Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 686: Chiến thần nhà xí

“Đậu má!”

Trường Tình Tử bò người dậy nhìn thấy một màn này, tròng mắt như muốn rớt ra ngoài.

Dương Tiêu thân là đệ nhất nhân dưới giáo chủ Ma giáo, hiển nhiên nghĩ cũng biết thực lực của y thế nào. Cho dù chưa thể đạt đến mức tuyệt đỉnh, nhưng ít nhất cũng phải có thực lực ngang cấp bậc trưởng lão trong các môn phái lớn, là BOSS cao cấp chân chính. Trường Tình Tử cũng là một cao thủ không yếu, lại không thể chống đỡ nổi một hiệp dưới tay của Dương Tiêu, thế mà tên đại hòa thượng này lại đỡ được một chưởng của y, không chỉ không hề bị thương, ngược lại còn đẩy lùi y. Tên này mẹ nó rốt cuộc là quái vật gì đây? Còn có thể trở nên khủng khiếp hơn nữa không?

Đối với vấn đề của Trường Tình Tử, Vương Viễn đã dùng hành động thực tế để nói cho y biết, có thể!

Sau khi Dương Tiêu bùng nổ, phán định công kích và cường độ tấn công đều tăng lên rất nhiều, nhưng thời gian cứng còng công kích cũng dài hơn vừa rồi một chút.

Sau khi tung một chưởng, Dương Tiêu đã rơi vào trạng thái cứng còng.

Không đợi y giải trừ trạng thái cứng còng, thì hai tay của Vương Viễn đã tích lực xong. Hắn lập tức tiến lên một bước tới gần y, đồng thời đẩy hai tay về phía trước, ấn mạnh lên người Dương Tiêu. Trong phút chốc, nội lực của Vương Viễn tuôn ra, hai đường chưởng lực trào ra mãnh liệt như dời non lấp bể, đánh lên người Dương Tiêu.

Nhất Phách Lưỡng Tán của Tả Hữu Hỗ Bác!!!

Nhất Phách Lưỡng Tán không phải là một trong những công pháp gây sát thương chính mạnh nhất của Vương Viễn, nhưng sau khi ngưng tụ toàn bộ công lực, sẽ có uy lực có một không hai. Lúc trước, Vương Viễn đã từng dùng một chưởng này đánh chết trưởng lão Bạch Thế Kính của Cái Bang.

Lúc này, tu vi của hắn đã cao hơn hồi đó không biết bao nhiêu. Dưới trạng thái Tả Hữu Hỗ Bác, uy lực hợp nhất từ hai luồng chưởng lực đã tăng lên một trăm hai mươi phần trăm, mức độ mạnh mẽ và hung hãn cao hơn ngày trước không biết bao nhiêu. Một chưởng này giáng xuống, Dương Tiêu không hề phòng bị đã ăn trọn một đại chiêu này của Vương Viễn.

“Phụt!”

Trong miệng y phun ra một ngụm máu tươi, và bay thẳng ra sau cho đến khi đụng lên bức tường mới dừng lại. Bức tường đá hoa cương rắn chắc bị đập vỡ thành một hình người thật sâu.

Thanh máu trên đầu thì lại trực tiếp tụt xuống, chẳng còn lại bao nhiêu.

“Leng keng!”

Nhìn thấy Dương Tiêu dán lên bức tường, chủy thủ trong tay Trường Tình Tử rớt xuống mặt đất mà không hay biết.

Ánh mắt của y nhìn về phía Vương Viễn từ khâm phục biến thành ngưỡng mộ...

Đây chính là Dương Tiêu đó, vậy mà lại bị tên hòa thượng này dùng một chưởng đánh cho gần chết. Mẹ nó, nếu không phải tận mắt nhìn thấy, thì Trường Tình Tử chắc chắn sẽ không tin có một chuyện đáng sợ như vậy. Mà cho dù là tận mắt chứng kiến thì y vẫn có chút nghi ngờ rằng đây là ảo giác của mình.

Dù sao thì “Đại Võ Tiên” cũng không phải là trò chơi của một người, sự phát triển của trò chơi này hiển nhiên cũng có tính cân bằng của nó.

Người chơi có phòng thủ cao, thì công kích chắc chắn sẽ thấp, mà người chơi có công kích cao, thì phòng thủ chắc chắn sẽ không quá cao.

Nhưng phòng ngự của Vương Viễn vô địch cũng thôi đi, lại còn có công kích kinh hồn bạt vía như vậy, thực sự khiến cho người ta khó có thể tưởng tượng được. Lẽ nào thực sự giống như lời đồn thổi trong giang hồ rằng hòa thượng này đang mở hack?

“Ái chà? Dương Tiêu này mạnh quá nha!”

Thấy Dương Tiêu không bị một chưởng của mình đánh chết, Vương Viễn lấy làm kỳ quái.

Về mặt địa vị mà nói thì Dương Tiêu và Bạch Thế Kính cũng ngang nhau, đều là đệ nhất nhân sau mỗi bang chủ, theo lý mà nói thì thực lực của hai người họ cũng sàn sàn như nhau.

Nhưng ai mà ngờ được, thực lực của Vương Viễn đã cao hơn lúc trước rất nhiều. Lúc này Dương Tiêu lại đang ở trong trạng thái suy yếu, nhưng trúng một chiêu “Nhất Phách Lưỡng Tán” bản nâng cao rồi mà y lại chỉ gần chết.

Đương nhiên, Dương Tiêu hứng một chưởng này của Vương Viễn cũng chẳng dễ chịu gì cho cam.

Ở trạng thái gần chết, thực lực của y giảm mạnh, chân khí hộ thể màu đỏ trên người cũng bị một chưởng của Vương Viễn đánh tan. Lúc này, sau khi rơi từ trên bức tường xuống, hiển nhiên chỉ còn lại một chút hơi tàn, không còn sức để chiến đấu nữa.

“Bắt hắn lại! Trước đừng để hắn chết!”

Vương Viễn ra lệnh một tiếng, Mario và Bôi Mạc Đình cùng xông lên, một trái một phải, giẫm lên hai chân của y, đồng thời trên chân dùng lực.

“Đồ khốn!”

Sức chiến đấu trên người Dương Tiêu đã không còn, nhưng ngoài miệng thì vẫn rất cứng rắn, y trừng mắt nhìn mấy người Vương Viễn rồi lớn tiếng nói: “Mệt các ngươi còn là đệ tử danh môn chính phái, vậy mà thủ đoạn lại xấu xa như vậy.”

Mẹ nó, chuốc thuốc xổ người ta, rồi nhân lúc người ta đang đi ị mà ra tay đánh lén, loại thủ đoạn này thật đúng là hèn hạ, cũng chẳng trách y lại thấy ghê tởm.

“Ha ha! Không bao gồm ta nhé!”

Bôi Mạc Đình cười hì hì nói: “Ta là tà phái!”

“Ta cũng là tà phái!” Trường Tình Tử phụ họa nói: “Hơn nữa còn là phái Tinh Túc.”

Phái Tinh Túc là một môn phái chỉ nói kết quả mà không bàn đến thủ đoạn, chỉ cần tiêu diệt được đối thủ thì chính là cách hay, cho dù Trường Tình Tử cũng đã từng rất ghét cách làm của Vương Viễn.

“Bớt nói nhảm đi!”

Vương Viễn nói mà không hề cảm thấy nhục: “Đối phó với loại tội phạm cưỡng gian như ngươi, còn cần dùng đến thủ đoạn quang minh chính đại nữa sao? Từ xưa đến nay chính tà không cùng tồn tại, loại người ác nhân tà phái như ngươi, người người đều muốn giết, chết thế nào có chỗ cho ngươi nói hay sao?”

“Đúng vậy!”

Mario cũng hét lên: “Mau giao hết đồ tốt trên người ra đây! Bằng không ta sẽ làm thịt ngươi!”

“Hừ!”

Dương Tiêu lếc mắt nhìn Mario rồi bảo: “Chuyện đã đến nước này rồi, cho dù ta có giao ra, thì chẳng lẽ các người sẽ bỏ qua cho ta chắc? Có tin các người dám động vào ta một cái thôi, thì sẽ có hàng nghìn giáo chúng thần giáo tới giết chết các người ngay lập tức hay không?”

Thằng cha Dương Tiêu này ngược lại cũng không hề ngu một chút nào, không chỉ không sợ sự uy hiếp của Mario, mà còn quay đầu uy hiếp ngược lại mấy người Vương Viễn. Người này đúng là có chút can đảm đấy, chẳng trách lại dám cưỡng gian con gái nhà người ta.

Bạn cần đăng nhập để bình luận