Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 136: Ác chiến với Hổ Sơn Quân

Nếu là trên mặt đất, Vương Viễn có thể tự do hành động, thì thiên lôi này chắc chắn không đánh trúng được Vương Viễn, nhưng bây giờ Vương Viễn đã nhảy ra giữa không trung, trên cơ bản đã mất đi lực hành động, muốn tránh hiển nhiên không thể.

Lúc này, Vương Viễn cũng đột nhiên nhận ra chỉ số thông minh của Hổ Sơn Quân không thấp hơn quái hình người.

Hai quả sét trước, ép Vương Viễn kéo gần khoảng cách, đợi đến khi Vương Viễn vội vàng xông tới tấn công, thì sẽ khởi động tia sét thứ ba....

Công kích Đại Ma Hàng Chử của Vương Viễn cứng còng hơi lâu, cho dù dùng chiêu nào, cũng không tránh được quả sét thứ ba.

Rất dễ nhận thấy, tất cả chuyện này đều nằm trong kế hoạch của Hổ Sơn Quân.

Vương Viễn ai oán trong lòng!

Vốn dĩ với chỉ số thông minh của Vương Viễn, lẽ ra phải phát hiện ra cái bẫy như vậy rồi từ lâu, nhưng trong tiềm thức của Vương Viễn chỉ là coi Hổ Sơn Quân là một con quái vật hoang dã, hoàn toàn không ngờ, Hổ Sơn Quân này lại nham hiểm như vậy, lại còn biết tính kế người, từng bước một dẫn Vương Viễn vào tròng.

"Rẹt!"

Đường thiên lôi thứ ba rơi lên thiền tượng đang giơ cao của Vương Viễn, dòng điện nhanh chóng truyền xuống toàn bộ cơ thể Vương Viễn,

Hai tay Vương Viễn tê rần, không nhịn được mà ném thiền trượng đi.

Hổ Sơn Quân thấy thế, nhún người nhảy về phía Vương Viễn, đánh bay thiền trượng của hắn, đồng thời hé miệng nuốt toàn bộ đầu của Vương Viễn vào trong.

"Ngưu ca!!"

Thấy Vương Viễn bị Hổ Sơn Quân cắn một một phát vào đầu, tóc gáy của mấy người Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu ở phía sau đều dựng lên.

Người chơi trong trò chơi không sợ chết, nhưng cũng phải xem chết thế nào mới được.

Cho dù chết rồi có thể phục sinh, nhưng bị người chém chết bằng một đao và bị con hổ cắt phát mất đầu cũng là hai loại trải nghiệm.

Chớ nói đến người trong cuộc, mà ngay cả người vây xem ở bên cạnh cũng cảm thấy sởn gai ốc, không rét mà run.

Thế nhưng lúc này, mọi người lại phát hiện ra trên người Vương Viễn được bao quanh bởi một vòng sáng màu vàng.

"Ế? Vẫn chưa chết sao, mau lên giúp!"

Nhìn thấy một màn như vậy, hai người Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu và Kiếm Lăng Vân vội vàng lao tới cứu người.

Hai người còn chưa xông lên được vài bước, thì chỉ thấy Vương Viễn bị Hổ Sơn Quân cắn đầu đang giơ hai tay lên, tay trái nắm hàm trên của Hổ Sơn Quân, tay phải kéo cằm nó, hai tay chia ra một trên và một dưới.

"Rắc!"

Miệng của Hổ Sơn Quân trực tiếp bị Vương Viễn banh mạnh ra! Sau đó Vương Viễn không chút hoang mang mà rút đầu ra ngoài.

"Chuyện này..."

Hai người Nhất Đao thấy thế, lập tức dừng bước chân, cả người đều ngây ra đó, trợn mắt nhìn thẳng vào Vương Viễn, hoàn toàn không biết nên biểu đạt tâm tình của mình thế nào.

"Mẹ nó, nó bị thối mồm!"

Vương Viễn lắc lắc đầu, mắng một tiếng với nỗi sợ hãi trong lòng.

Cũng may vừa rồi khi bị Hổ Sơn Quân cắn một phát, [Kim Cương Bài Tháp] đã hồi khí xong, bằng không kiểu gì cũng bị con súc sinh cắn rụng cái đầu không chừng!

Lấy đầu ra khỏi miệng hổ, Vương Viễn định rút thiền trượng ra vung vào con súc sinh này theo bản năng, nhưng vừa quơ tay lại thấy trống rỗng.

"?"

Vương Viễn hơi sửng sốt, vội vàng nhìn sang bên cạnh, chỉ thấy thiền trượng của mình bị một cái tát vừa rồi của Hổ Sơn Quân đánh bay ra xa hơn mười mét, cắm lên một cái cây to, trong lòng Vương Viễn lập tức vô cùng kinh ngạc.

Không thể không thừa nhận, hổ là một loài sinh vật cực kỳ thông minh. Hổ Sơn Quân có thể tu luyện thành tinh, vậy chỉ số thông minh của nó cũng cao bất thường.

Vừa rồi thời điểm để Ma Cọp Vồ công kích Vương Viễn, Hổ Sơn Quân đã thăm dò ra được, Vương Viễn chỉ có thuộc tính khống chế mình khi tấn công bằng thiền trượng, cho nên Hổ Sơn Quân mới triệu hồi sám sét để công kích Vương Viễn, sau đó nhân cơ hội đánh bay binh khí của hắn.

Đại Vi Đà Chử của Vương Viễn chỉ là Sơ Khuy Môn Kính, vẫn chưa tu luyện đến cảnh giới tay không đấm nhau??? không có vũ khí hiển nhiên sẽ không dùng được Đại Vi Đà Chử, cũng sẽ không tạo ra sát thương không chế được Hổ Sơn Quân.

"Grào!"

Thấy bộ dáng này của Vương Viễn, Hổ Sơn Quân gầm lên một tiếng hả hê rồi nhún người nhào đến.

"Hay cho con súc sinh! Vậy mà lại đấu trí với ta!"

Đối mặt với Hổ Sơn Quân đang bay về phía mình, Vương Viễn cười lạnh một tiếng, híp mắt lại và lùi về sau một bước để kéo dài khoảng cách, vừa vặn tránh được vị trí Hổ Sơn Quân rơi xuống đất.

"Rầm!"

Một kích của Hổ Sơn Quân vồ hụt, hai chân trước chạm đất.

Không đợi chân sau của Hổ Sơn Quân hạ xuống và đứng vững thân hình, thì bàn tay phải cỡ một cái quạt hương bồ của Vương Viễn duỗi thẳng về phía trước, trực tiếp túm lấy mặt bên trái của Sơn Quân, sau đó dùng lực kéo ra sau, sử dụng một chiêu [Hồ Giảo Man Triền].

Sau khi Hổ Sơn Quân triệu hồi sấm sét, rõ ràng sức lực đã giảm xuống rất nhiều, hiển nhiên phán định sẽ không bằng lúc trước.

Tính tấn công của chiêu Hổ Giảo Man Triền này không cao, lại là chiêu thức bắt tóm, vỗn dĩ phán định mạnh mẽ, ở trong tay Vương Viễn, phán định lại càng cao đến đáng sợ.

Cho dù Hổ Sơn Quân có sức mạnh đỉnh cao, nhưng cũng không thể đỡ được chiêu này của Vương Viễn, huống chi lúc này sức lực đã suy yếu?

Bị Vương Viễn kéo một cách bất ngờ không kịp phòng bị như vậy, Hổ Sơn Quân lập tức mài mặt xuống đất, cả đầu cắm xuống đất.

Vương Viễn thuận thế ấn lên đầu Hổ Sơn Quân, lập tức xoay lưng Hổ Sơn Quân lại, hai chân dùng lực kẹp mạnh, kẹp vào cổ Hổ Sơn Quân, tay trái vừa túm vừa nắm chặt, bấu vào gáy Hổ Sơn Quân.

Điểm yếu của động vật loài mèo nằm ở sau gáy, hiển nhiên Hổ Sơn Quân cũng không ngoại lệ, bị Vương Viễn dùng lực túm một phát như vậy, Hổ Sơn Quân chỉ cảm thấy cả người tê dại, tứ chi không còn sức lực.

Vương Viễn dùng sức ấn tay trái xuống, đè Hổ Sơn Quân lên mặt đất.

Nắm tay phải to bằng túi cát, một quyền tiếp một quyền, liên tục đập vào mắt và tai của Hổ Sơn Quân.

"Bốp bốp bốp bốp!"

Cùng lúc đó, tiếng đánh kinh khủng bên tai không dứt.

Lực đạo của Vương Viễn cực kỳ khủng khiếp, Hổ Sơn Quân dưới trạng thái suy yếu bị tay trái của Vương Viễn ấn trên đất, tứ chi vùng vẫy đào ra một cái hố to trên mặt đất nhưng vẫn không thể nào đứng dậy được, mỗi một quyền từ tay phải đánh xuống đều có thể kéo theo một chùm huyết vụ.

Bạn cần đăng nhập để bình luận