Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 119: Thuật Phúc Ngữ

"Hu hu hu... Uyển muội, là ta có lỗi với nàng..." Tên ngốc Đoàn Dự này nghe vậy ôm thi thể Mộc Uyển Thanh khóc toáng lên.

"Uyển muội? Ta còn là Bồn muội đây!" Vương Viễn bĩu môi khinh thường, đi ra khỏi nhà đá.

Sau nhiệm vụ lần này, Vương Viễn sinh ra bóng ma đối với Nam Hoang, đời này sẽ không nhận nhiệm vụ của bên này.

Mẹ, người bên này tu vi siêu mạnh không nói, người nào người nấy rặt một lũ biến thái, cũng không phải là người làm nhiệm vụ.

Ra khỏi nhà đá, Vương Viễn đi tới trước mặt Đoàn Chính Minh, gợi đòn hề hề nói: "Hoàng gia, ta không khiến ngài thất vọng đi."

"Tuy rằng tàn nhẫn, nhưng cũng coi như là vì trừ hại cho dân!"

Đoàn Chính Minh miễn cưỡng lộ vẻ tươi cười, lôi ra một quyển sách đưa cho Vương Viễn.

[Hệ thống thông báo: Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ Tội Ác Tày Trời, nhận được Giang Hồ Duyệt Lịch xxx, danh vọng Đại Lý + 20, điểm hiệp nghĩa +10, bí tịch Nhất Dương Chỉ x1.]

[Nhất Dương Chỉ]

Loại hình: Chỉ Pháp

Phẩm chất: Cao Cấp

Giới thiệu: Võ học chỉ cao của Đoàn gia Đại Lý.

Điều kiện học tập: Ngộ tính 54, căn cốt 27

Bối cảnh công pháp: Tuyệt học của họ Đoàn ở Đại Lý, luyện đến nơi sâu phía trong, kình lực có thể rời xa thân thể đả thương người, uy lực không thể so sánh được, tuyệt học thần công đương thời.

"Chất lượng kém..."

Tùy tiện nhìn lướt qua điều kiện học tập của Nhất Dương Chỉ, trong lòng Vương Viễn không nhịn được dựng thẳng ngón giữa.

Không ngờ loại tuyệt học này không khác gì những võ học cấp thấp, không có thiện ý với người có ngộ tính thấp...

Ngộ tính chứ không phải là thuộc tính khác, năm mươi tư điểm ngộ tính, ngoài đám người chơi Hoa Sơn, thì bây giờ người khác lấy được cũng không học được. Trước tiên phải tốn rất nhiều tiền tìm thầy giáo học đọc sách nhận chữ.

"Rác, đúng là rác rưởi mà!"

Chỉ có điều “Nhất Dương Chỉ” này dù gì cũng là võ học cao cấp, dù Vương Viễn không học được thì ít nhất còn có thể bán lấy tiền.

So với Thanh Tâm Đan mà nói, thì cũng được xem như là một mối làm ăn có lời.

“Ngươi có muốn không?” Vương Viễn cầm “Nhất Dương Chỉ” quơ trước mặt Bôi Mạc Đình nói: “Với ngộ tính của ngươi chắc là có thể học được, ‘Tịch Tà Kiếm Pháp’ lần trước khiến ngươi trở nên như vậy, cứ xem như Nhất Dương Chỉ này để bồi thường đi, nửa giá thôi.”

Bên dưới không còn nữa, thì còn có tay mà... Nhất Dương Chỉ này nghe tên thôi đã thấy kích thích rồi.

“Bồi thường...”

Bôi Mạc Đình nghe thấy vậy thì nắm tay siết chặt đến mức phát ra tiếng răng rắc, hét lên một cách căm phẫn: “Biến!”

“Không cần thì thôi, cần gì phải tức giận như vậy!” Vương Viễn lắc đầu một cách bất đắc dĩ, bỏ Nhất Dương Chỉ vào trong túi.

Sau đó Vương Viễn lại đến trước mặt Đoàn Diên Khánh rồi nói: “Ngươi tốt nhất đừng có cho ta thứ rác rưởi như thế...”

“Rác rưởi...”

Lông mày của Đoàn Chính Minh và Đoàn Diên khánh đều nhíu lại, Nhất Dương Chỉ này là tuyệt học của Đoàn gia, người bình thường muốn học cũng không có cơ hội, thế mà tên hòa thượng này lại nói nó là rác rưởi... Cho dù là người có thái độ đúng mực như Đoàn Chính Minh, hay là người bình tĩnh như Đoàn Diên Khánh, cũng không kiềm được ham muốn đánh người.

Dù gì hai người đều là cao thủ nổi tiếng đã lâu, đương nhiên là cũng không thèm chấp nhặt với Vương Viễn.

“Hừ!”

Đoàn Diên Khánh hừ lạnh rồi nói: “Nếu ngươi xử lý được tên tiểu tử kia, thì có thể ta sẽ tự tay chỉ dạy ngươi Nhất Dương Chỉ, nhưng ngươi chỉ xử lý cô nương kia, không đạt được yêu cầu của ta.”

Nói xong, Đoàn Diên Khánh lấy một quyển sách ra đưa cho Vương Viễn rồi nói: “Có điều ngươi có thể khiến cho Đoàn gia không vui, như vậy ta đã hài lòng rồi, cho ngươi môn võ học này mà chơi, nếu như ngươi nghĩ thông suốt muốn nhận ta làm thầy thì có thể đến Nhất Phẩm đường tìm ta.”

“Được rồi, lão nhị lão tam, chúng ta đi thôi!”

Sau khi đưa sách cho Vương Viễn, Đoàn Diên Khánh chống cương trượng, hài lòng rời đi...

Người của Đoàn gia nhìn bóng lưng của Đoàn Diên khánh, không dám ho he tiếng nào.

Xong việc thì phất áo rời đi, không khoe khoang tài hoa công danh, Đoàn Diên Khánh phóng khoáng như vậy, khiến cho Vương Viễn nhìn theo đến mức mê mẩn.

Rất lâu sau, sau khi Vương Viễn ngẫu nhiên đọc được nguyên tác của bối cảnh game trong Tàng Thư Các của game này thì hắn mới biết, thì ra Đoàn gia của Đại Lý chỉ là một phần của Thiên Long tự, mà cao thủ mạnh nhất của Thiên Long tự chính là chú ruột của Đoàn Diên Khánh... Thảo nào tên này lại kiêu ngạo như vậy trước mặt người của Đoàn gia.

...

“Phúc Ngữ Thuật” (Kỳ thuật)

Loại hình: Dị thuật

Phẩm chất: Bất Nhập Lưu

Giới thiệu: Là một môn tà thuật dùng nội công thâm hậu để xúc tiến.

Điều kiện học tập: Căn cốt 31, nội công không nhỏ hơn 1000.

Bối cảnh võ học: Đây là tuyệt học bí truyền của Đoàn Diên Khánh, cần dùng nội công cực cao để xúc tiến, luyện đến mức cao thì còn có thể mê hoặc lòng người.

“Là Phúc Ngữ Thuật!”

Nhận quyển sách mà Đoàn Diên Khánh đưa cho, Vương Viễn kích động một hồi.

Tuy rằng “Phúc Ngữ Thuật” này cũng là công pháp Bất Nhập Lưu, nhưng lúc trước ở ngoài thành Vương Viễn đã được chiêm ngưỡng hiệu quả đặc biệt của môn công pháp này, có thể khống chế người như Bôi Mạc Đình một cách dễ dàng, hiệu quả cực kỳ đỉnh.

“Phúc Ngữ Thuật?”

Nghe được lời nói của Vương Viễn, Bôi Mạc Đình cũng thổn thức một hồi.

Tạm không đề cập đến hiệu quả đặc biệt là mê hoặc lòng người, Phúc Ngữ Thuật này có thể nói chuyện không cần mở miệng, dường như chính là vũ khí sắc bén để gây xích mích ly gián, khiến cho phải trái lẫn lộn, công pháp âm hiểm như vậy rơi vào tay người vô sỉ như Vương Viễn, rốt cuộc sẽ có chuyện gì xảy ra, Bôi Mạc Đình cũng không dám nghĩ.

Đoàn Diên Khánh muốn để Vương Viễn gieo rắc tội ác khắp thế giới sao? Không hổ là đại ác nhân...

Học tập “Phúc Ngữ Thuật” không cần ngộ tính, chỉ cần căn cốt và nội lực.

Vừa hay Vương Viễn có nội lực hùng hậu, căn cốt trác tuyệt, vì vậy liền lập tức vỗ tay, khiến “Phúc Ngữ Thuật” biến thành một vệt ánh sáng trắng.

[Hệ thống nhắc nhở: bạn đã học được giang hồ dị thuật “Phúc Ngữ Thuật”, căn cốt + 2, điểm nội lực + 100

[Phúc Ngữ Thuật]

Cấp bậc: chưa biết

Số tầng tu luyện: 1 tầng/MAX(0/0)

Căn cốt + 2

Nội lực + 100

Phúc ngữ: Dùng nội lực xúc tiến công pháp, có thể phát ra tiếng.

Bắt chước âm thanh: Bắt chước âm thanh của mục tiêu chỉ định, còn có hiệu quả khống chế trong thời gian ngắn đối với mục tiêu có tu vi nội công thấp.

(Chú ý: Thuật pháp này không thể sử dụng với người có điểm nội lực cao hơn bản thân, nếu không thì sẽ bị cắn trả.)

Bạn cần đăng nhập để bình luận