Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1163: Quà mừng

Nghĩ đến đây, Vương Viễn lại nghĩ tới Lệnh Hồ Xung ngày đó mượn rượu tiêu sầu, hiển nhiên chính là vì nữ nhân, tám phần là có gì đó không minh bạch với tiểu cô nương Nhạc Linh San kia, cũng may ông đây không có bạn gái!

Mà nói đi cũng phải nói lại, quan hệ của Nhạc Bất Quần và Lệnh Hồ Xung có chút vi diệu, Lệnh Hồ Xung rõ ràng tôn kính Nhạc Bất Quần giống như cha ruột, Nhạc Bất Quần lại làm khó y ở khắp nơi, lần trước còn vu khống Lệnh Hồ Xung trộm kiếm phổ nhà Lâm Bình Chi, làm sư phụ làm đến mức đó, đúng là quá khốn nạn...

Cho dù Huyền Từ có vô sỉ ra sao, ít nhất lão cũng không đối xử với Vương Viễn như vậy.

“Ngộ Si, ngươi đang suy nghĩ gì vậy?”

Thấy Vương Viễn vẫn kề cà không nhận nhiệm vụ, Huyền Từ bèn lên tiếng hỏi.

“Sư phụ à!” Vương Viễn nói: “Dù sao Thiếu Lâm tự chúng ta cũng là môn phái đứng đầu chính đạo, ngài cũng không thể để ta đi tay không như vậy chứ.”

“A di đà phật!”

Huyền Từ nói: “Lúc trước vào lễ mừng thọ trăm tuổi của Trương chân nhân phái Võ Đang, ta kêu ngươi mang theo một viên đại hoàn đan tới mừng thọ, vì sao Trương chân nhân lại nói với ta ngươi mang tới một lồng bánh bao thịt?”

“Chuyện này... Ha ha!”

Vương Viễn đổ mồ hôi lạnh đầy đầu, hắn cười ha ha nói: “Là như vậy... Trương chân nhân đã chừng đó tuổi rồi, có linh đan diệu dược nào mà lão chưa ăn qua, đại hoàn đan kia lại nặng mùi như vậy, cũng không ăn ngon bằng bánh bao!”

Trương Tam Phong cũng rất giữ thể diện cho Vương Viễn, lão không nói bên trong hộp quà của Vương Viễn chỉ có một chiếc bánh bao, mà nói có cả một lồng.

“Ừ! Ngươi nói rất có đạo lý!”

Huyền Từ gật đầu nói: “Vi sư bao lâu nay ở trong chùa, không tiếp xúc với người ngoài, đạo lý đối nhân xử thế vẫn kém một chút, nếu đồ nhi ngươi biết chọn quà như vậy, vậy ngươi đi chọn quà lần này đi! Nhớ kỹ, ngươi làm ta mất mặt cũng không sao, nhưng tuyệt đối đừng làm mất mặt Thiếu Lâm tự chúng ta.”

“Lão đại... Ta...” Vương Viễn khóc không ra nước mắt.

Lão hòa thượng Huyền Từ này đúng là thù dai nhớ lâu, chuyện ở lễ mừng thọ của Trương Tam Phong đã là chuyện của 800 năm trước, vậy mà lão vẫn còn ghi thù.

“Mau đi đi!” Huyền Từ nói: “Ngươi chính là người đại diện cho vi sư, nếu ngươi không đi, vậy ta sẽ phái người khác đi!”

“Đã biết!”

Vương Viễn bất đắc dĩ chỉ đành phải nhận nhiệm vụ, rời khỏi Đại Hùng Bảo Điện.

Ý tứ trong lời nói của Huyền Từ rất rõ ràng: “Có thể thay ta đi Hoa Sơn chỉ có đại sư huynh của Thiếu Lâm tự, nếu ngươi không nhận nhiệm vụ này, vậy thì đành tuyển một vị đại sư huynh khác.”

Lão già chết tiệt này.

Rời khỏi Thiếu Lâm tự, việc đầu tiên mà Vương Viễn phải làm chính là chọn quà cho phái Hoa Sơn.

Chọn quà gì đúng là một việc khó mà.

Mang bánh bao giống như lần trước chắc chắn là không được, Huyền Từ nói rồi, không thể làm mất mặt Thiếu Lâm tự.

Quá đắt tiền thì Vương Viễn lại không nỡ, dù sao Nhạc Bất Quần cũng chỉ là một NPC, không xứng với mấy thứ tốt.

Chẳng lẽ đưa ông ta một quả đạn pháo? Vương Viễn thật sự có ý này, nếu không phải bản thân là đệ tử chính phái, tám phần hắn sẽ làm như vậy.

Nghĩ tới nghĩ lui, Vương Viễn đành phải cầu xin sự giúp đỡ ở kênh đội của Một Đám Ô Hợp: “Ta có một người bạn hôm nay đính hôn, ta nên tặng đồ gì mới không mất mặt? Online trả lời gấp!”

“Nam hay nữ?” Câu hỏi của Mario cực kỳ xảo quyệt, không nói tặng gì mà chỉ hỏi là nam hay nữ, chẳng qua ít nhất nó cũng không lệch quỹ đạo vấn đề.

“Nữ!” Vương Viễn nói.

“Ai!”

“Ai?”

Tin nhắn của Vương Viễn vừa mới gửi đi thì tin nhắn của Tống Dương và Độc Cô Tiểu Linh cũng đồng loạt hiện lên.

Giọng điệu của Tống Dương là chất vấn, còn giọng điệu của Độc Cô Tiểu Linh lại là nghi ngờ.

Vương Viễn đang định trả lời...

“Nhạc Linh San đúng không.” Đinh Lão Tiên đã đưa ra đáp án, không hổ là kẻ sống trong thương trường, tin tức cực kỳ linh thông, mấy môn phái kia xảy ra chuyện gì gã đều biết hết.

“À...”

“Đó là ai?” Tống Dương tiếp tục hỏi: “Sao ta lại không biết!”

“Ngươi đương nhiên không biết!” Bôi Mạc Đình nói: “Là con gái của Nhạc Bất Quần! Là một NPC!”

“Gì cơ? Lão Ngưu còn có giao tình với cả NPC nữa hả?” Điều Tử chỉ sợ thiên hạ không loạn.

“Có giao tình với ta cái rắm ấy!” Vương Viễn vội vàng giải thích: “Huyền Từ kêu ta đi!”

Đám người này đúng là không có kẻ nào ra hồn, ngươi không nói rõ không biết bọn họ sẽ gây ra tai tiếng gì nữa, rất có thể đầu đề trên diễn đàn ngày mai chính là: Đáng sợ! Câu chuyện ngược luyến tình thâm giữa đại sư huynh Thiếu Lâm tự và tiểu sư muội phái Hoa Sơn. Xem tiêu đề này thôi cũng có thể tưởng tượng ra cả một bộ tiểu thuyết ấy chứ.

“Yêu cầu là gì?”

Cuối cùng vẫn là Phi Vân Đạp Tuyết tương đối đáng tin, một câu đã đi thẳng vào vấn đề, những người khác cũng chỉ thêm phiền.

Vương Viễn nói: “Không có yêu cầu gì lớn, chỉ là không làm mất mặt Thiếu Lâm tự là được!” Đây là yêu cầu cơ bản nhất, cũng là quan trọng nhất.

“Rất đơn giản!” Phi Vân Đạp Tuyết nói: “Cái gọi là nhiều quà người ta sẽ không trách, cái gì đắt tiền mua cái đó là được...”

“Tiểu Linh, đá tên này ra ngoài cho ta!!” Vương Viễn giận dữ, đang nói tiếng người đó hả?

“Có cần phiền toái đến vậy không?” Thấy mọi người không đưa ra được ý kiến nào, Nhất Mộng Như Thị bèn nói với vẻ nghi ngờ: “Các ngươi không có bạn bè là con gái hả?”

Người của Một Đám Ô Hợp đồng loạt kêu to: “Đá cả cô ta ra! Đáng ghét thật sự!”

“Đừng gây chuyện nữa!” Độc Cô Tiểu Linh lên tiếng hòa giải: “Tiểu Mộng à, ngươi cảm thấy nên tặng thứ gì?”

“Bạn ta kết hôn ta đều đưa bao lì xì...” Nhất Mộng Như Thị nói: “Nhưng nếu là bạn thân thì sẽ tặng túi xách quần áo gì đó, dù sao con gái ai cũng thích mấy thứ đó, chỉ cần người nhận quà vui vẻ thì không phải Thiếu Lâm tự các ngươi có mặt mũi rồi sao.”

“Điều này cũng đúng...” Vương Viễn nói: “Nhưng ta chưa từng mua túi xách mua quần áo cho con gái bao giờ, nếu chẳng may thứ ta mua, Nhạc Linh San không thích thì phải làm sao bây giờ.”

“Vậy mua nguyên vật liệu!” Độc Cô Tiểu Linh cũng rất có kinh nghiệm.

“Ví dụ như?”

“Tơ lụa! Vải vóc!” Độc Cô Tiểu Linh nói: “Con gái trong trò chơi đều quen với việc tự mình làm.”

“Có chút thú vị, ta tới cửa hàng tơ lụa xem sao!”

Vương Viễn đóng khung chat lại, hắn đi thẳng tới cửa hàng tơ lụa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận