Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 558: Lời mời

Nhất là video quay lại cảnh Vương Viễn và Tống Dương giết chết Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ còn được biên tập thành một đoạn phim vô cùng đặc sắc.

Video gửi lên diễn đàn xong nhanh chóng nhận được sự hoan nghênh nhiệt liệt.

"Má nó? Đó là giả phải không?"

"Đường đường là Nhất Đao Tiên lại bị người ta chà đạp như thế hả?"

"Nhất Đao Tiên trong lời đồn lại bại bởi một cô gái sao?"

Những người chơi từng coi Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ là tín ngưỡng khi xem video đó xong đều sụp đổ hoàn toàn. Thậm chí có người còn theo phái thuyết âm mưu, cho rằng Nhất Đao Tiên đang bán độ (*), sau khi nghe nói y đánh xong tranh tài rồi không đăng nhập vào game nữa thì càng thêm xác nhận tưởng tượng bay cao bay xa của mình là đúng.

(*)cố tình dàn xếp tỉ số trận đấu (thường là thua hoặc hoà đối phương) theo thoả thuận trước với người mua độ để ăn tiền.

Lại thêm những lời đồn thổi đánh giá về Vương Viễn không được tốt mấy, chuyện này thêm mắm dặm muối đảo đảo quấy quấy một hồi, suýt chút nữa hắn cũng tin là thật.

Thậm chí trên diễn đàn còn có người đăng bài kêu gào đòi công ty game xử lý loại giang hồ bại hoại như Vương Viễn, trả lại sự trong sạch cho thế giới trò chơi, đòi lại công bằng cho đại thần Nhất Đao Tiên.

Vương Viễn sầu chết đi được, không phải các cụ ngày xưa thường nói thắng làm vua thua làm giặc à? Một hiệp khách hệ thánh khiêm tốn nho nhã lại chính trực như hắn sao có thể xui xẻo đến thế chứ…

Thực ra hiện tại Vương Viễn cũng không để ý lắm đến mấy chuyện kiểu này.

Dù sao hắn cũng cõng nồi quen rồi, giờ thêm dăm cái cũng chẳng khác trước là bao, quá lắm là quy hết tội ác trong khắp thiên hạ lên đầu hắn, dù sao đây chỉ là game bàn phím, người dám gây chuyện thực sự chẳng có mấy ai.

Sở dĩ hắn cảm thấy khó chịu trong lòng là vì sau mấy vòng đấu, phần thưởng hệ thống cho chẳng ra đâu vào đâu cả.

Ngoại trử giang hồ lịch duyệt thì có cống hiến sư môn, giá trị danh vọng,… nói chung là mấy thứ râu ria, chẳng thể giúp nâng cao thực lực, đừng nói là trang bị và công pháp, ngay cả võ học bản thiếu cũng chẳng cho một cái, quả thực không thể nhịn nổi.



Ngoại trừ thành Lạc Dương, cuộc tranh tài ở những chủ thành khác cũng sắp đến hồi kết thúc, danh sách chiến đội thăng cấp lên thi đấu khu vực cũng đã được xác định, ba ngày sau đó là trận thi đấu khu vực của năm khu vực lớn.

Trong khoảng thời gian này, những chiến đội thăng cấp lên thi đấu khu vực tận dụng cơ hội, nỗ lực hết sức để chuẩn bị cho giai đoạn tranh tài sắp tới, ví dụ như tìm hiểu chút về nguyên nhân thất bại, tìm kiếm những cao thủ có trình độ khá nhưng chưa thăng cấp…

Chiến đội thi đấu báo danh đoàn đội, chỉ cần số lượng cố định thì có thể thay đổi tuyển thủ tham gia bất cứ lúc nào.

Đây cũng là cơ hội trá hình dành cho những cao thủ bị đồng đội yếu kém trong chiến đội kéo chân tìm được chỗ nương thân mới. Song cũng có những chiến đội không nói lý càng quen với việc móc người trực tiếp từ chiến đội đã thăng cấp hơn.

Đối thủ ấy mà, móc một người là thiếu mất một phần sức mạnh, tiêu trừ đi chẳng phải càng tốt hơn sao?

Sau khi trận tranh tài kết thúc, các chiến đội lớn đã thăng cấp bắt đầu rối rít lao vào cuộc đua tìm người.

Ngoại trừ chuyện đó ra, trên diễn đàn của từng chủ thành, những video tranh tài đặc sắc cũng leo lên hotsearch.

Đợt đấu vòng loại lần này đúng là không thiếu chiến đội có thực lực. Video tranh tài được biên tập xong thì đăng lên diễn đàn, cuộc chiến trong đó tràn ngập niềm vui, để lộ vẻ đẹp của võ hiệp, không những có thể tuyên truyền cho các chiến đội lớn mà còn tạo nên hiệu ứng tuyên truyền không nhỏ cho công ty phát hành game.

Dĩ nhiên người có tên tuổi ắt tạo ra ảnh hưởng.

Video đặc sắc, sức tuyên truyền mạnh mẽ, theo sau đó là không ít phiền toái.

Ví dụ như Một Đám Ô Hợp, phần lớn mọi người đều nhận được lời mời từ những chiến đội khác.

"Ôi chao! Chiến đội Phong Lâm Hỏa Sơn mời ta gia nhập này, tiếc thay bị ta từ chối không thương tiếc rồi!" Mới sáng sớm thôi mà cha nội Mario đã khoe khoang chuyện mình được người ta mời mọc lên kênh đoàn đội.

Đối với nhóm Một Đám Ô Hợp mà nói, có người mời chứng tỏ thực lực của mình mạnh, càng nhiều chiến đội mời mình thì bản thân càng có giá trị, sau đó mình lên tiếng từ chối, ôi mẹ ơi, cảm giác kia sung sướng biết bao nhiêu!

"Ngừng ngừng! Chiến đội Chung Điểm cũng mời ta đây, ta còn chẳng đáp lại nửa câu…" Bôi Mạc Đình không cam lòng yếu thế.

"Hờ hờ! Đám các ngươi tuổi gì, từ sáng hôm nay đã có ba chiến đội ướm lời với ta đây này, số lượng quyết định hơn thua nhé!" Trường Tình Tử tỏ vẻ cao thượng khinh bỉ hai người kia.

"Chiến đội Viêm Hoàng cũng hỏi thăm ta, số lượng của ngươi sao bằng chất lượng của ta được!" Điều Tử rõ ràng là một người chững chạc nhưng thấy mấy tên kia làm màu cũng nhịn không được lên tiếng.

"Trâu bò! Trâu bò lắm!"

Ba người còn lại nhao nhao giơ ngón cái tỏ vẻ thán phục.

Chiến đội Viêm Hoàng là chiến đội cấp chuyên nghiệp, không thuộc đẳng cấp mà chiến đội phổ thông có thể so sánh được, Điều Tử được bọn họ chào mời, có thể thấy sức nặng của hắn đến đâu.

Vừa có chủ đề một cái, chiến đội Một Đám Ô Hợp bắt đầu rôm rả bàn tán, so sánh hơn thua.

Vương Viễn nhìn đám người đang thảo luận mà đột nhiên có chút tự bế.

Má nó chứ, ngay cả hai người chơi có trình độ bình bình như Độc Cô Tiểu Linh và Nhất Mộng Như Thị cũng bị người ta mon men đến đào góc tường, hắn dù gì cũng là cao thủ, sao lại không thấy ai hó hé hỏi thăm vậy? Đừng bảo những chiến đội kia đều có mắt như mù cả đấy nhé?

"Lão Ngưu? Có người tìm ngươi à?"

Ngay lúc Vương Viễn đang buồn bực, Phi Vân Đạp Tuyết tò mò hỏi.

Sau trận tranh tài Phi Vân Đạp Tuyết cũng được mấy chiến đội “có mắt như mù” đào góc tường, còn ra giá cao một trăm lượng vàng nữa chứ, lúc này hắn cũng đang tâng bốc mình đây.

"Ta? Thôi khỏi cần nhắc đến đâu!"

Thôi thôi, không cần lôi khiếm khuyết của người khác ra mà nói. Vương Viễn buồn bực tỏ vẻ mình không hứng thú tham gia vào chủ đề thiếu muối này.

"Không thể nào, vậy mà không ai tìm Vô Kỵ hả?"

Vương Viễn vừa dứt lời, Phi Vân Đạp Tuyết lại la lên trong kênh trò chuyện.

Bạn cần đăng nhập để bình luận