Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 145: Thính Vũ các 1

Mọi người còn đang chờ nhìn hắn ta bị người khác cười nhạo ấy chứ. Vì thế khi nhìn thấy Du Nhân Hữu Dư đã chế tạo xong, những người khác đều tụ tập lại để xem trò hay.

"Chuyện này..." Du Nhân Hữu Dư ngẩng đầu nhìn về phía Vương Viễn.

Tuy rằng trang bị là do Du Nhân Hữu Dư chế tạo ra, nhưng quyền sở hữu trang bị lại thuộc về Vương Viễn, có muốn đăng thuộc tính lên hay không thì còn phải do Vương Viễn định đoạt.

"Đăng đi!"

Vương Viễn gật đầu một cách thờ ơ.

Trang bị mà, vốn nên dùng để khoe mẽ, có gì đâu mà phải giấu giấu diếm diếm.

"Ừm!"

Du Nhân Hữu Dư gật đầu, thuận tay đăng thuộc tính trang bị lên.

(Ban Lan Hổ Y) (Âm)

Phẩm chất: Lợi khí

Ngoại phòng: + 30

Nội phòng: + 30

Điểm khí huyết: + 100

Độ bền: 30/ 30

Yêu cầu sử dụng: Căn cốt 21

(Tăng tốc độ tu luyện của nội công có thuộc tính Âm)

Hổ Uy: Đối với mục tiêu thấp hơn mình năm cấp, có tỷ lệ xuất hiện hiệu ứng kinh sợ.

Giới thiệu trang bị: Mãnh hổ không sợ địch, liệt sĩ không nói xạo.

"Òa..."

Nhìn thấy thuộc tính của Ban Lan Hổ Y trong tay Du Nhân Hữu Dư, tất cả mọi người trong tiệm đều ồ lên một tiếng.

Ngay cả Vương Viễn cũng không khỏi có chút kinh ngạc.

Nói một cách nghiêm túc, Ban Lan Hổ Y này được chế tạo từ nguyên liệu cấp ba, thuộc tính chính là nội phòng và ngoại phòng cũng không hề cao so với các trang bị cấp 30 có phẩm chất lợi khí khác, chỉ có thể nói là vừa đủ, thuộc tính đặc hiệu bổ sung cũng cực kỳ bình thường.

Nhưng tất cả mọi người lại chưa từng nghe qua thuộc tính đặc thù kèm theo của trang bị này.

Tăng tốc độ tu luyện của nội công…

Trong suy nghĩ của những người chơi bình thường, tăng tốc độ tu luyện nội công chỉ có thể dựa vào bế quan tu luyện VIP. Mọi người cũng đều biết giá cả của phòng tu luyện VIP, một giờ là một vàng, đắt đến mức khiến cho người ta giận sôi, chỉ có mấy người chơi nhiều tiền mới có thể sử dụng.

Hiện giờ trên trang bị lại xuất hiện loại thuộc tính này, chẳng phải là đồng nghĩa với việc mang theo một phòng tu luyện di động sao?

Mặc dù trang bị này chỉ có thể tăng tốc độ tu luyện của nội công có thuộc tính Âm, nhưng giá trị của nó cũng tương đối lớn.

Mà giờ phút này cuối cùng Vương Viễn cũng hiểu rõ chữ "Âm" ở phía sau tên của tấm da hổ có ý nghĩa gì.

Ngoài nội công căn bản như loại nội công của Bất Nhập Lưu, thì toàn bộ nội công trong "Đại Võ Tiên" đều mang theo thuộc tính, đại khái chia thành ba loại.

Thuộc tính âm, thuộc tính dương, và thuộc tính âm dương điều hòa.

Người chơi tu luyện nội công, nếu tu luyện công pháp nội công ở nơi phù hợp với mình thì kết quả sẽ thu được gấp bội.

Ví dụ, phần lớn nội công được tu luyện ở Thiếu Lâm tự đều mang thuộc tính dương, tu luyện nội công vào buổi trưa là thời điểm linh lực thuộc tính dương dồi dào nhất, sẽ có cộng thêm đặc biệt.

Cái gọi là hậu tố chữ [âm], có nghĩa là linh lực mang thuộc tính âm, cho nên mặc nếu một bộ quần áo này, và tu luyện nội công thuộc tính âm, thì sẽ có cộng thêm tu luyện.

Thế nhưng đối với những người mà nội công không có thuộc tính như Vương Viễn mà nói, thì tác dụng quả thực cũng không được tính là quá lớn.

Nhận Ban Lan Hổ Y từ tay Du Nhẫn Hữu Dư xong, Vương Viễn thuận tay mặc vào người.

Thân thể của Vương Viễn vốn cực kỳ cường tráng, một cái đầu to trọc lốc mang theo khí chất hung thần ác sát, bây giờ mặc Ban Lan Hổ Y lên, quả thực vô cùng uy vũ và mạnh mẽ.

Cũng may Vương Viễn là đệ tử Thiếu Lâm, nếu là đệ tử Hoa Sơn, trước khi xuất sư, cho dù mặc quần áo gì lên người cũng đều phải là áo dài, và cũng chẳng có hiệu quả uy phong như vậy.

"Vị huynh đệ kia ơi, cũng giúp ta làm một bộ trang bị đi..."

Thấy Du Nhẫn Hữu Dư làm ra một bộ trang bị cực phẩm như vậy, người chơi trong tiệm cho người làm trang bị, cũng nhao nhao cầm nguyên liệu của mình và vây tới.

Tuy mọi người đều biết những thứ như thuộc tính này phải dựa vào may mắn, nhưng người chơi đều có tâm lý cầu may.

Lỡ như có thể làm ra được thuộc tính này thì sao?

Trang bị nâng cao tốc độ tu luyện, loại thuộc tình này chắc chắn có một không hai. Không ngờ Du Nhẫn Hữu Dư thoạt nhìn bình thường không có gì nổi bật, lại làm ra được trang bị có loại thuộc tính này.

Điều này tương đương với việc mang theo phòng tu luyện bên người, so với việc treo máy ở phòng tu luyện thì tiết kiệm hơn nhiều.

Cho dù thứ mình tu luyện không phải là nội công thuộc tính âm, thì bán cho người khác cũng có thể vớt được một khoản.

Đổi lại là bình thường, nếu có nhiều người như vậy tìm Du Nhẫn Hữu Dư làm trang bị, Du Nhẫn Hữu Dư chắc chắn sẽ vui đến mức bong bóng mũi cũng hiện cả ra.

Nhưng hiện tại Du Nhẫn Hữu Dư lại mang vẻ mặt hoảng sợ.

Người khác không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng Du Nhẫn Hữu Dư thì biết.

Sở dĩ mình có thể làm ra được thuộc tính [âm], nguyên nhân cũng không phải vì kỹ năng sinh hoạt của mình, mà là vì bản thân nguyên liệu Vương Viễn đưa cho mình vốn dĩ đã mang thuộc tính [âm].

Không có nguyên liệu của Vương Viễn, thì có đánh chết Du Nhẫn Hữu Dư cũng không thể nào làm ra được bộ thứ hai.

"Chuyện này không liên quan gì đến ta hết!"

Thấy tất cả mọi người đều vây tới đây, Du Nhẫn Hữu Dư thực sự không thể chịu đựng được nữa, đành phải lớn tiếng nói: "Là vấn đề nguyên liệu ấy."

"Nguyên liệu!"

Với lời giải thích như vậy của Du Nhẫn Hữu Dư, không chỉ những người chơi làm trang bị đó, mà ngay cả ánh mắt của những người học nghề thợ may và đám kinh doanh nguyên liệu cũng chuyển đến người Vương Viễn.

"Ngưu huynh đệ... trước tiên chớ vội đi!"

Sau khi Vương Viễn mặc trang bị lên, vừa định rời đi, thì đột nhiên phía sau có người gọi Vương Viễn.

"Có chuyện gì sao?"

Vương Viễn nhíu mày hỏi.

"Ta tên là Vương Đại Lạt Ma, là người ở phòng làm việc Thính Vũ các, ta muốn làm một giao dịch với ngươi." Lúc này, một đệ tử Võ Đang mặc áo đạo sĩ bước lên và nói.

"Thính Vũ các?"

Nghe thấy Vương Đại Lạt Ma tự mình giới thiệu, Du Nhẫn Hữu Dư không nhịn được mà liếc mắt nhìn đệ tử Võ Đang kia một cái.

Thân là người chơi nghề nghiệp sinh hoạt, Du Nhẫn Hữu Dư và phòng làm việc nguyên liệu qua lại với nhau khá nhiều, hiển nhiên đã từng nghe nói đến cái tên Thính Vũ lâu này.

Bạn cần đăng nhập để bình luận