Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1368: Đánh tới cửa

Phẩm chất của pháp môn luyện khí không giống như võ học chia làm ba hạng thượng trung hạ (trong đó thượng phẩm cao nhất và thấp nhất là hạ phẩm) mà phẩm chất pháp môn luyện khí chí cao của các đại môn phái đều là thượng phẩm.

Phẩm chất của pháp môn luyện khí được quyết định bởi công pháp dung hợp, phẩm chất và cảnh giới của công pháp càng cao thì cấp bậc của sản phẩm sau khi dung hợp càng cao.

Tại sao Bạch Hạc Lưỡng Sí muốn trọng tu? Bởi vì pháp môn luyện khí Tử Lôi Ngự Kiếm Quyết hắn ta dung hợp được từ công pháp cao cấp chỉ là hạ phẩm mà thôi…

Mà Thái Cực Thần Công của Mario là bản gốc chép tay của Trương Tam Phong, trên người lại có thêm thuộc tính từ mấy môn tuyệt học, dĩ nhiên có thể dung hợp được pháp môn luyện khí cao nhất của phái Võ Đang.

Ngoại trừ phẩm chất ra, thuật tu luyện còn chia làm mấy giai đoạn.

Pháp môn luyện khí tên cũng như ý nghĩa là trụ cột của thuật luyện khí, giai đoạn khởi điểm của tu tiên, cho nên pháp môn luyện khí toàn được gọi là pháp môn luyện khí cấp một. Công pháp cao nhất mà các môn phái lớn trong võ lâm có thể đạt được cũng chỉ dừng lại ở cấp này.

Còn những giai đoạn cao hơn như pháp môn Trúc Cơ cấp hai, pháp môn Kim Đan cấp ba và cao hơn nữa là pháp thuật tiên thuật thì… giai đoạn hiện tại còn chưa mở khóa. Mà cho dù có mở chỉ sợ cũng phải đợi đến khi tiên môn hiện thế hoặc người chơi đi chu du bốn bể kiếm tiên duyên thấy được động phủ do tiên nhân để lại.



Sau khi người chơi bước vào cảnh giới Tiên Thiên sẽ không còn là võ giả phổ thông trước đây nữa, cột công pháp của người chơi cũng dung hợp lại làm một, không còn chia làm các phần như chiêu thức, nội công, tâm pháp và khinh công, mà đổi thành hai nội dung là thần thông và pháp thuật.

Pháp thuật còn dễ hiểu, nhưng thần thông là gì thì Mario hoàn toàn không biết.

Điều khiến hắn ta buồn bực nhất lúc này là các chiêu thức đã học trước đây đều biến mất hoàn toàn, chỉ còn lại [Chân Vũ Đãng Ma Luyện Tâm Quyết] kèm theo chiêu thức [Chân Vũ Ngự Ma]. Nó giống với chân khí Thái Cực, là một chiêu thức phòng ngự.

“Thôi toang mịa nó rồi!” Mario sụp đổ nói: “Hổ Trảo Tuyệt Hộ Thủ của ta cũng mất rồi, sau này làm sao thăng cấp tiếp đây?”

“Không thể nào!” Vương Viễn suy tư nói: “Ta từng gặp cao thủ Tiên Thiên rồi, sức chiến đấu của bọn họ không hề yếu đi.”

Lúc ở đảo Băng Hỏa, Vương Viễn vẫn thấy Thương Khung Thần Cái phóng cầu lửa, Mộ Dung Song khống chế đối thủ từ xa, đến cả Hổ Khiếu Sơn Hà và Long Đằng Tứ Hải vẫn dùng đao với thương như thường.

“Không có chiêu thức thì chiến đấu kiểu gì?” Mario lên tiếng thắc mắc.

“Hừm…”

Vương Viễn suy tư chốc lát rồi nói: “Ngươi còn nhớ cách sử dụng chiêu thức hồi trước không? Thử vận dụng linh lực thúc giục xem.”

“Để ta coi…”

Mario thầm vận linh lực, chộp một phát lên khung cửa.

“Roẹt!”

Một tiếng động chói tai vang lên, ngay cả phần tường xung quanh cửa cũng bị cào ra một lỗ hổng.

“Chuyện này…” Mario nhìn lỗ hổng trên tường mà trợn mắt há hốc mồm. Hắn ta không những sử dụng được Hổ Trảo Tuyệt Hộ Thủ mà uy lực của chiêu thức còn mạnh lên.

“Xem ra là vậy!” Vương Viễn nêu lên suy đoán của mình: “Chiêu thức không hề biến mất mà là dung hợp vào người ngươi… Chỉ cần ngươi dùng phương thức trước đây để thúc giục là có thể sử dụng như thường.”

Nói tới đây Vương Viễn không khỏi cảm thán trước tài năng của bên thiết kế trò chơi này.

Tập võ là một quá trình tuần tự từng bước, cần người tập võ quen với chiêu thức trước, sau mới đến bước vận dụng thuần thục, khi đạt đến cảnh giới nhất định những chiêu thức này sẽ biến thành bản năng chiến đấu in sâu vào tâm trí người chơi, lúc này cấp bậc của người cũng đạt tới cảnh giới phi thăng.

Phi thăng rồi, mặc dù không còn chiêu thức nhưng bản năng chiến đấu vẫn còn, người chơi không cần phụ thuộc vào chiêu thức mà đạt đến cảnh giới đôi bên kết hợp, có thể tùy ý sử dụng chiêu thức.

Đây là sự tăng tiến trong cảnh giới.

Nghĩ vậy Vương Viễn càng chờ mong đến lúc mình phi thăng.

Mario chỉ có mỗi Thái Cực Thần Công là thực sự mang giá trị của Cái Thế Thần Công, thế mà đã dung hợp ra thuật luyện khí thượng phẩm rồi.

Trên người Vương Viễn toàn tuyệt học, không biết sẽ dung hợp ra thứ quái thai gì đây?



Rốt cuộc cũng thành công tăng lên cấp Tiên Thiên, Mario không thể ngồi yên, trong ánh mắt ghen tị của mọi người, hắn ta vô cùng phấn khởi rời khỏi Tuyệt Tình Cốc, đi làm quen với phương thức chiến đấu mới.

Bị Mario kích thích, những người khác trong nhóm cũng rối rít trở lại phòng mình, bắt đầu dốc lòng tu luyện, tranh thủ thời gian nhanh chóng độ kiếp.

“Cốc cốc cốc! Cốc cốc cốc!”

Vương Viễn quay về phòng mình ngồi xếp bằng, vừa định tiến vào trạng thái nhập định thì đột nhiên ngoài cửa vang lên tiếng gõ.

“Vào đi!”

Nghe được tiếng gõ cửa, Vương Viễn tiện tay mở quyền hạn vào nhà. Một NPC để râu quai nón cả người bê bết máu xông vào, quỳ sụp xuống nói: “Không xong rồi chủ nhân!”

“Có chuyện gì?”

Vương Viễn thấy râu quai nón thì không khỏi sửng sốt.

Người này chính là quản gia của Tuyệt Tình Cốc – Phàn Nhất Ông, hiện tại hiển nhiên là bị ai đó đánh bị thương.

Đánh chó phải ngó mặt chủ, thấy NPC quản gia của mình bị đánh cho tơi tả, Vương Viễn nhất thời nổi giận gằn hỏi: “Là ai làm?”

“Không… Không biết…” Phàn Nhất Ông nói: “Là một hòa thượng ngoại tộc, còn dắt theo một cô nương. Tên hòa thượng kia cực kỳ lợi hại, huynh đệ Ngũ Hành Kỳ và Ngư Võng Trận cũng không ngăn nổi gã.”

“Hòa thượng ngoại tộc? Chẳng lẽ là Cưu Ma Trí?” Nghe Phàn Nhất Ông nói vậy, Vương Viễn thoáng nhướng mày.

Ngư Võng Trận là trận pháp hộ sơn do phu quân đã mất của Vương Viễn là Công Tôn Chỉ lưu lại, cao thủ tuyệt đỉnh đều khó mà đột phá. Mặc dù sau khi Vương Viễn kế thừa Tuyệt Tình Cốc, sức mạnh của Ngư Võng Trận không còn như lúc Công Tôn Chỉ chấp chưởng nhưng cộng thêm Ngũ Hành Kỳ của hắn vào, đối phó với cao thủ tầm thường vẫn dễ như trở bàn tay.

Ngay cả Ngư Võng Trận và Ngũ Hành Kỳ cũng không ngăn nổi thì e rằng người tới phải là cao thủ tuyệt đỉnh.

Hòa thượng ngoại tộc là cao thủ tuyệt đỉnh còn có chút thù oán với Vương Viễn chỉ có một…

Song Cưu Ma Trí tuy xảo trá và hèn hạ nhưng rốt cuộc cũng là cao tăng đắc đạo, cực xem trọng thể diện, trộm đồ cũng phải che kín mặt, không vô lý đến độ tìm tận cửa nhà người ta mà ăn cướp… Nói chung xông vào hang ổ của người khác để phá hoại không phải là phong cách của y.

Suy tư trong chốc lát, Vương Viễn bèn đứng dậy nói với Phàn Nhất Ông: “Dẫn ta ra ngoài xem!”

Bạn cần đăng nhập để bình luận