Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 514: Đừng có xem thường Tam Sát Trang

"Thú vị đấy…"

Vương Viễn nhìn tình hình trên đài mà bất ngờ vô cùng.

Hắn vốn cho rằng tên Nhất Đao sẽ đánh một trận ác liệt với Cao Lão Đại, không ngờ y lại vô liêm sỉ như thế, ngay cả chiêu thức bỉ ổi như vung Thạch Hôi Phấn cũng dùng đến.

Công nhận chiêu này mặc dù hèn hạ thật, bị danh môn chính phái vứt bỏ và ngay cả tà phái cũng coi thường vì lẽ đó, nhưng nó có tính thực dụng cực cao, thuộc loại tuyệt kỹ tổ truyền của lưu manh giang hồ.

Hiệu quả của Thạch Hôi Phấn không khác biệt mấy với công pháp gây mù, nó thuộc loại gây mù vật lý, tương đương trực tiếp đâm mù hai mắt đối thủ, thời gian tồn tại cụ thể ra sao không rõ.

Trong game bàn phím, người chơi bị đâm mù còn có thể dựa vào kinh nghiệm thao tác bàn phím né tránh đòn tấn công của đối thủ. Nhưng game mô phỏng 3D lại khác, nó đường đường chính chính là một thế giới thứ hai, người chơi hoàn toàn đặt mình vào trong đó, người bình thường mà chiến đấu cơ hồ đều dựa hoàn toàn vào mắt để quan sát công kích của kẻ thù.

Lúc này đột nhiên từ người bình thường biến thành kẻ mù, độ chênh lệch cảm giác khiến người chơi bị đâm mù mất đi chín mươi chín phần trăm sức chiến đấu.

Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu hất Thạch Hôi Phấn ra một phát, Cao Lão Đại biến thành kẻ thiểu năng luôn, luống cuống tay chân tấn công lung tung, ý đồ ngăn cản đối thủ tiến công.

"Mãnh Hổ Thức!!!"

Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu vung đại đao trong tay lên, chợt quát một tiếng, trên người lập tức xuất hiện hư ảnh của một con hổ sặc sỡ.

Ngay sau đó y tung người nhảy lên, như một con hổ to lớn lao qua đỉnh đầu Cao Lão Đại, nhảy ra sau người hắn.

[Bạch Hổ Khiêu Giản]

Đây là một trong năm thức của tuyệt kỹ Ngũ Hổ Đoạn Môn Đao, người chơi bộc phát thân pháp cực cao, nhảy thẳng đến vị trí chỉ định.

Sau khi đáp xuống, Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu vươn tay trái bắt lấy phần lưng Cao Lão Đại, đồng thời đột ngột nhấc người lên.

Cao Lão Đại bị mù hai mắt, tất nhiên là không nhìn thấy quỹ tích tấn công của đối thủ, cũng không cảm giác được Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu đã nhảy ra sau lưng mình. Nếu có đề phòng, với tu vi nội công của hắn nhất định sẽ không dễ bị người khác tóm lấy như vậy, nhưng giờ phút này hắn ngay cả chuẩn bị cũng không kịp, lập tức bị người ta nhấc lên khỏi mặt đất.

"Chết đi cho ta!!!"

Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu xiết chặt ánh mắt, giơ Cao Lão Đại lên thình lình đập một phát xuống dưới.

"Ầm!"

Cao Lão Đại bị ném xuống, suýt chút nữa tạo thành một cái hố trên mặt đất.

Cú ném này khiến trên đầu hắn xuất hiện ký hiệu nhang muỗi, rõ ràng là đã bị choáng.

Sau khi bị choáng người chơi sẽ mất đi ý thức phòng ngự và lúc này Cao Lão Đại cũng y vậy. Cùng lúc đó, một luồng sáng đen đặc tản ra từ đại đao của Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu, hư ảnh trên người y cũng biến thành một con hổ màu đen thủ thể chờ tấn công.

Người chơi ngồi trên khán đài đồng thời cảm nhận được một cỗ khí thế ngang ngược không gì địch nổi.

"Ngũ Hổ Đoạn Hồn!!!"

Tụ khí hoàn tất, chỉ thấy Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu nâng tay chém xuống, mãnh hổ nâng trảo quất mạnh xuống dưới.

Lưỡi đao chém vào cổ Cao Lão Đại một cách chính xác, hắn chưa kịp ứ hử một tiếng đã bị chẻ làm đôi, hóa thành một luồng sáng trắng xuất hiện dưới đài.

"Ván đầu tiên, Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu chiến thắng! Chiến đội Tam Sát Thanh Niên nhận được một điểm tích lũy!"

Lúc này, giọng nói của Độc Cô Cầu Bại cũng đồng thời vang bên tai mọi người.

"Thắng… Tam Sát Thanh Niên thế mà lại thắng!"

Người xem trên khán đài trợn mắt há hốc mồm, hiển nhiên còn chưa tiếp thu được tình huống trước mắt.

Dựa vào đâu chứ… Chẳng hiểu tại sao tên ăn hại ngu đột xuất này lại thắng rồi? Còn thắng áp đảo Cao Lão Đại nữa chứ…

Toàn trường sửng sốt trọn vẹn mấy giây lập tức rộ lên.

Có người ngạc nhiên, người bất ngờ, người vui mừng, dĩ nhiên phần lớn là vẫn chưa chấp nhận được…

Dù sao phần lớn người chơi đều cược Cao Lão Đại, có ai chấp nhận chuyện quyên tiên cho kẻ khác đâu.

"Ta phản đối! Đây là Hoa Sơn Luận Kiếm, Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu lại dùng thủ đoạn ném Thạch Hôi Phấn cấp thấp như vậy! Đề nghị hủy bỏ tư cách dự thi của y! Để Cao Lão Đại chiến thắng."

Thậm chí còn có người lớn tiếng la hét, tỏ vẻ nghĩa chính từ nghiêm ép Độc Cô Cầu Bại thay đổi kết quả tranh tài.

Đó là mấy tên chó má đặt cược thua nên tức giận, cũng không nghĩ thử xem quyết định của hệ thống há lại vì hắn ta mà thay đổi chắc?

"Phản đối vô hiệu!"

Độc Cô Cầu Bại không giải thích, lạnh lùng phun ra bốn chữ rồi thôi.

"Gian lận! Ta xx ngươi…"

Có người thấy thái độ của Độc Cô Cầu Bại như vậy thậm chí há mồm phun mấy câu ẩn dụ, nhưng lời chưa ra khỏi miệng đã bị một đạo kiếm khí bay đến chặn yết hầu. Chớp mắt người kia nhoáng lên xuất hiện ở điểm sống lại…

"…"

Nhất thời toàn trường lặng ngắt như tờ.

Nhóm Vương Viễn nhướng mày, lộ ra vẻ mặt hoảng sợ.

Mới nãy Độc Cô Cầu Bại cách khán đài chỗ người chơi nọ đứng ít nhất cũng phải mười trượng, mới khoát tay vung kiếm khí mà đã giết chết hắn ta. Tu vi khủng khiếp như vậy Vương Viễn mới gặp một lần, đó chính là lúc Kiều Phong dùng một chưởng đánh bay Vân Trung Hạc ở Tụ Hiền Trang.

Càng khủng khiếp hơn chính là, lão ta có thể định vị được người chơi kia trong mấy trăm nghìn người, có thể thấy cảm giác của lão rất nhạy bén, đã đạt đến trình độ không tưởng, thậm chí còn mạnh hơn Kiều Phong một chút.

"Hừ! Ta là trọng tài! Ai còn dám làm càn, xong chuyện ở đây lão phu sẽ đuổi giết hắn một tháng!" Độc Cô Cầu Bại đảo mắt nhìn xung quanh một lượt, lạnh lùng nói tiếp.

Bạn cần đăng nhập để bình luận