Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 625: Làm hai việc cùng một lúc

“Ồ...” Vương Viễn không hỏi nhiều nữa.

Quả nhiên đúng như những gì Điều Tử đã phân tích, một phút trôi qua, Trường Tình Tử vẫn chưa xuất hiện.

Nặng Như Thái Sơn không khỏi tỏ vẻ nghi ngờ.

Hai phút đồng hồ trôi qua, Trường Tình Tử vẫn chưa xuất hiện.

Nặng Như Thái Sơn bắt đầu lơi lỏng phòng bị.

Năm phút đồng hồ trôi qua, Trường Tình Tử vẫn không hề di chuyển, y chống một tay xuống đất, làm tư thế chuẩn bị tấn công.

Lúc này trong lòng Nặng Như Thái Sơn không khỏi xuất hiện tâm lý may mắn: “Thực lực của đám người Một Đám Ô Hợp này chênh lệch không đồng đều, chỉ muốn chơi thả diều. Hiện tại lại chọn một bản đồ lớn như vậy, ắt hẳn là để chạy trốn, nói không chừng sau khi tên kia Tiềm Hành thì đã chạy trốn luôn rồi!”

Mười phút sau, trong ánh mắt của Trường Tình Tử lộ ra sự giảo hoạt.

Còn Nặng Như Thái Sơn thì đã hoàn toàn vứt bỏ sự đề phòng, thậm chí phía sau lưng cũng đã rời khỏi vách tường.

Một trận đấu tổng cộng ba mươi phút, thời gian đã trôi qua một phần ba, đối thủ vẫn chưa xuất hiện, chắc chắn là đã chạy trốn, bản thân còn dựa vào vách tường như chim sợ cành cong, có khác nào một con khỉ bị người ta đùa giỡn?

Trên khán đài có biết bao nhiêu khán giả đang nhìn, như vậy cũng quá mất mặt!

“Ha ha!”

Ngay lúc Nặng Như Thái Sơn rời lưng khỏi vách tường, Trường Tình Tử khẽ mỉm cười, rút ra một con dao găm xanh biếc, thi triển “Trích Tinh Bộ”, dùng tốc độ cực kỳ nhanh chạy tới phía sau lưng Nặng Như Thái Sơn, hai tay nắm lấy dao găm đâm mạnh về phía trước.

“Phốc!” một tiếng, dao găm đâm sâu vào lưng Nặng Như Thái Sơn.

- 2445

Một lượng sát thương rất lớn màu xanh lục bay lên.

Thanh máu trên đầu Nặng Như Thái Sơn đột nhiên tụt xuống một phần ba.

“Đụ má!”

Đòn tấn công bất ngờ của Trường Tình Tử khiến cho mọi người cũng bị dọa sợ.

Vốn còn tưởng tiểu tử này sẽ kéo dài đến khi trận đấu kết thúc, nhưng không ngờ người này lại vẫn luôn đợi cơ hội để ra tay, có thể chờ đợi đối thủ, mặt đối mặt trên sân thi đấu ước chừng mười phút, tính nhẫn nại cao, và vẻ bình tĩnh vững vàng khi gặp chuyện của y, quả thực khiến người khác tức lộn ruột.

“Vậy mà lại không xử được trong một giây sao?”

Đám người Một Đám Ô Hợp thấy Trường Tình Tử vẫn chưa hạ được Nặng Như Thái Sơn trong một đao, trên mặt trần đầy vẻ bất ngờ.

Cũng chính lần này mới khiến cho mọi người ý thức được cái gì gọi là cao thủ chân chính. Vậy mà Nặng Như Thái Sơn lại mở chân khí hộ thể ra trong nháy mắt bị ám sát, khả năng phản ứng này cũng thật quá khủng khiếp.

Không đợi Trường Tình Tử thu dao găm lại, Nặng Như Thái Sơn đã xoay người, tay trái khẽ đưa kiếm ra sau, chọc thẳng vào yết hầu của y.

Trường Tình Tử nhấc dao găm lên.

“Keng!”

Một kiếm của Nặng Như Thái Sơn đâm lên dao găm của Trường Tình Tử, cổ tay y bị đâm đến tê rần, thuận thế lăn về sau một cái, kéo dài khoảng cách với Nặng Như Thái Sơn.

“Lợi hại!”

Đối mặt với đối thủ mạnh mẽ như vậy, Trường Tình Tử cũng thực lòng tin phục, dựng thẳng ngón cái lên với gã, rồi xoay người bỏ chạy.

Nặng Như Thái Sơn làm sao bằng lòng để y đi, liền nhún người định đuổi theo.

Nhưng vừa bước đi lại phát hiện ra mình đã trúng độc, tốc độ di chuyển giảm mạnh.

Lúc này, Trường Tình Tử xoay người lại, nhấc tay trái lên, rồi tung Bích Lân Yên về phía gã.

Nặng Như Thái Sơn bổ nhào về phía trước, lăn một cái tránh Bích Lân Yên, và tới trước mặt Trường Tình Tử.

Giảm tốc độ trong trò chơi chỉ có thể giảm tốc độ di chuyển, mà không thể giảm được tốc độ ra tay và tốc lộ lăn mình… Tuy Nặng Như Thái Sơn đã trúng độc, nhưng tốc độ lăn mình về trước sẽ không thay đổi.

Trường Tình Tử thấy thế, đột ngột xoay dao găm, đâm về phía gã.

Nặng Như Thái Sơn vung ngang trọng kiếm ở tay phải.

“Keng!”

Dao găm bị trọng kiếm chặn lại, vũ khí va chạm vào nhau văng ra tia lửa khắp nơi, đồng thời phát ra tiếng vang chói tai.

Sau một đòn chặn này, Nặng Như Thái Sơn đứng dậy, chân phải giẫm lên một bước, tay trái khẽ đưa kiếm lên cổ tay Trường Tình Tử.

“Phập!”

Cổ tay của y bị một kiếm này đâm thủng.

-1473

Thanh máu vốn không dài của Trường Tình Tử đột nhiên giảm xuống.

Nặng Như Thái Sơn giẫm chân trái lên một bước, trọng kiếm trong tay phải tích lực, vừa định dùng một chiêu [Đại Uy Tam Trọng Kình] để giải quyết y.

“Lạch cạch!”

Đúng lúc này, dưới chân gã chìm xuống, cả người không thể động đậy được một chút nào.

Gã cúi đầu nhìn xuống, chỉ thấy dưới chân có một cái bẫy.

Không sai, chính là bẫy!

Kỹ thuật hại người của phái Tinh Túc rất đa dạng, bẫy rập chính là một trong số đó.

“Hê hê!”

Trường Tình Tử cười hê hê rồi nói: “Ngươi cho rằng trong mười phút này, ta chỉ ngồi xổm ở nơi này nhìn ngươi thôi sao? Chịu chết đi!”

Thân là một sát thủ chuyên nghiệp, nên hiển nhiên Trường Tình Tử đã cân nhắc đến tình huống không thể đánh chết đối thủ trong một kích. Cái bẫy này là bảo hiểm thứ hai của y.

Sau khi nói xong, y duỗi tay trái về phía trước, nhắm ngay vào Nặng Như Thái Sơn.

“Một cái bẫy nho nhỏ mà cũng muốn giết được ta sao? Ai cho ngươi dũng khí đó?” Gã cười lạnh.

“Một cái?”

Trường Tình Tử gập năm ngón tay trái lại.

“Cạch cạch cạch cạch!”

Âm thanh của những chiếc bẫy không ngừng vang lên bên tai.

Trong lúc nhất thời, các loại vũ khí tẩm độc bắn về phía Nặng Như Thái Sơn từ bốn phương tám hướng.

“Bẫy nối tiếp!!”

Bách Chiến Vô Địch kêu lên kinh ngạc: “Bộ dáng của Trường Tình Tử trông có vẻ rất chuyên nghiệp!”

“Ha ha!”

Nặng Như Thái Sơn hừ lạnh một tiếng, kéo trường kiếm ở tay trái, vẽ ra một đường kiếm quang hình tròn.

“Leng keng leng keng!”

Uy lực của bẫy rập vũ khí nằm ở số lượng ám khí, tốc độ và uy lực của bản thân nó thực ra rất tầm thường. Nặng Như Thái Sơn có thể vẽ hình tròn bằng tay trái và hình vuông bằng tay phải, nên khả năng kiểm soát cơ thể của gã hiển nhiên không giống bình thường.

Kiếm khí đi đến nơi nào, phần lớn ám khí bay về chỗ yếu hại đều bị đánh rơi.

Đương nhiên, Trường Tình Tử vốn cũng không trông mong vào những bẫy rập ám khí này của mình có thể làm được gì Nặng Như Thái Sơn. Nhân lúc gã đang đón đỡ những ám khí, y duỗi tay trái ra trước, rồi sử dụng [Hóa Công Đại Pháp], đánh lên trước ngực Nặng Như Thái Sơn.

Bạn cần đăng nhập để bình luận