Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1327: Bắt giặc phải bắt vua trước

“Có thể.” Trương Vô Kỵ gật đầu.

“Vậy được!” Vương Viễn lôi ra giải dược của Thập Hương nhuyễn cân tán ra, đặt vào trong tay của Trương Vô Kỵ rồi bảo: “Kêu người của sáu đại phái nhảy từ trên tháp xuống đi.”

“Chuyện này… chuyện này không được!” Trương Vô Kỵ liếc mắt nhìn Thần Tiễn Bát Hùng, nói: “Cứ nhảy xuống như vậy, còn không phải là tự tìm đường chết hay sao”

Sự lo lắng của Trương Vô Kỵ không phải là không có lý lẽ.

Hơn nữa không nói bọn họ có dám nhảy hay không, nhảy xuống có thể tiếp chắc được hay không, mà bây giờ còn có Thần Tiễn Bát Hùng đứng bên dưới tháp, tám người này người nào cũng là tay súng bắn tỉa cả.

Nếu bọn họ đi ra ngoài từ cửa tháp, có Vương Viễn ở phía trước chặn lại mũi tên của tám người, người của sáu đại phái ngược lại có thể vòng qua phía sau Vương Viễn, nhân cơ hội này chạy thoát, nhưng nhảy từ trên tháp xuống, cao thủ của sáu đại phái không chỉ không biết bay, mà còn mất sạch toàn bộ võ công, trong khoảng thời gian bọn họ từ trên cao nhảy xuống cũng đủ bị Thần Tiễn Bát Hùng bắn chết mấy lần rồi…

Còn nữa, Vương Viễn chặn mũi tên chính diện thì còn được, nhưng nếu mũi tên bay tới từ phía trên, vậy ai mà chặn được…

Vương Viễn hiển nhiên cũng biết Trương Vô Kỵ có ý gì, vì thế vừa cười vừa đáp: “Khà khà, ngươi cảm thấy bọn họ không có khẽ hở sao? Thực ra bọn họ có một so hở lớn đấy!”

“Sơ hở? Sơ hở gì?” Trương Vô Kỵ bối rối hỏi.

“Có câu bắt giặc phải bắt tên cầm đầu trước!”

Vương Viễn nói xong, quay người qua, xông thẳng tới trước mặt Triệu Mẫn!

“Không ổn, bảo vệ quận chúa!”

Thần Tiễn Bát Hùng thấy Vương Viễn xông về phía Triệu Mẫn, lập tức đoán ra được hắn có mưu đồ gì, vì thế bọn họ nhanh chóng tiến lên một bước, bảo vệ Triệu Mẫn ở phía sau, đồng thời cũng giương cung cài tên, mũi tên bắn về phía Vương Viễn nối liền không dứt.

Cùng một chiêu thức, Vương Viễn sẽ không chịu thiệt đến hai lần.

Đối phó với đòn tấn công của Thần Tiễn Bát Hùng, hắn không thể tránh né cũng không thể đón đỡ, bởi vì chỉ cần ngươi ra tay, sẽ bị bọn họ kéo vào trong quá trính né tránh và đón đỡ liên tiếp không ngừng nghỉ, thẳng cho đến khi ngươi không thể chống đỡ được nữa.

Vừa rồi Vương Viễn cũng chỉ vì bắt mũi tên, mới trúng bẫy của Thần Tiễn Bát Hùng, bị dẫn vào tiết tấu, lần này hắn hiển nhiên sẽ không tiếp tục bị bọn họ tùy tiện dẫn dắt nữa.

Mắt thấy mũi tên bắn đến người mình, Vương Viễn trực tiếp mở Càn Khôn Ma Lộng, lóe một cái đã vượt qua khoảng cách mười mét, tránh được đợt mũi tên đầu tiên của Thần Hùng Bát Hùng, rút ngắn khoảng cách đôi bên xuống một phần ba. Ngay sau đó sau khi hắn đáp xuống đất, không đợi đợt mũi tên thứ hai bắn đến, đã thuận tay rút một khúc gỗ to ngàn cân ra.

“?”

Thần Tiễn Bát Hùng nhìn thấy Vương Viễn đột nhiên lôi ra một khúc gỗ ra, trên đầu đều nhảy ra một chuỗi dấu chấm hỏi.

“Đây là gỗ thần của Cự Mộc Kỳ!”

Trương Vô Kỵ thì lại trừng to mắt, nhận ra đồ trong tay Vương Viễn.

“Phập phập!”

Hai mũi tên bắn lên khúc gỗ to trong tay Vương Viễn, trực tiếp xuyên thủng gỗ to, đẩy Vương Viễn lùi về sau nửa bước.

Mũi tên cắm lên khúc gỗ lớn, chỉ lộ ra lông vũ hơi lung lay.

Trong lòng Vương Viễn sợ hãi than, e rằng tài bắn cung của tám người này đã đạt tới đỉnh cao rồi… nếu kiên cường chống đỡ, sợ là chân khí hộ thể của mình cũng không thể chịu đựng được, mà chỉ có thể dùng cơ thể đón đỡ.

Mũi tên thứ ba! Mũi tên thứ tư!

Lại là hai mũi tên bắn vào khúc gỗ.

Vương Viễn trong lúc tiến lên lại hơi chao đảo, ngay khi mũi tên thứ năm bắn tới, hắn cách Thần Tiễn Bát Hùng chỉ còn mười mét nữa, lúc này chỉ thấy khóe miệng của hắn giương lên.

Triệu Mẫn thấy thế thì hô lên kinh hãi: “Cùng nhau tấn công, đừng để hắn lại gần nữa!”

Thế nhưng cô ta vừa dứt lời, Vương Viễn đã thuận tay vung một cái, sử dụng Thích Già Trịch Tượng Công, cây gỗ nghìn cân đã bay về phía Thần Tiễn Bát Hùng.



Thực ra mới đầu Vương Viễn muốn trực tiếp bay lên nóc tháp, dùng Thích Già Trịch Tượng Công ném người của sáu đại phái xuống, nhưng thằng cha Trương Vô Kỵ này đi đâu cũng ăn hại, nên Vương Viễn cũng không dám lấy mạng của bọn họ ra nói đùa, còn không bằng chọn một cách ổn thỏa nhất.

Thần Tiễn Bát Hùng thấy Vương Viễn lôi khúc gỗ lớn ra, còn cho rằng hắn muốn dùng gỗ chặn tên, nhưng bọn họ hoàn toàn không ngờ, khúc gỗ lớn này ở trong tay hắn lại là vũ khí. Đợi khi bọn họ phản ứng lại, thì đã không kịp tránh né nữa rồi, gỗ lớn đã vung ngang, quét về phía tám người bọn họ.

“Xoẹt!”

Thần Tiễn Bát Hùng chỉ đành bất đắc dĩ rút bội đao bên hông ra, chém về phía cây gỗ lớn.

Nhưng bọn họ không biết rằng, Thích Già Trịch Tượng Công này chính là công pháp ám khí đứng đầu thiên hạ, người sử dụng có lực tay càng lớn thì ám khí trong tay càng nặng, sức mạnh và lực phán định càng cao.

Cây gỗ kia đâu chỉ nặng nghìn cân, lại còn bị Vương Viễn với lực tay khủng bố quăng đi, cho dù là cao thủ tuyệt đỉnh như Trương Vô Kỵ cũng không dám liều mạng đón đỡ huống chi là mấy người không giỏi cận chiến bọn họ.

“Ầm!!!”

Cây gỗ to nện vào thân đao của Thần Tiễn Bát Hùng.

Đao của Thần Tiễn Bát Hùng chẳng có tí tác dụng đỡ đòn nào, cả đao lẫn người đều bị Vương Viễn nện cho hộc máu ngã nhào ra đất.

Mà Triệu Mẫn thấy tình thế bất lợi đã bỏ chạy từ lâu rồi.

Mục đích chính của Vương Viễn là bắt giặc phải bắt vua trước, tóm lấy Triệu Mẫn. Thần Tiễn Bát Hùng chung quy cũng là BOSS cấp 100, muốn tiêu diệt triệt để cũng phải tốn kha khá thời gian, hắn không thể bỏ con cá rô, bắt con săn sắt được.

Vì thế Vương Viễn dứt khoát không thèm để ý đến Thần Tiễn Bát Hùng nữa, lao đi đuổi theo Triệu Mẫn.

Thần Tiễn Bát Hùng tuy bị nện cho ngã sõng soài trên đất nhưng khi thấy Vương Viễn đuổi theo Triệu Mẫn vẫn không quên bắn tên về phía hắn.

Đây chính là điểm đáng sợ của cung tiễn thủ, võ giả bình thường bị quật ngã nhào ra đất căn bản đều mất đi một nửa sức chiến đấu, còn cung tiễn thủ chỉ cần vẫn còn hai tay thì không có vấn đề gì là quá lớn cả.

“Viu viu viu!”

Theo tiếng xé gió vang lên, tám mũi tên liên tiếp phóng về phía lưng Vương Viễn.

Vương Viễn vận chân khí, vung tay phải ra sau, sử dụng một chiêu [Kiến Long Tại Điền], hình thành một bức tường chân khí đón lấy toàn bộ mũi tên, kế tiếp Vương Viễn lại đẩy tay trái về trước, dưới tác dụng của [Tiềm Long Vật Dụng], mũi tên đổi hướng bay ngược trở về.

Bạn cần đăng nhập để bình luận