Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1096: Đại sư Ngộ Si của Thiếu Lâm Tự

Hiển nhiên chuyện lần này chỉ là cái cớ, một cách trá hình để đòi tiền nhà của Vương Viễn mà thôi.

Bốn mươi nghìn vàng quả thực không phải là một con số nhỏ, thậm chí với giá vàng hiện tại, ước chừng tương đương với hàng trăm vạn tệ... Nhưng nếu dùng nó để mua lấy một trang viên như Thủy Tiên sơn trang thì lại cũng vô cùng đáng giá.

Có thể nói hệ thống đã vô cùng nhân nhượng trong chuyện này... thế nên Vương Viễn đương nhiên sẽ không hành xử thiếu hiểu biết.

Chẳng trách Huyền Từ tỏ vẻ buồn bã suy tư như thế, hóa ra lão cũng đang khó xử nghĩ xem có cách nào bắt Vương Viễn xì tiền ra.

Bây giờ thì tốt quá rồi, không chỉ khiến Vương Viễn phải trả tiền, còn giúp Thiếu Lâm Tự nổi danh, đồng thời trấn áp phái Võ Đang một chút, nhất cử đa tiện, không hổ là lão hồ ly Huyền Từ.

Người đứng dưới mái hiên không thể không cúi đầu, thủ đoạn của hệ thống bỉ ổi như vậy, thu xong mới tính sổ với người chơi, Vương Viễn cũng chẳng có cách nào. Nếu bốn mươi nghìn vàng này có thể đổi lấy sự yên tĩnh, Vương Viễn cũng chẳng tiếc, nhưng ngộ ngỡ việc này mới chỉ là bắt đầu, mỗi lần hệ thống đều đòi hỏi như vậy, hắn còn biết chơi thế nào?

“Sư phụ, ta hỏi thật một câu, ngươi hãy nói cho ta biết, loại chuyện như này chỉ có một lần thôi, không có lần sau đúng không?” Vương Viễn nhìn chằm chằm Huyền Từ hỏi.

"Ừ! Chỉ có lần này thôi!" Huyền Từ tự tin gật đầu nói: "Đừng lo lắng, Tuyệt Tình Cốc cũng thuộc địa phận của Trường An Lạc Dương, Trùng Kiến Gia Viên cũng bao gồm cả Tuyệt Tình Cốc của ngươi."

"Một khi đã như vậy, thì ta đây yên lòng!"

Nghe được những lời này của Huyền Từ, Vương Viễn cuối cùng cũng yên tâm, sau đó cầm một tấm ngân phiếu đưa cho Huyền Từ.

Nói thật, cách làm này của hệ thống quả thực không phúc hậu, rất có phong thái của kẻ cháy nhà đi hôi của, bóc lột người chơi.

Nhưng nghĩ kỹ lại thì, bây giờ Thủy Tiên sơn trang cũng đã bị Niên Thú san bằng, tòa nhà lớn như Thủy Tiên sơn trang mà muốn trùng tu cũng phải bỏ ra ít nhất ba mươi đến năm mươi nghìn vàng, còn phải tự thân vận động.

Nếu hệ thống có thể đồng thời sửa chữa tất cả thì cũng đáng, tính đi tính lại, coi như Vương Viễn dùng tiền của mình để giải quyết chuyện của mình, không tính là thua thiệt.

...

Cầm tấm ngân phiếu của Vương Viễn trong tay, Huyền Từ chắp hai tay vào nhau nói: "A di đà phật! Đồ nhi Đại Xuân của ta lòng mang thiên hạ, quả nhiên là một tấm gương mẫu mực của Phật môn! Một chuẩn mực trong giới võ học!"

"Được rồi, được rồi...Ta không muốn làm tấm gương mẫu mực gì đâu! Sư phụ ngươi có thể cho ta chút phần thưởng đặc biệt không? Coi như bù đắp tổn thất tinh thần của ta."

Làm việc quần quật vất vả cả năm, chỉ trong nháy mắt đã không còn gì, Vương Viễn đang đau lắm đấy, Huyền Từ có ở bên cạnh thổi phồng thế nào cũng không bằng cho chút gì đó thực tế.

"Ha ha!"

Huyền Từ mỉm cười, có chút bí hiểm.

[Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã hoàn thành nhiệm vụ ẩn Trùng Kiến Gia Viên, cấp bậc Kinh Thiên Động Địa, điểm cống hiến cho sư môn tăng lên 40.000, giang hồ lịch duyệt tăng lên 4000 vạn]

[Hệ thống nhắc nhở: Điểm cống hiến môn phái của bạn đã vượt một trăm ngàn, đạt được danh hiệu Cao Tăng Đắc Đạo, có thể được chưởng môn ban thưởng pháp danh, từ nay về sau nhận được sự kính ngưỡng của đệ tử Phật môn khắp thiên hạ]

Cao Tăng Đắc Đạo

Thể loại: Danh hiệu đặc biệt của môn phái

Hiệu ứng đặc biệt: Danh vọng Phật môn +10000, được các đệ tử Phật giáo trên khắp thế giới tôn sùng.

Bối cảnh danh hiệu: Chỉ những người có đóng góp cực lớn cho Phật môn mới có thể nhận được danh hiệu này.

Trong cài đặt hệ thống, giữa người chơi và những hòa thượng thực sự vẫn có điểm khác biệt. Dù quy y cửa Phật trở thành võ tăng hay chỉ là đệ tử tục gia, dù là vào nội môn, tới Đạt Ma Đường La Hán Đường, học bảy mươi hai tuyệt kỹ, thì vẫn là kẻ chưa vào Phật môn, không có pháp danh.

Nói theo cách hiện đại tức là, dù bạn có cấp bậc cao tới mấy, đãi ngộ cao tới mấy, không có biên chế thì vẫn mãi chỉ là công nhân thời vụ...

Chỉ khi điểm cống hiến đạt một trăm nghìn như Vương Viễn, mới có thể thực sự trở thành đệ tử Phật môn chân chính, có đặc quyền sở hữu pháp danh của bổn môn và trở thành nhân viên công chức trong biên chế.

Người chơi trở thành đệ tử Phật môn chính thức, phải nhận được sự tán thành của tất cả NPC Phật môn, trở thành một trong hàng vạn những đệ tử Phật môn trong thiên hạ, sở hữu một số đặc quyền mà người chơi bình thường không có.

"Xin sư phụ ban thưởng pháp danh!"

Tuy rằng danh hiệu này không có ý nghĩa đặc biệt gì, nhưng Vương Viễn vẫn có chút tò mò, dù sao hắn cũng là người chơi đầu tiên đạt được danh hiệu này.

Huyền Từ suy nghĩ một chút rồi nói: "Đồ nhi có kỳ tài ngút trời, ngộ tính cực cao, chính là nhân tài trăm năm có một của Thiếu Lâm Tự. Dựa theo bối phận, đến phiên ngươi nên có chữ Ngộ trong tên."

“Chữ Ngộ?” Vương Viễn sững sờ: “Không phải là chữ Tuệ hay sao?"

“Đó là bối phận tương đương ta, các ngươi thì khác!" Huyền Từ nói.

"À à à!"

Vương Viễn cái hiểu cái không gật đầu.

Dù sao cũng không sao cả, chữ Ngộ trong tên chưa chắc đã khó nghe, Tôn Ngộ Không chẳng phải cũng có một chữ Ngộ trong tên đấy à. May mà chưa đến bối phận dùng chữ "Hư", tuổi còn trẻ sao có thể hư được!

Huyền Từ lại nói tiếp: "Phật môn có tam độc: tham, sân, si! Người trong thiên hạ không thể hiểu, ta liền đặt cho ngươi một chữ trong tam độc này, thế nào?"

“Được!” Vương Viễn tỏ vẻ không có ý kiến.

Thiếu Lâm Tự ấy à, đặt pháp danh lúc nào cũng phải có ý nghĩa, dính dáng tới khổ đau trần gian, thất tình lục dục gì đó, ví dụ như Huyền Bi Huyền Nan Huyền Khổ Huyền Thống chẳng hạn...Dùng tam độc tham sân si để đặt pháp danh cũng là một thao tác cơ bản.

"Một khi đã như vậy! Từ nay về sau, pháp danh của ngươi sẽ là Ngộ Si đi" Huyền Từ thản nhiên nói: "Ta hi vọng ngươi có thể hổ thẹn tam độc, cảm ngộ đại đường!"

Vương Viễn cúi đầu nói: "Đa tạ sư phụ đã ban thưởng pháp danh!"

[Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã đạt được pháp danh Phật Môn "Ngộ Si"]

"Ngộ Si...ừm...Ngộ Si!"

Vương Viễn cẩn thận thưởng thức pháp danh của chính mình, âm thầm cảm khái nói: "Không hổ là phương trượng, cính là có văn hóa, lấy cái pháp danh thôi cũng phải ở cấp bạc cao cấp như này. Có điều sao ta cứ cảm thấy không được đúng cho lắm, rốt cuộc là sai ở điểm nào?"

Trong chốc lát, Vương Viễn không thể nhận ra.

Bạn cần đăng nhập để bình luận