Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1181: Phong Thanh Dương lừa đảo

Lúc này Phong Thanh Dương lại nói: "Ngươi có thể phá giải Độc Cô Cửu Kiếm, quả thực là kẻ có tài lúc đương thời, lúc lão phu sắp hấp hối tuổi già còn tìm tới cho ta một người đồ đệ. Lão phu phải cảm tạ ngươi mới được! Hãy đi theo ta!"

Nói rồi, Phong Thanh Dương quay người đi vào Hạ Tổ Động.

Vương Viễn và Lâm Bình Chi đi theo Phong Thanh Dương vào trong.

Trong Hạ Tổ Động, ánh sáng mờ ảo.

Một ngọn đuốc được thắp sáng trên tường đá, ánh lửa mờ nhạt khiến Vương Viễn mơ hồ nhìn thấy trên đó được chạm khắc rất nhiều hoa văn.

[Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã tìm thấy Ngũ Nhạc Thạch Khắc, giang hồ lịch duyệt +10.000]

Ngũ Nhạc Thạch Khắc

Loại hình: Công pháp Thạch Khắc

Điều kiện lĩnh ngộ: ngộ tính 30

Giới thiệu vật phẩm: Võ học được các bậc tiền bối của phái Ngũ Nhạc để lại.

...

Phong Thanh Dương chỉ vào những hoa văn trên tường nói với Vương Viễn: "Năm đó Ngũ Nhạc Kiếm Phái và Ma giáo hỗn chiến một trận ở trong này, để lại những hình khắc trên đá như kia. Ngươi có thể lĩnh ngộ được gì không?"

"Cái này..." Vương Viễn có chút xấu hổ nói: "Ngộ tính của tiểu tăng không cao, không thể hiểu được những bức tranh trên tường đá."

"Không thể nào, một chút ngộ tính như vậy mà ngươi cũng không có?"

Phong Thanh Dương cau mày kinh ngạc nói: "Bức vẽ này chỉ cần 30 điểm ngộ tính là có thể lĩnh ngộ, ngay cả 30 điểm ngộ tính mà ngươi cũng đủ?"

"Xấu hổ, xấu hổ!" Vương Viễn đỏ mặt đáp: "Mới được có hai mươi tám!"

Ngộ tính của Vương Viễn đã bị kẹt lại ở 28 từ rất lâu, bất luận hắn có chăm chỉ đọc sách tới mấy cũng không thể tăng thêm dù chỉ một chút, sau đó Vương Viễn có hỏi qua Vương Duy.

Vương Duy nói cho Vương Viễn biết, đọc sách sử bình thường để tăng lên ngộ tính cũng có giới hạn, ngộ tính tiên thiên càng thấp, ngộ tính tăng được càng không cao, trừ phi có thể tìm được Vô Tự Thiên Thư trong truyền thuyết mới có thể gia tăng ngộ tính không giới hạn.

Cho nên ngộ tính của Vương Viễn vẫn luôn kẹt lại ở mức không cao không thấp, 28 điểm.

"Ai chà..."

Nghe Vương Viễn nói ngộ tính chỉ mới 28 điểm, Phong Thanh Dương không khỏi kinh ngạc cảm thán: "Từ xưa đến nay, những người luyện võ công tới đỉnh phong, không ai là không phải kỳ tài luyện võ như lão phu cả. Ngươi không có thiên tư bằng người, lại có thể đạt tới tu vi hiện tại, quả thực là khó gặp."

“Ngưng!” Vương Viễn thầm nói: “Chỉ có thế này đã kêu tiến bộ vượt bậc, nếu biết lúc đầu ngộ tính tiên thiên của lão tử chỉ có 10 điểm thì chắc ngươi sẽ phải than rằng cả bó tuổi của mình vứt cho chó ăn."

“Lão phu rất coi trọng những người tài trẻ tuổi." Phong Thanh Dương lại nói: “Ngươi còn trẻ mà đã đạt được những thành tích như này, tương lai chắc chắn sẽ không thể tầm thường, không bằng để lão phu đến giúp ngươi một tay?"

Nói rồi, Phong Thanh Dương đưa tay phải đặt lên cái đầu trọc lóc của Vương Viễn, một luồng chân khí đi thẳng từ trên xuống dưới, khiến Vương Viễn bất giác cảm thấy da dầu mát lạnh.

[Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã nhận được sự khai sáng của Phong Thanh Dương, thể hồ quán đỉnh, ngộ tính tiên thiên +2, điểm ngộ tính hiện tại là 30.]

"Cái này...cái này cũng có thể được sao?"

Nhìn thấy nhắc nhở của hệ thống, Vương Viễn có chút bối rối.

Chơi game lâu như vậy, đây vẫn là lần đầu tiên Vương Viễn nghe nói NPC có thể giúp người chơi tăng thêm ngộ tính của mình.

“Ha ha!” Phong Thanh Dương thu tay lại, đắc ý nói: “Đây là bản lĩnh độc nhất vô nhị của lão phu, trên đời cũng chỉ có lão phu mới có thể tiêu hao ngộ tính của mình để nâng cao ngộ tính cho người khác!"

“Đa tạ Phong lão tiền bối!” Vương Viễn nghe vậy, trong lòng cảm kích vội vàng hành lễ với Phong Thanh Dương.

Hai điểm ngộ tính này khiến Vương Viễn mắc kẹt đã lâu, giờ cuối cùng cũng có thể giải thoát, Vương Viễn cảm thấy giống như vừa nhổ ra được chiếc răng sâu lâu ngày.

Ba mươi điểm ngộ tính, nói cao không cao, nói thấp không thấp, nhưng cũng coi là ranh giới giữa những người có thiên tư trác tuyệt và người bình thường. Vương Viễn từ một phế vật chỉ có 10 điểm ngộ tính tiên thiên, hiện giờ cuối cùng cũng trở thành một người chơi có ngộ tính cao hơn mức bình thường một chút.

Cảm giác lắc mình biến hóa như này, cũng chỉ có Vương Viễn mới được lĩnh ngộ.

Về sau để xem còn ai dám cười nhạo ngộ tính của lão tử!

"Được rồi! Nhanh đi lĩnh hội võ học trên thạch khắc đi!" Phong Thanh Dương khoát tay ý bảo Vương Viễn quay sang nhìn tường đá.

Vương Viễn quay đầu chăm chú nhìn tranh vẽ bên trên tường đá.

Kiếm pháp trên đó đều là võ công của Ngũ Nhạc Kiếm Phái, nhưng có một bộ phận là minh họa cho việc phá giải Ngũ Nhạc Kiếm Pháp, hai người tồn tại, thiện ác dung hợp, âm dương giao hòa, cuối cùng dưới ánh nhìn chăm chú của Vương Viễn dần dần trở thành hình dáng cụ thể, hợp nhất thành một bộ kiếm pháp.

[Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã lĩnh ngộ được tuyệt học công pháp Ngũ Nhạc Thần Kiếm Quyết trên bức tường đá ở Tư Quá Nhai. Bạn có muốn học hay không?]

"Học!"

Vương Viễn không nói hai lời, trực tiếp bấm xác nhận.

Tuy Vương Viễn chưa từng luyện kiếm, nhưng được tặng không một môn tuyệt học thế này, thuộc tính tăng thêm còn tốt hơn so với võ học cao cấp không biết bao nhiêu, đương nhiên không dại gì mà từ chối.

[Hệ thống nhắc nhở: "Không đủ điều kiện học tập! Học không thành công!"]

"Cái này..." Vương Viễn lập tức không nói nên lời, được rồi, đây không phải là đang đùa hắn hay sao?

Vương Viễn nhíu mày, nhìn thoáng qua bức tường đá, chỉ thấy trên thạch khắc đã có thuộc tính rồi.

Ngũ Nhạc Thần Kiếm Quyết

Thể loại: Kiếm pháp

Phẩm chất: Tuyệt học

Giới thiệu: Công pháp tuyệt học của Ngũ Nhạc Kiếm Phái

Điều kiện học tập: Đệ tử của Ngũ Nhạc Kiếm Phái có ngộ tính 30 điểm.

Bối cảnh công pháp: Ngũ Nhạc Kiếm Pháp và Ma Đạo Võ Học bổ trợ cho nhau, vạn vật quy về tạo thành một môn tuyệt học tối cao.

"Mẹ kiếp!"

Vương Viễn tức giận nói: "Tại sao chỉ có đệ tử của Ngũ Nhạc Kiếm Phái mới có thể học?"

“Thật sao?” Phong Thanh Dương cười nói: “Ta cũng không biết chuyện này! Đừng tìm ta hỏi tội!"

“Xì!” Vương Viễn bĩu môi.

Phong Thanh Dương này cũng là một kẻ lừa đảo, rõ ràng nói là đưa quà cảm ơn cho mình, kết quả lại đưa một quyển tuyệt học bổn môn không ai luyện nổi trừ đệ tử Ngũ Nhạc Kiếm Phái...

Những thứ như tuyệt học bổn môn này luôn bị hạn chế môn phái. Ngay cả Hàng Long Thập Bát Chưởng của Cái Bang cũng không truyền cho người ngoài (Vương Viễn học là Hàng Long Nhị Thập Bát Chưởng). Vậy nên một hòa thượng Thiếu Lâm như hắn đương nhiên không thể học được Ngũ Nhạc Thần Kiếm Quyết này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận