Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 93: Nhặt không được một BOSS

Vừa cảm thán về tình hình nguy hiểm lúc nãy, Vương Viễn vừa đi đến trước mặt Huyền Bi, đẩy Huyền Bi rồi nói: “Đại sư, tỉnh lại đi, lão già đó đi rồi.”

Nói xong, Vương Viễn lấy ra một viên đan dược, đút vào miệng Huyền Bi.

Nhưng mà Huyền Bi lại không hề động đậy, cơ thể đã lạnh ngắt.

“Không thể nào!”

Thấy Huyền Bi đã chết rồi, Vương Viễn vẻ mặt suy sụp.

Khó khăn lắm mới có thể lừa Yến Long Uyên đi được, ai ngờ hòa thượng Huyền Bi chưa để lại lời trăng trối nào đã đi gặp phật tổ rồi... Vương Viễn tức điên.

Xem ra hệ thống này đúng là đủ vô sỉ, cứ thích dồn người chơi vào đường cùng.

Có điều ngẫm lại cũng không sao, nhiệm vụ cấp Kinh Thiên Động Địa là cấp bậc nhiệm vụ khó nhất của trò chơi, cuối cùng thì phần thưởng nhiệm vụ là tuyệt học có một không hai như Dịch Cân kinh, loại nhiệm vụ đỉnh cấp như này đâu phải chỉ tùy tiện giả chết là có thể hoàn thành được.

Ngay tại lúc Vương Viễn cực kỳ phiền muộn.

Hệ thống nhắc nhở: nhiệm vụ “Trừ Ma Vệ Đạo” thất bại, nhiệm vụ thay đổi thành “Báo Tin Hoàng Cung”, bạn đã mở ra nhiệm vụ liên hoàn “Tứ Đại Ác Nhân”]

[Báo Tin Cho Hoàng Cung Về Tứ Đại Ác Nhân]

Đẳng cấp nhiệp vụ: Đại Triển Quyền Cước

Nội dung nhiệm vụ: Báo tin Huyền Bi đã chết cho chưởng môn Đoàn thị của Đại Lý - Đoàn Chính Minh.

Phần thưởng nhiệm vụ: Ngẫu nhiên

Bối cảnh nhiệm vụ: Trên đường đi cứu viện Đại Lý, Huyền Bi đại sư đã bị tấn công và bỏ mạng, lập đưa tin tức này đến hoàng cung Đại Lý, báo cho chưởng môn Đoàn thị của Đại Lý.

“Nhiệm vụ liên hoàn?”

Nhận được lời nhắc nhở, Vương Viễn không nhịn được sững sờ.

Nhiệm vụ liên hoàn, đúng như cái tên của nó, là do nhiều nhiệm vụ hợp thành, mặc dù cực kỳ rườm rà nhưng phần thưởng cũng cực kỳ hậu hĩnh, xem ra hệ thống cũng không quá vô sỉ, nhiệm vụ tuyệt học thất bại rồi, còn được bồi thường một nhiệm vụ liên hoàn.

“Huyền Bi đại sư, lát nữa chắc chắn tên Yến Long Uyên kia sẽ quay lại, thi thể của ngươi hệ thống sẽ tự dọn dẹp, vậy ta cũng không chôn ngươi nữa nhé, ta đến hoàng cung đây...”

Vương Viễn lẩm bẩm, đang muốn rời đi thì đột nhiên dường như nghĩ đến cái gì đó, quay người trở lại.

“He he!”

Chỉ thấy Vương Viễn cười he he nói: “Đại sư, trần duyên của ngài đã hết, những vật ngoài thân này chắc là cũng không còn tác dụng gì nữa, chúng ta dù gì cũng là đồng môn, thay vì để người khác được hời thì để ta được hời đi.”

Vương Viễn nói xong thì bắt đầu lục lọi người của hòa thượng Huyền Bi.

Huyền Bi là người thế nào cơ chứ? Đại cao thủ đời chữ Huyền của Thiếu Lâm tự, BOSS cao cấp có thể đánh một trận ra trò với cao thủ đỉnh cấp như Yến Long Uyên, thì trên thi thể của đại thần cấp bậc này chắc chắn sẽ có đồ tốt, vứt ở chỗ này để hệ thống dọn dẹp thì đúng là hơi lãng phí.

Nhặt không được thi thể của BOSS, không tìm đồ thì đúng là phí hoài.

Hòa thượng Huyền Bi quả đúng là BOSS cao cấp, trên người đúng là có thứ tốt.

Vương Viễn tiện tay lục lọi một lúc, thì một chuỗi phật châu kim quang lấp lánh xuất hiện trong tay hắn.

[Huyền Tẫn Bảo Châu]

Phẩm chất: Ưu tú

Khí huyết: + 600

Nội lực: + 600

Yêu cầu sử dụng: Căn cốt 60, ngộ tính 27

Tăng mức giới hạn của khí huyết và nội lực lên 10%

Phật pháp vô biên: Khí huyết, nội lực tự động hồi phục, tức tốc tăng 10%

Phổ độ chúng sinh: Tiêu hao nội lực, hồi phục khí huyết mục tiêu chỉ định,

Tiêu hao càng nhiều nội lực thì điểm khí huyết hồi phục càng cao.

“Trang sức vàng!”

Nhìn thấy phật châu trong tay mình, Vương Viễn không kiềm được nỗi kinh ngạc.

Không hổ là cao thăng Thiếu Lâm tự, quả nhiên là bất phàm, mới bắt đầu đã cho một món trang sức phẩm chất vàng rồi.

Trong [Đại Võ Tiên], cột trang bị của người chơi có ba loại trang sức: dây chuyền, nhẫn, ngọc bội, từ vị trí trang bị có thể thấy có lẽ chuỗi phật châu này thuộc loại dây chuyền.

Tỉ lệ rơi của dây chuyền chỉ cao hơn ngọc bội – thứ khó rơi nhất một chút thôi, giá trị của nó cao hơn hẳn một bậc so với các trang bị cùng phẩm chất khác.

Ví dụ như một sợi dây chuyền trắng đã có thể bán được với giá của trang bị cấp Lợi khí rồi, theo phẩm chất mà nói, chuỗi phật châu trong tay Vương Viễn ít nhất cũng có thể bán được với giá của trang bị hoàn mỹ, huống hồ thuộc tính của chuỗi phật châu này còn là hạng cực phẩm.

Trang sức rất quý giá bởi vì nó là trang bị có thể tăng mức giới hạn khí huyết và nội lực của người chơi.

Mà thuộc tính chủ yếu của chuỗi Huyền Tẫn Bảo Châu này là tăng sáu trăm điểm khí huyết và nội lực.

Phải biết rằng, Nội Công Cơ Bản của cảnh giới Nhất Đại Tông Sư mới có thể tăng bảy trăm điểm khí huyết và nội lực, ở giai đoạn hiện tại, nội công mạnh nhất mà Vương Viễn từng thấy là “Nga Mi Cửu Dương Công” của Đinh Lão Tiên, nhưng cũng chỉ có thể tăng năm trăm điểm khí huyết mà thôi, chuỗi phật châu này cứ như là được trang bị thêm một môn nội công trung cấp.

Tạm không nhắc đến đến thuộc tính tự khôi phục, chỉ riêng việc Huyền Tẫn Bảo Châu còn có thể tăng 10% mức giới hạn của khí huyết và nội lực, nhưng vậy thì đã có tiềm năng cộng thêm điểm thuộc tính cao hơn.

Ngoài ra, thứ quý giá nhất của Huyền Tẫn Bảo Châu này còn là được tăng thêm cảnh giới võ học Thiếu Lâm.

Tăng thêm cảnh giới vốn đã là một thuộc tính cực kỳ hiếm có, thường thì chỉ xuất hiện ở vũ khí, còn trên trang bị hiếm có như trang sức có thuộc tính hiếm có như thế này, thì tỷ lệ của nó chắc chắn là cực kỳ cực kỳ hiếm thấy.

Người chơi Thiếu Lâm cho dù là quyền tăng hay côn tăng thì đều thuộc loại phòng ngự cao, khí huyết cao, chuỗi Huyền Tẫn Bảo Châu này rõ ràng chính là trang bị của đệ tử Thiếu lâm.

Chỉ tiếc là, trang bị tốt thế này lại có yêu cầu ngộ tính...

Vương Viễn buồn bực, chỉ muốn chửi thề.

Chỉ là một chuỗi phật châu mà thôi, chẳng lẽ thuộc tính thấp là không thể mang theo nó sao? Đệch đây là cái lý do gì đây?

Vương Viễn tức tối cất phật châu vào túi rồi tiếp tục lục lọi.

Trừ phật châu trên người ra, dường như Huyền Bi cũng chẳng còn đồ tốt nữa.

Vương Viễn lục lọi thêm một lúc, ngay lúc muốn từ bỏ thì một quyển mật tịch bẩn thỉu xuất hiện trong tay hắn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận