thượng trước mặt này là thần thánh phương nào? Vậy mà chỉ thuận tay đã có thể đánh rụng kiếm quang của Mao Thái.

Chỉ sợ tu vi này đã tới Kim Đan rồi đi?

Tiên linh giới mới mở được một ngày, có cao thủ có tu vi như vậy là chuyện không có khả năng.

“Ơ kìa! Đây là huynh đệ của Mao Thái sao?”

Yên Vô Vân và Ta Không Vào Địa Ngục đang kinh ngạc vì tu vi của người trước mặt này, thì Bay Vút Tận Trời Xanh đột nhiên hét lên.

“Ặc…”

Hai người Yên Vô Vân hơi sững sờ, đột nhiên phát hiện ra Vương Viễn và Mao Thái quả thực có vài phần tương đồng. Đều là đầu trọc, còn không mặc áo cà sa, hơn nữa lớn lên vừa cao vừa cường tráng, thoạt nhìn hoàn toàn không giống người tu chân.

Không thể không nói, lực quan sát của Bay Vút Tận Trời Xanh thật đúng là cẩn thận tỉ mỉ.



“Hòa thượng được lắm! Quả nhiên là có chút tài năng!”

Thấy Vương Viễn đánh rụng kiếm quang của mình, ánh mắt của Mao Thái híp lại, cũng biết tay hòa thượng trước mặt mình khó đối phó, lập tức kêu to một tiếng: “Xem pháp bảo đây!”

Trong lúc nói chuyện, hai tay của Mao Thái chập lại. Phi kiếm vốn dĩ dài hơn một trượng, rộng hơn nửa mét, xuất hiện sự biến dạng giữa hai tay, biến thành kiếm khí giống như cây kim. Sau đó, Mao Thái đẩy hai tay về phía trước, lập tức kiếm quang đầy trời, mảnh như lông trâu, bắn về phía Vương Viễn.

“Xong rồi, là Xích Âm Tử Mẫu Châm!”

Thấy Mao Thái sử dụng một chiêu thuật pháp này, Ta Không Vào Địa Ngục nói trong sự kinh ngạc: “Cái thứ này chuyên khắc chế Phật quang hộ thể của Phạm Thiên Tông!”

Hình tượng của Vương Viễn là một hòa thượng đầu trọc, nên hiển nhiên Ta Không Vào Địa Ngục cũng coi hắn thành cao thủ của Phạm Thiên Tông.

Trong thiết lập trò chơi, mấy thứ như kim châm này chuyên khắc chế công pháp hộ thể, cho dù chân khí hộ thể của ngươi có mạnh mẽ cỡ nào, nhưng gặp phải pháp bảo loại châm này cũng đành chịu bó tay.

Nguyên lý cũng giống với bóng bay không sợ bị gạch đập, mà chỉ sợ bị kim châm.

Xích Âm Tử Mẫu Châm này của Mao Thái lại là pháp bảo chuyên khắc chế công pháp hộ thể.

Đương nhiên, nếu như Phật quang hộ thể của Phạm Thiên Tông hoặc là chân nguyên hộ thể của những môn phái khác, đối mặt với một đợt [Xích Âm Tử Mẫu Châm] này, chắc chắn hoàn toàn không có hiệu ứng ngăn địch, tám phần là sẽ xong đời ngay ở đây.

Nhưng tên Mao Thái này thật xui xẻo quá, vậy mà lại gặp phải Vương Viễn.

Công pháp mà hắn tu chính là đại đạo trường sinh đổi trắng thay đen [Cửu Chuyển Huyền Công], từ xưa đến nay người tu luyện bộ công pháp này, không chỉ có pháp lực thông thiên, mà cơ thể lại càng vô cùng mạnh mẽ, thậm chí còn vượt qua cả pháp bảo loại hình phòng ngự.

Xích Âm Tử Mẫu Châm phá chân khí hộ thể như không có gì, thậm chí còn có thể xuyên thủng vàng và sắt, nhưng gặp phải cơ thể đã từng rèn luyện [Cửu Chuyển Huyền Công], lại tương đương với cây kim sắt đâm trúng tấm sắt.

Miễn dịch chín mươi phần trăm sát thương, thực ra không chỉ là nói suông.





Bạn cần đăng nhập để bình luận