Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 756: Yêu tăng đáng sợ

“Chúng ta cùng lên!”

Bạch Hạc Lưỡng Sí không nhìn chằm chằm vào Tống Dương nữa, mà chỉ vào Vương Viễn, ra lệnh tấn công cho mọi người.

Nhận được chỉ thị, hai người Công Đức Vô Lượng và Mộ Dung Nguyệt chặn trước mặt mấy người. Đạo Vô Hưu và Bạch Hạc Lưỡng Sí đứng phía sau hai người, còn Bổ Thiên Thị đứng ở sau cùng, nhanh chóng bày xong trận hình.

Thân là người chơi kiểm soát sân đấu, Đạo Vô Hưu đánh đòn phủ đầu, thúc giục nội lực đến cực điểm, sử dụng tuyệt kỹ thành danh [Thất Huyền Vô Ảnh Kiếm].

“Tưng!”

Chỉ nghe thấy một tiếng đàn vang lên, Vương Viễn hơi choáng váng, có chút thất thần.

Bổ Thiên Thị thuận tiện duỗi một ngón tay, một con cự mãng bay tới trước mặt Vương Viễn, há miệng cắn một cái.

Hóa Huyết Độc Long!

Cổ trùng mạnh nhất trong tay hắn ta, loại độc này vô cùng lợi hại, hung mãnh đến cực điểm, hơn nữa độc tố còn có hiệu ứng tê liệt.

Đối mặt với cự mãng bổ tới trước mặt mình, Vương Viễn không tránh không né, hai tay đột nhiên duỗi ra phía trước, tóm lấy hàm trên và dưới của con Hóa Huyết Độc Long này.

“Đệt mợ! Tình huống gì thế này?”

Bổ Thiên Thị nhìn thấy một màn này, lập tức hoang mang, có vết xe đổ lần trước, nên để phòng ngừa cổ trùng lại bị Vương Viễn bắt được, lần này hắn ta đã cố ý lôi cổ trùng mạnh nhất của mình ra. Hóa Huyết Độc Long này dài hơn hai trượng, cơ thể to lớn, một thân cậy mạnh, dự là Vương Viễn sẽ không thể bắt được.

Nhưng ai ngờ được lực tay của hắn lại khủng khiếp đến thế, chỉ vừa duỗi tay đã bắt được Hóa Huyết Độc Long vào tay mà không hề phí chút sức lực nào.

Lẽ nào hắn còn muốn ăn gan trăn nữa sao?

Bổ Thiên Thị đột nhiên có cảm giác muốn khóc, thứ hắn ta nuôi nào phải cổ trùng, mà hoàn toàn là thuốc bổ thì có.

Đương nhiên, Vương Viễn cũng không phải là người khinh địch, đối mặt với năm người liên thủ lại, hắn vẫn vô cùng thận trọng. Suy cho cùng thì đối thủ cũng là cao thủ hàng đầu, nếu hắn có một chút sơ suất thôi, thì có thể sẽ bị người nhân cơ hội mà nhảy vào, cho nên hắn cũng không dám có một chút hành động tùy ý nào.

“Hây!”

Sau khi dùng hai tay nắm lấy hàm trên và dưới của con Hóa Huyết Độc Long, chỉ nghe thấy Vương Viễn hét to một tiếng, hai tay một trên một dưới, dùng sức tách ra.

“Xoạc!” Một tiếng, nửa người trên của Hóa Huyết Độc Long bị hắn xé thành hai mảnh ngay tại chỗ, trạng thái chết vô cùng thê thảm.

“Rồng của ta...”

Bổ Thiên Thị thấy trùng vương của mình chết cực kỳ bi thảm như vậy, nước mắt đều rơi cả ra.

“Thái Nhạc kiếm quyết, Vạn Kiếm Quy Tông!”

Ngay khi Vương Viễn dùng tay xé cự mãng, Bạch Hạc Lưỡng Sí cũng không dài dòng, mà trực tiếp dùng tuyệt học sở trường nhất của mình, hai ngón tay tách ra, bảo kiếm trong tay rút khỏi vỏ, đón gió mà vút tới, một chia thành chín.

“Tật!”

Hắn ta duỗi tay phải về phía trước, trường kiếm giống như gió táp mưa sa hóa thành kiếm ảnh ngập trời, đâm về phía Vương Viễn.

“Cái đệt! Đây là tiên thuật kỳ ảo gì vậy?”

Không thể không nói, hiệu ứng của một chiêu [Vạn Kiếm Quy Tông] này của Bạch Hạc Lưỡng Sí vẫn khá là kinh người, kiếm ảnh ngập trời có thanh thế cực kỳ dữ dội.

Trong trò chơi có một định luật bất thành văn rằng, hiệu ứng chiêu thức càng sặc sỡ thì hiệu quả của nó lại càng mạnh mẽ.

Một chiêu [Vạn Kiếm Quy Tông] này có hiệu ứng lộng lẫy, cho đến tận bây giờ, những người xung quanh có mặt ở nơi này, chưa bao giờ từng nhìn thấy chiêu thức nào có thể vượt qua được thứ này.

Có thể dùng được chiêu thức mạnh mẽ này, người đệ nhất thiên hạ quả nhiên là danh bất hư truyền!

Công kích của Vương Viễn cao, phán định cao, thời gian cứng người sau tấn công cũng dài. Hắn vừa dùng tay xé cự mãng, thời gian cứng người sau tấn công vừa kết thúc, thì kiếm ảnh ngập trời của Bạch Hạc Lưỡng Sí đã bay tới.

“Hừ!”

Đối mặt với [Vạn Kiếm Quy Tông] thanh thế dữ dội này, hắn hiển nhiên không tránh không né, hai tay hợp lại, một đường ánh sáng vàng tản ra từ trên cơ thể hắn.

“Keng keng keng keng...”

Vô số kiếm ảnh đụng lên người hắn, bắn ra rất nhiều đốm lửa nhỏ, đồng thời cũng phát ra tiếng vang dồn dập, giống như những hạt mưa rơi xuống mặt đất, liên tục không ngớt.

Tiếng va chạm liên tục ước chừng năm, sáu phút mới dừng lại.

Lúc này, ánh sáng vàng trên người Vương Viễn đã đỡ trọn vẹn một bộ đại chiêu của Bạch Hạc Lưỡng Sí tản đi, trên người hắn hoàn toàn không tổn hại gì, thậm chí ngay cả thanh máu trên đầu cũng không hề giảm xuống một chút nào...

“Cái này... cái này...”

Thấy một màn này, Bạch Hạc Lưỡng Sí vẫn luôn ở trên đỉnh Thái Sơn, mặt không đổi sắc, cũng trợn tròn mắt, quả thực không dám tin vào mắt mình.

Đám người Đạo Vô Hưu lại hít ngược một ngụm khí lạnh.

Về phần những người chơi khác và khán giả bên dưới sân, lúc này cũng đều ngạc nhiên nói không nên lời, toàn sân chìm vào trong im lặng.

Tuy đây là lần đầu nhìn thấy một chiêu này của Bạch Hạc Lưỡng Sí, nó có uy lực thế nào thì không ai biết, nhưng từ thanh thế mà nói, thì chắc chắn không yếu. Một đại chiêu có thanh thế dữ dội như vậy đập mạnh lên người Vương Viễn, nhưng lại không có nổi một chút tác dụng nào. Con mẹ nó hắn có còn là con người sao? Đây là mở hack khóa máu chắc?

Nhưng nào ngờ, tuyệt kỹ Kim Cương Bất Hoại Thần Công này của Vương Viễn là một kỹ năng vô địch, cho dù là chịu một kích của loại đại cao thủ ở cấp bậc như Yến Long Uyên và Âu Dương Phong, thì hắn vẫn có thể lông tóc vô thương, huống chi là một đại chiêu này của Bạch Hạc Lưỡng Sí?

Ngay lúc tất cả mọi người đều đang kinh ngạc, thì Bạch Hạc Lưỡng Sí đột nhiên chập hai ngón tay lại, lớn tiếng nói: “Hợp một!”

“Vù!”

Cùng với một tiếng quát lớn của Bạch Hạc Lưỡng Sí, kiếm ảnh đầy trời lập tức hợp lại làm một, hóa thành một hư ảnh cự kiếm màu vàng.

“Hoan Diệt!”

Ngay sau đó, hai tay của hắn ta đột nhiên buông thõng xuống. Hư ảnh cự kiếm bổ về phía Vương Viễn từ trên xuống dưới, nặng nề như hủy thiên diệt địa.

Đối mặt với đối thủ đáng sợ như Vương Viễn, lần này Bạch Hạc Lưỡng Sí cũng không hề che giấu, mà trực tiếp sử dụng sát chiêu mạnh nhất của mình, Hoan Diệt trong Thái Nhạc kiếm quyết!

Một kiếm này giống với Nhất Phách Lưỡng Tán của Vương Viễn, đều thuộc chiêu thức tụ khí, nó được ngưng tụ công lực cả đời của Bạch Hạc Lưỡng Sí, xem ra hắn ta cũng không muốn thua Vương Viễn - một tên mà ngay cả tuyển thủ chuyên nghiệp còn chẳng phải, ngay trước ánh nhìn chăm chú của mọi người.





Bạn cần đăng nhập để bình luận