Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 556: Tấn công điểm mù

"Một người!"

Các khán giả bắt đầu thay Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ đếm số người hắn giết được.

"Ồ? Chạy rất nhanh!"

Thấy Bôi Mạc Đình né được đòn tấn công của mình, Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ bất ngờ nhíu mày, không ngờ thân pháp của tên này mau lẹ như vậy, mình đã ra đao còn có thể sống sót, thân pháp như vậy cũng có thể tính là tương đối cao.

Thế nhưng y không biết, lúc này Bôi Mạc Đình cũng đang toát mồ hôi khắp người.

Con mẹ nó, đao pháp của tên này thật sự là quá nhanh, nhanh tới mức khiến người khác tức lộn ruột, nếu Mario nhắc nhở trễ một chút thì tám phần là mình đã nằm lại tại chỗ rồi.

"Chờ một lúc nữa xử lý ngươi sau!"

Trường đao ăn chay của Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ rốt cuộc giết người, lần nữa nhặt về hùng phong của nam nhân, tự tin trong lòng y cũng khôi phục không ít, liếc nhìn Bôi Mạc Đình vẫn chưa tỉnh hồn, thân hình của Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ khẽ cử động, lại thi triển Thuấn Bộ, xuất hiện ở sau lưng Độc Cô Tiểu Linh, tay phải nắm chặt cán đao, rút ra...

"Bịch!"

Nhưng ngay tại thời điểm Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ chuẩn bị chém chết Độc Cô Tiểu Linh, một bóng người đột nhiên xuất hiện ở bên cạnh Độc Cô Tiểu Linh, đưa tay kéo cô ta sang bên cạnh, khiến thanh đao của Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ chém vào không khí.

"??"

Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ vội vàng ngẩng đầu nhìn lại, chỉ thấy một cô nương đứng trước mặt mình, cô nương kia không cao, một tay che ở trước ngực, một tay kéo Độc Cô Tiểu Linh ra phía sau lưng, người này chính là Tống Dương!!

"Có ta ở đây, ngươi đừng hòng động vào nàng!"

Tống Dương nhìn Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ chằm chằm, ánh mắt híp lại thành một đường chỉ.

"Ha ha! Lại một người nữa tới tìm cái chết!"

Thấy đối thủ trước mắt là một cô nương, Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ cười lớn, cười rất tự tin.

Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ đã xem qua những trận trước của Tống Dương, biết thân pháp của cô nương này không tệ, thế nhưng ở trong mắt Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ cũng chỉ vẻn vẹn là không tệ mà thôi.

Dù sao thì Tống Dương cũng chỉ là một nữ người chơi, cho dù có may mắn thắng được Thương Khung Thần Cái thì đã làm sao? Ở trong mắt Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ, Thương Khung Thần Cái cũng chỉ là một tên rác rưởi không chịu nổi một đòn.

"Nếu đã muốn chết thì tốt, ta đỡ mất công đuổi giết từng người một!"

Vừa dứt lời, Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ lui về phía sau nửa bước, nhắm ngay Tống Dương tay phải bắt cán đao thì phải rút đao chém người.

"Mau tránh ra!"

Độc Cô Tiểu Linh thấy vậy vội vàng cảnh báo Tống Dương. Thế nhưng Tống Dương không có một chút ý định né tránh nào, chỉ theo cử động chân của Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ, lui về phía sau một bước, sau đó đi sang bên phải, bước tới trước một bước.

"Vù!"

Cùng lúc đó, thanh đao trong tay Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ loé lên, xé gió rơi xuống như tia chớp.

Khí thế cực kì mạnh mẽ, thế nhưng kết quả lại không giống như vậy, một đao này của Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ lại một lần nữa chém vào không khí.

Đợi Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ một đao chém hoàn, đột nhiên phát hiện Tống Dương lúc này đứng ở mình cán đao đích một bên... Đòn tấn công của mình bị Tống Dương né tránh một cách hoàn mỹ, không, xác thực nói, hẳn là Tống Dương hoàn toàn tránh được.

"Chuyện... Chuyện gì vừa xảy ra vậy?"

Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ nhìn Tống Dương một chút, lại nhìn thanh đao trong tay một chút, ngơ ngác đứng tại chỗ...

Đây... Đây là tình huống gì?

Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ so với ai khác cũng biết mình đao pháp này nhưng là dựa vào tốc độ và độ chuẩn xác nổi danh, chỉ cần đối thủ ở trong phạm vi tấn công, đã vung đao thì chắc chắn sẽ trúng, trừ phi gặp phải thể loại quái thai có thể ngăn chặn đòn tấn công như Vương Viễn, nếu không thì không một ai có thể né được đao của y.

Thế nhưng sự xuất hiện của Tống Dương đã trực tiếp lật đổ những hiểu biết về đao pháp của Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ từ trước tới giờ.

Cô nương này không tránh đòn tấn công của mình mà chỉ bước về phía trước một bước, vậy mà có thể né được đao một cách quái dị, thực sự là...

Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ đã không biết nên dùng từ nào để thể hiện cảm xúc của mình lúc này.

"Rốt cuộc là chuyện gì vừa xảy ra?"

Không chỉ người trong cuộc như Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ, vẻ mặt của đám người chơi trên khán đài cũng hiện đầy những dấu hỏi, thường thấy Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ rút đao chém người, loại chuyện này tuyệt đối là lần đầu thấy.

"Hình như là lợi dụng điểm mù của vũ khí."

Trong số những người đang ngồi xem không biết có cao thủ hay không, nhưng người chơi tinh mắt chắc chắn sẽ có, nói thẳng vào điểm mấu chốt.

Dĩ nhiên, lời của người này cũng không hoàn toàn đúng, Tống Dương quả thực đã lợi dụng điểm mù, nhưng Tống Dương không lợi dụng điểm mù của vũ khí, mà là điểm mù của Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ.

Bất cứ một người nào khi tấn công và phòng ngự đều không thể bao quát hết ba trăm sáu mươi độ xung quanh mình, chỗ nào không thể chú ý đến thì chỗ đó chính là điểm mù.

Đao pháp của Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ đương nhiên rất sắc bén, nhưng bởi vì tập trung vào tốc độ và độ chính xác nên phạm vi tấn công không quá lớn, vì vậy khi Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ tấn công, khu vực hai bên cánh tay sẽ trở thành điểm mù của y.

Mặc dù Tống Dương không làm được giống như Vương Viễn, trước khi Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ rút đao đã có thể gián đoạn đòn tấn công, nhưng dựa vào thân pháp Thất Đạp Tinh Cương đi tới vị trí điểm mù của Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ vẫn là một chuyện khá dễ dàng.

"Trùng hợp! Chắc chắn là trùng hợp!"

Lúc này Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ chỉ có thể dùng một cái cớ để tự an ủi mình.

Y vừa lầm bẩm vừa nhảy nghiêng về sau, kéo dãn khoảng cách với Tống Dương, chuyển hai tay vung kiếm chém tiếp.

Tống Dương vẫn chẳng nhanh chẳng chậm, đối thủ lùi về sau một bước thì cô nàng bèn tiến lên bù vào.

"Vụt!"

Ánh đao lướt qua, Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ lại chém hụt một đao. Tống Dương tiếp tục xuất hiện bên cạnh y.

Bạn cần đăng nhập để bình luận