Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1232: Đánh lén thành công?

“Đệt mợ!”

Tuy rằng trong lòng mọi người đã sớm có sự chuẩn bị, biết hai vị giáo chủ Ma giáo này có thực lực khiếp người, nhưng nhìn thấy thông tin của hai người, mọi người vẫn sợ hết hồn.

Trong [Đại Võ Tiên], phân biệt cao thủ NPC bằng cấp bậc. Trên cấp 180 chính là cao thủ đỉnh cấp. Thực lực của Dương Đỉnh Thiên này ở cấp một trăm bảy mươi, chỉ thiếu một bước là sẽ bước vào cảnh giới đỉnh cấp. Mà cái thứ hàng Trương Vô Kỵ này tuổi tác còn trẻ lại càng khó lường hơn, vậy mà tu vi thực lực lại đạt đến cấp một trăm tám mươi lăm.

Vương Viễn cũng đã nhìn thấy không ít cao thủ đỉnh cấp như đám người Ngũ Tuyệt, Tiêu Phong, Yến Long Uyên, Cưu Ma Trí. Những cao thủ tuyệt đỉnh này không có người nào không có thiên phú trác tuyệt, mà Tiêu Phong trẻ tuổi nhất trong đó cũng phải đến ba mươi rồi.

Nhưng Trương Vô Kỵ thoạt nhìn cũng chỉ chừng mười tám, mười chín tuổi, tuổi tác còn trẻ đã có tu vi đỉnh cấp, nếu cho hắn thêm vài năm nữa, còn không phải sẽ thành rồng bay lên trời hay sao?

Một cao thủ đỉnh cấp, và một cao thủ gần đỉnh cấp, độ khó của cửa ải cuối cùng trong phụ bản này, quả đúng là mất trí thật.

Cho dù là các vị ngồi đây đều là cao thủ đỉnh cấp trong số người chơi, nhưng đối mặt với hai tên độc ác này, cũng khó tránh khỏi thiếu tự tin trong lòng. Dù sao thì cao thủ tuyệt đỉnh trong mắt của người chơi ở giai đoạn hiện tại, vẫn là một sự tồn tại không thể vượt qua. Huống chi còn có một cao thủ gần tuyệt đỉnh, chỉ còn thiếu đúng một bước nữa.

“Ha ha!”

Trương Vô Kỵ thấy biểu cảm này của mọi người, mới mỉm cười bảo: “Trương mỗ không phải là loại người cuồng giết người, nể mặt phái Võ Đang, ta cho các ngươi một cơ hội tự động rút lui, bằng không đừng trách ta không…”

“Phập!’

Trương Vô Kỵ còn chưa nói xong, thì đột nhiên không khí sau lưng đã vặn vẹo một trận, một người chơi mặc phục sức màu xanh đậm xuất hiện phía sau người hắn, cầm chủy thủ đâm một nhát vào lưng hắn.

Độc Tuyệt Thiên Hạ!

Đây cũng là một trong mười ba cao thủ hàng đầu như Bạch Hạc Lưỡng Sí, xuất thân từ Ngũ Độc giáo, tinh thông thuật ám sát.

Cái thứ hàng này không chỉ xuất quỷ nhập thần, có tu vi khiếp người, mà bản lĩnh mạnh nhất của hắn ta nằm ở một thân độc công, trên người chỗ nào cũng mang theo kịch độc, độc tính cực kỳ lợi hại, cho dù là người có nội lực hùng hậu giống như Mario, cũng không dám đụng vào hắn ta.

Lúc này, thấy hắn ta đâm mạnh một nhát chủy thủ vào lưng Trương Vô Kỵ, mọi người không nhịn được mà đồng loạt siết chặt nắm tay, kinh hãi nói: “Đệt mợ, vậy mà lại thành công sao?”

Độc Tuyệt Thiên Hạ có một môn kịch độc gia truyền gọi là “Hủ Cốt Thực Tâm”, độc tính cực kỳ mãnh liệt, bất cứ người nào trúng độc, cũng sẽ rớt máu theo tỉ lệ trong khoảng thời gian nhất định.

Tỉ lệ rớt máu sẽ bỏ qua điểm máu, cho dù máu của ngươi dày bao nhiêu, chỉ cần đủ thời gian thì vẫn có thể dày vò chết được ngươi. Cho dù dùng để đánh BOSS hay là loại đi trước khống chế, đều là kịch độc có tính thực dụng cực cao.

Chỉ có điều, độc này có tính che giấu quá thấp, nhất định phải bôi lên vũ khí mới có thể sử dụng, tấn công hụt ba lần thì sẽ biến mất, mà muốn khiến mục tiêu trúng độc, nhất định phải đánh lén sau lưng.

Thường thì cao thủ NPC đều có thể nhìn thấy mục tiêu ở gần đó, nên thực ra Vương Viễn cũng không chắc chắc điều gì khi kêu Ngũ Tuyệt Thiên Hạ đi lên đánh lén.

Nhưng ai ngờ Trương Vô Kỵ này vẫn đần độn y như cái thời còn nhỏ, đã là cao thủ tuyệt đỉnh rồi, mà vẫn không phát hiện ra có người lẩn đến sau lưng, mà cũng không phát hiện ra trong đội đối thủ chẳng hiểu sao lại thiếu mất một người.

Cũng chẳng hiểu sao tên ngu dốt này lại lên làm phó giáo chủ được.

Sở dĩ mọi người đều cảm thấy áp lực, hoàn toàn là vì sự tồn tại của một cao thủ tuyệt đỉnh như Trương Vô Kỵ đây, nhưng hiện nay Trương Vô Kỵ đã trúng chiêu… chỉ còn là lại một Dương Đỉnh Thiên, mà có Vương Viễn ở đây, ngược lại cũng không khó khăn gì.

“Con mẹ nó, thế này cũng đơn giản quá rồi, hay là có bẫy?”

Thấy phe mình dễ dàng đánh lén được Trương Vô Kỵ như vậy, Vương Viễn cũng có hơi không dám tin. Với cái tính gay gắt của hệ thống, đường đường là cao thủ tuyệt đỉnh sẽ không dễ dàng bị xử như vậy.

Sự thực chứng minh, so với những cao thủ PVP đó, vẫn là Vương Viễn khá hiểu đống kế hoạch khốn khiếp của trò chơi hơn.

Ngay khi tất cả mọi người đều cho rằng Trương Vô Kỵ sắp bị độc trên một đao này làm cho độc phát chết tươi, thì hắn lại trông có vẻ chẳng xảy ra bất cứ chuyện gì hết, không chỉ không trúng độc, mà thanh máu trên đầu còn không mảy may nhúc nhích.

“Đụ má, tình huống gì đây?”

Nhìn thấy Trương Vô Kỵ đã trúng một đao của mình, mà ngay cả đánh rắm cũng chẳng có lấy một cái, Độc Tuyệt Thiên Hạ trực tiếp ngây người.

Tuy rằng độc này của mình có số lần dùng ít, nhưng một khi đã trúng thì chưa bao giờ từng thất thủ. Nhưng Trương Vô Kỵ này lại không hề có một chút phản ứng nào, thế này cũng tà môn quá rồi.

Trong lúc Độc Tuyệt Thiên Hạ ngây người, Trương Vô Kỵ đã không nhanh không chậm quay người lại, duỗi tay phải tới vỗ một chưởng vào ngực hắn ta. Độc Tuyệt Thiên Hạ phản ứng cực nhanh, vội vàng lùi về sau vài bước, tránh được chưởng lực của Trương Vô Kỵ, sau đó sử dụng khinh công, quay người nhảy lên nhảy xuống mấy cái, phắn nhanh về phía đội ngũ.

Suy cho cùng cũng là cao thủ đỉnh cấp, nếu đổi lại là người thường, đừng nói là chạy trốn, mà chỉ sợ đã bị một chưởng của Trương Vô Kỵ đánh chết ngay tại trận rồi.

“Vô Kỵ, ngươi vẫn mềm lòng quá rồi!”

Độc Tuyệt Thiên Hạ tránh được chưởng lực của Trương Vô Kỵ, khiến Dương Đỉnh Thiên ở bên cạnh liếc mắt nhìn hắn với vẻ tức giận bất bình, thân hình lão ta lóe lên, đã vượt qua khoảng cách mấy trượng, xuất hiện ở bên cạnh Độc Tuyệt Thiên Hạ.

“Càn Khôn Ma Lộng!!”

Người khác không biết một chiêu này, nhưng Vương Viễn thì lại biết rõ.

Càn Khôn Đại Na Di chính là thần công trấn giáo của Ma giáo, Vương Viễn còn biết một chiêu này, huống chi Dương Đỉnh Thiên thân là giáo chủ Ma giáo, thì làm gì có chuyện không biết cơ chứ, hơn nữa lão ta còn tinh thông hơn Vương Viễn nhiều.

Bạn cần đăng nhập để bình luận