Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1306: Về Thiếu Lâm tự

Sau khi sử dụng thực hiểu, Hàng Long Nhị Thập Bát Chưởng trực tiếp lên tới tầng mười, Vương Viễn cũng lĩnh ngộ một chiêu cuối cùng [Chấn Kinh Bách Lý]. Đây là một chiêu thức tụ lực phạm vi lớn, uy lực cực kỳ kinh khủng, mấu chốt là đã lên tới tầng cao nhất, Vương Viễn cũng bớt được một lượng lớn thời gian tu luyện môn võ học này.

Vương Viễn cũng không phải là người theo đuổi sự hoàn mỹ, chỉ là hắn cũng hy vọng cố hết khả năng tu luyện thật tốt từng công pháp một, trước khi độ kiếp phi thăng có thể luyện tất cả võ công trên ngươi lên tới max level là tốt nhất.

Về phần thực hiểu [Cửu Âm Chân Kinh] thì lại tăng được một nửa độ thông thạo từ chín lên mười của nội công [Âm Dương Cửu Chuyển] trên người Vương Viễn.

Mặc dù không có trực tiếp tăng lên tầng mười như Vương Viễn tưởng, nhưng vậy cũng đã rất tốt rồi. Phải biết rằng, Âm Dương Cửu Chuyển là Cái Thế Thần Công, độ thông thạo từ chín lên mười là một con số trên trời, có thể thăng một nửa tiến độ thì Vương Viễn đã rất hài lòng rồi.

Trong lúc Vương Viễn và Phi Vân Đạp Tuyết than thở, lúc đầu còn tưởng một chuyến này không mất phí chân chạy, còn có thể lấy Đồ Long đao bán lấy tiền.

Hiện tại thì hay rồi, Phi Vân Đạp Tuyết bỏ tiền du lịch tìm Tạ Tốn, bỏ tiền mua thuyền, cuối cùng cả đao lẫn kiếm đều gãy, mà thực hiểu bên trong thì lại lời cho Vương Viễn, thế cho nên Vương Viễn cũng ngại mở miệng đòi tiền với Phi Vân Đạp Tuyết, trước mặt bạn bè, Vương Viễn vẫn cần chút mặt mũi.

...

Khi hai người chia của, Tạ Tốn đã ôm chuôi đao đi tới bên mép thuyền.

"Tạ tiên sinh, ngươi muốn làm gì?"

Thấy Tạ Tốn bước thêm bước nữa là sẽ nhảy vào trong nước, Vương Viễn hoảng sợ, vội vàng lớn tiếng ngăn cản: "Trăm ngàn lần không nên nghĩ quẩn trong lòng."

Đồ Long đao chính là trụ cột tinh thần của Tạ Tốn, hiện tại đao gãy, Vương Viễn thực sự nghĩ lão ta nhất thời nghĩ không thông, nhảy xuống biển tự sát.

"Không cần lo lắng cho ta!"

Tạ Tốn nghe vậy lại bình tĩnh ôn hòa nói: "Ông bạn già theo ta lâu như vậy, nay lại rơi vào kết cục thế này, Tạ mỗ thật có lỗi với nó, đây là lúc để cho nó yên nghỉ rồi!" Nói xong, Tạ Tốn liền muốn ném chuôi Đồ Long đao đã gãy này vào trong biển.

Phi Vân Đạp Tuyết thấy thế vội nói: "Tạ tiên sinh không cần! Ta có thể sửa lại nó!"

"Thật vậy sao? Ngươi không lừa ta chứ?" Tạ Tốn chấn động, xoay người lại hỏi.

"Đương nhiên! Nếu không ta sao có thể cho phép Ỷ Thiên kiếm chém nhau với Đồ Long đao chứ!" Phi Vân Đạp Tuyết nói: "Chỉ cần thân đao vẫn còn, Âu Dã Tử lão tiền bối có thể sửa thần binh. Nếu ngươi tin tưởng ta thì giao Đồ Long đao cho ta đi, ta sửa nó giúp ngươi."

"Cho dù không tin ngươi, thì Đồ Long đao cũng không còn dùng được nữa rồi, thử một lần cũng không mất gì!" Tạ Tốn nói: "Nếu ngươi thật sự có thể sửa tốt đao này, bản thân ta có thể truyền thụ cho ngươi một môn tuyệt học phái Không Động!"

[Hệ thống thông báo: Bạn đã nhận được nhiệm vụ cốt truyện ẩn “Ỷ Thiên Đồ Long”]

Đẳng cấp nhiệm vụ: Kinh Thiên Động Địa

Nội dung nhiệm vụ: Tu bổ Đồ Long Đao 0/1

Phẩn thưởng nhiệm vụ: Thư tay của Mộc Linh Tử

Bối cảnh nhiệm vụ: Tạ Tốn ngoại trừ bản thân ra thì chỉ có đúng một thanh Đồ Long Đao và một quyển bí tịch trộm được từ phái Không Động, nếu có thể giúp Tạ Tốn sửa bảo đao, lão bằng lòng tặng bí tịch cho bạn.

“Tuyệt học phái Không Động…”

Phi Vân Đạp Tuyết xoa cằm hỏi Vương Viễn: “Ngươi từng nghe nói đến rồi à?”

Vương Viễn đáp: “Nghe nhắc qua rồi… Thất Thương Quyền đó… Mặc dù chỉ là võ học cấp cao nhưng uy lực còn đáng đồng tiền bát gạo hơn nhiều tuyệt học, chẳng qua cảnh giới nội công không đủ, hại người lại hại mình. Đúng là võ học rác rưởi.”

Rất lâu về trước Vương Viễn từng nhìn thấy môn quyền pháp này, lúc ấy còn ở trong tay Ngũ Lão Không Động cơ, giờ người chơi các môn phái đã lấy được tuyệt học bản môn, thành ra ai cũng biết đến Thất Thương Quyền.

Phái Không Động cũng không phải môn phái có gốc gác sâu xa gì, dùng Thất Thương Quyền tấn công địch thì bản thân sẽ là người mất máu trước, người ta tiêu phí nội lực còn bọn họ lại hao điểm khí huyết… uy lực có đáng sợ đến đâu đi nữa, võ học mà hại mình hại người, trong mắt Vương Viễn chỉ xứng đáng là thứ bỏ đi trong đống phế thải.

Tạ Tốn đúng là vô cùng hào phóng, sửa thần binh giúp lão xong sẽ được tặng một quyển tuyệt học rác rưởi.

“Nhưng quyển này lại khác.”

Tạ Tốn cười lạnh nói: “Đây là tuyệt học do chính tay Mộc Linh Tử sáng tạo ra.

“Mộc Linh Tử là ai?” Phi Vân Đạp Tuyết buồn bực hỏi.

“Tổ sư gia của phái Không Động.” Tạ Tốn từ tốn đáp.

“Ồ… Vậy còn tạm được.” Phi Vân Đạp Tuyết và Vương Viễn đồng loạt gật đầu.

Người sáng tạo là tổ sư gia sẽ khác.

Công pháp chép tay của tổ sư gia cao hơn một cấp so với võ học môn phái bình thường, Thất Thương Quyền ở phái Không Động là võ học cấp cao, nhưng Thất Thương Quyền của Mộc Linh Tử hiển nhiên là tuyệt học.

Võ học cấp cao hại người hại mình, có lẽ tuyệt học sẽ khắc phục được khuyết điểm này, xem ra Tạ Tốn dù là nhân vật phản diện của Ma giáo nhưng không đến nỗi quá đáng ghét.

“Đợi trở lại Trung Nguyên ta sẽ theo hòa thượng về Thiếu Lâm tự.” Tạ Tốn lại nói: “Ngươi sửa xong Đồ Long Đao là có thể tới Thiếu Lâm tự tìm ta, ta vẫn luôn ở đó.”

“Đã biết!”

Phi Vân Đạp Tuyết gật đầu.



Chiến thuyền của Trần Hữu Lượng có tốc độ di chuyển nhanh hơn thuyền gỗ nhỏ của Độc Cô Tiểu Linh không biết bao nhiêu lần, vốn là lộ trình một ngày một đêm, lúc về chỉ mất nửa ngày. Sau khi trở lại thượng kinh nước Liêu, hai người lại ngồi xe ngựa chuyên dụng của phủ đệ Vương Viễn, tiến thẳng về Trung Nguyên.

Trở lại Trung Nguyên, điều đầu tiên Vương Viễn làm là dẫn Tạ Tốn đến sư môn giao nhiệm vụ, vì vậy hắn dặn dò Phi Vân Đạp Tuyết: “Chờ ta giao nhiệm vụ xong sẽ đi sửa đao với ngươi.”

“Không cần đâu!”

Trong đầu Phi Vân Đạp Tuyết lúc này toàn là tuyệt học, dĩ nhiên không đủ kiên nhẫn để đợi thêm, thế là hắn khoát tay nói: “Chẳng phải chỉ là sửa một thanh đao thôi sao, chút chuyện nhỏ này còn cần Ngưu ca hỗ trợ? Mình ta tự hoàn thành được.”

“Gượm đã…”

Vương Viễn nhíu mày nói: “Ngươi đừng lơ là… Ta cứ cảm thấy nhiệm vụ này rất kỳ quái.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận