Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1185: Dịch Cân Kinh mất tích

Vương Viễn nói thật: "Cái này, trong lúc vô tình đệ tử đã tiến vào động Tư Quá Nhai, được sự chỉ điểm của Phong lão tiền bối Phong Thanh Dương !"

“Ừm, đây cũng là cơ duyên của ngươi!” Huyền Từ gật đầu nói: “Có thể được Phong lão tiền bối chỉ điểm, ngươi cũng coi là khá có phúc khí rồi.”

"Sư phụ quá khen!"

Nói đến phúc khí, Vương Viễn quả thực muốn khóc...Cái đó mà cũng gọi là phúc khí sao? Có mà là gài bẫy thì có! Những tuyệt học mà bản thân lĩnh ngộ được đều là tuyệt học của phái Hoa Sơn và phái Ngũ Nhạc, bản thân hắn không thể học được cái nào, thứ duy nhất có tác dụng là hai điểm ngộ tính, coi như phần thưởng của nhiệm vụ ẩn.

Đã gặp nhiều kẻ gian tà mà chưa thấy ai gian trá như Phong Thanh Dương, dù gì cũng là truyền kỳ trong giới võ lâm, vậy mà không có chút dáng vẻ nào của một cao thủ.

“Thực ra, mỗi môn phái đều có những tuyệt học của riêng mình!" Huyền Từ nói: “Thiếu Lâm Tự của chúng ta chính là tháp cổ nghìn năm, võ học bắt nguồn từ xa xưa, dòng chảy lịch sử dài bất tận, không chỉ ẩn giấu những tuyệt học lâu đời mà có cả những tuyệt học tiêu chuẩn của môn phái, giống như Dịch Cân Kinh và Tẩy Tủy Kinh, cái này chắc hắn ngươi cũng biết."

“Biết rõ!” Vương Viễn trả lời.

Tuyệt học được ẩn giấu sẽ giống Kim Cương Bất Hoại Thần Công, cần điều kiện đặc thù mới có thể khởi động, Tây Nhạc Tam Thần Kiếm của phái Hoa Sơn cũng là một loại tuyệt học ẩn giấu.

Mà tuyệt học tiêu chuẩn thì có thể trực tiếp tới sư tôn trong môn phái để nhận nhiệm vụ, ví dụ như Thiếu Lâm Tự có Quyền Tăng Dịch Cân Kinh, Côn Tăng Tẩy Tủy Kinh, phái Hoa Sơn có Kiếm Tông Độc Cô Cửu Kiếm và Khí Tông Ngũ Nhạc Thần Kiếm Quyết.

"Haiz..." Huyền Từ thở dài nói: “Danh vọng của phái Hoa Sơn trong giang hồ càng ngày càng lớn, dần dần có xu thế vượt qua Thiếu Lâm Tự chúng ta. Hôm nay tuyệt học của bọn hắn đã được khởi động, Thiếu Lâm Tự chỉ sợ sẽ bị bỏ lại phía sau."

“Vậy nhiệm vụ tuyệt học của Thiếu Lâm Tự chúng ta vì sao vẫn chưa mở?" Vương Viễn khó hiểu hỏi.

Lão hòa thượng Huyền Từ này cũng lạ, nếu đã sợ phái Hoa Sơn vượt qua Thiếu Lâm Tự thì trực tiếp mở nhiệm vụ tuyệt học ra là được rồi, ở đây than ngắn thở dài có tác dụng gì?

“Không phải là ta không muốn mở nó!" Huyền Từ nói: “Chuyện này thật sự rất khó kể!"

“Nghĩa là sao?" Vương Viễn nhíu mày hỏi.

“Cái này...Ta chỉ nói cho một mình ngươi nghe thôi nhé!" Huyền Từ liếc mắt nhìn chung quanh, thấp giọng nói: “Dịch Cân Kinh đã thất lạc rồi...”

“Thất lạc?!” Vương Viễn trợn to mắt: “Tại sao lại thất lạc?"

“Chuyện này phải bắt đầu kể từ lúc sư huynh Tiêu Phong của ngươi nửa đêm xông vào Thiếu Lâm Tự!" Huyền Từ nói: “Ngày hôm đó, bản gốc Dịch Cân Kinh vốn dĩ được đặt trong gương đồng ở Bồ Đề Viện, nhưng sau khi Tiêu Phong trốn đi, bản gốc Dịch Cân Kinh liền biến mất không thấy, đến nay vẫn chưa tìm lại được."

"Cái này..."

Nghe được những lời này của Huyền Từ, trong lòng Vương Viễn chợt hẫng đi một nhịp.

Người khác có thể không biết bản gốc Dịch Cân Kinh đã đi đâu, nhưng Vương Viễn không thể không biết, ngày đó sau khi Vương Viễn giúp Tiêu Phong trốn khỏi chùa Thiếu Lâm, Tiêu Phong liền đưa bản chép tay Dịch Cân Kinh của Đạt Ma Tổ Sư cho Vương Viễn.

Bởi vì là vật phẩm nhiệm vụ, hơn nữa còn được viết bằng tiếng Phạn nên Vương Viễn hoàn toàn không hiểu, nhưng danh tiếng bản chép tay Dịch Cân Kinh của Đạt Ma Tổ Sư thực sự rất mạnh mẽ, Vương Viễn tiếc rẻ không muốn trả cho Huyền Từ, vậy nên đã ném vào trong kho hàng.

Không ngờ hành động tưởng chừng chỉ vô tình này của hắn lại khiến tiến trình khởi động nhiệm vụ tuyệt học bị mắc kẹt.

Trước đây đa phần mọi người đều là đẳng cấp thấp, không có tư cách học tập tuyệt học của môn phái cho nên không ai để ý tới chuyện này, bây giờ đã có không ít người chơi vượt qua cấp 80, tới lúc phải tiến hành nhiệm vụ tuyệt học, kết quả Thiếu Lâm Tự lại đánh mất bản gốc của Dịch Cân Kinh...Thế thì mọi người đương nhiên sẽ không có cách nào hoàn thành nhiệm vụ tuyệt học.

Huyền Từ tiếp tục nói: "Thực ra nếu nhiệm vụ tuyệt học của phái Hoa Sơn chưa khởi động thì không sao cả! Trước giờ sáu môn phái lớn vẫn luôn thống nhất cùng đưa ra nhiệm vụ. Không có bản gốc Dịch Cân Kinh thì sẽ không thể mở nhiệm vụ tiên quyết của Thiếu Lâm Tự tuyệt học, không thể tới Bồ Đề Viện tìm hiểu Nhất Mộng Như Thị. Thiếu Lâm Tự trước nay vẫn luôn là môn phái đứng đầu sáu môn phái lớn, chúng ta chưa khởi động nhiệm vụ tuyệt học, Võ Đang Nga Mi Hoa Sơn các nơi khác cũng không thể bắt đầu... Không ngờ ngươi lại tình cờ khởi động được nhiệm vụ tuyệt học của phái Hoa Sơn, cưỡng chế bắt đầu nó, Thiếu Lâm Tự chúng ta làm sao có thể bị tụt lại ở phía sau được?"

Vương Viễn đã hiểu những lời này của Huyền Từ.

Nhiệm vụ tuyệt học của sáu môn phái lớn là đồng thời, Thiếu Lâm Tự lại không có phần thưởng, nên không thể bắt đầu nhiệm vụ tuyệt học, khiến các môn phái khác cũng bị mắc kẹt theo.

Tất cả mọi người không có tuyệt học, Huyền Từ cũng chẳng quá nóng lòng, dù sao cũng không ai qua mặt được lão. Nhưng bây giờ phái Hoa Sơn đã được Vương Viễn cưỡng chế mở giúp nhiệm vụ tuyệt học, Huyền Từ liền vội vàng.

Không chỉ Huyền Từ, chắc hẳn Võ Đang Nga Mi và các môn phái khác cũng đang vô cùng sốt ruột.

Giống như mấy người anh em cùng chơi thân với nhau, tất cả đều xếp bét, kết quả đột nhiên có một người vọt lên dẫn đầu thành tích trong kỳ thi, chắc chắn sẽ khiến những người còn lại cảm thấy khó chịu trong lòng.

“Sư phụ, ngươi nói chuyện này với ta, là muốn ta giúp ngươi tìm lại bản gốc Dịch Cân Kinh trở về đúng không?” Vương Viễn thận trọng hỏi.

Lúc này Vương Viễn cũng có phần chột dạ, nhìn vẻ mặt của Huyền Từ, xem ra lão cũng không biết hắn đang cầm Dịch Cân Kinh, nhưng hết lần này tới lần khác lão vẫn tới tìm hắn, chứng tỏ tám phần trong bụng đã nắm được ai đang cầm bí tịch, nếu sự việc bại lộ, mẹ ơi, sẽ tăm tối cả tiền đồ sau này mất.

"Không sai!"

Huyền Từ nói: "Ta đoán bản gốc của Dịch Cân Kinh tám phần đã bị Tiêu Phong cầm đi trong đêm hôm đó. Ngươi biết rồi đấy, võ công của Tiêu Phong là bất khả chiến bại trong thiên hạ, bằng bản lĩnh của cao thủ Thiếu Lâm Tự, muốn lấy lại đồ từ trong tay hắn cũng không dễ dàng!"

"Ừm..." Vương Viễn thở dài một hơi nhẹ nhõm, thầm cảm ơn Tiêu Phong đại ca đã thay anh em gánh cái nồi này.

“Vậy mời thêm vài cao thủ nữa, Thiếu Lâm Tự chúng ta có nhiều cao thủ như vậy cơ mà!” Vương Viễn giả vờ nghĩ cách giúp Huyền Từ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận