Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1432: Độc Cô Tiểu Linh độ kiếp

Vương Viễn âm thầm thề, sau này không dám dùng chiêu mạnh nhất của mình để đối đầu trực diện với cao thủ tuyệt đỉnh nữa.

Một chưởng đó mà giết chết hoặc làm đối phương bị thương thì chẳng nói làm gì, nhỡ gặp phải tên biến thái nào đó như Yến Long Uyên, đến tí máu cũng không rút được, thế thì ngại lắm! Mạng nhỏ của mình không chịu nổi.

May lão Yến Long Uyên ngu ngốc, phản ứng chậm, gấu Thái Cực lại chạy nhanh nữa, nếu không kiểu gì mình cũng phải phơi thây ở Yến Tử Ổ.

“May mà chúng ta đều chạy thoát được! Coi như không thua thiệt!”

Phương Đông Chưa Tỏ lôi quần áo của Mộ Dung Bác ra nói: “Hiện tại chúng ta đã tìm được chứng cứ chứng minh lão già kia giả chết, sau khi bẩm báo lên triều đình là có thể điều tra bọn họ! May mà có Ngưu ca giúp đỡ, ta không biết nên lấy gì cảm tạ ngươi đây…”

Phương Đông Chưa Tỏ cảm thấy khó nghĩ quá.

Nhiệm vụ thường ngày đều có phần thưởng thì còn chia cho Vương Viễn được, nhiệm vụ này chỉ có hai món y phục rách rưới, còn là đồ bồi táng nữa chứ, đâu thể đưa cho Vương Viễn một nửa, không biết chừng còn bị hòa thượng kia tát chết.

“Hì hì!”

Vương Viễn cười khì, khoát tay bảo: “Không cần không cần đâu, tăng không đi công không, ta cũng kiếm được thứ tốt rồi.”

Vừa nói Vương Viễn vừa lôi quyển “Tinh hoa bảy mươi hai tuyệt kỹ” ra quơ quơ trước mặt Phương Đông Chưa Tỏ.

“Này… Này là gì vậy?”

Phương Đông Chưa Tỏ mờ mịt hỏi.

“Tinh hoa bảy mươi hai tuyệt kỹ đó!” Vương Viễn nói thẳng.

“Ngươi kiếm đâu ra vậy?” Phương Đông Chưa Tỏ trợn trừng muốn rớt tròng mắt.

“Yến Long Uyên cho!” Vương Viễn kể đại khái lại chuyện Yến Long Uyên đưa mình công pháp cho Phương Đông Chưa Tỏ nghe.

“Ôi đệt, lợi hại thế!”

Phương Đông Chưa Tỏ bội phục sát đất…

Hòa thượng này đúng là sâu không lường được, chuyện gì hắn cũng dám làm, không những không bị Yến Long Uyên giết chết mà còn lừa được một quyển bí tịch từ trong tay lão, rốt cuộc là hạng người gì mới có thể…

Từ lúc Phương Đông Chưa Tỏ quen biết Vương Viễn đến nay đã có sự hiểu biết vô cùng sâu sắc về sự vô sỉ, hắn ta tự cho là mình đã tu thành chính quả, không thua kém bao nhiêu so với Vương Viễn… Ai ngờ giờ nhìn lại, ngay cả cái bóng của Vương Viễn hắn ta cũng không bắt được.

“Hề hề!”

Đối diện với sự thán phục của Phương Đông Chưa Tỏ, Vương Viễn khẽ mỉm cười, tựa hồ đó chỉ là một chuyện be bé rất đỗi bình thường.

“Giờ ngươi định đi đâu? Có muốn đi cùng ta về Lâm An giao nhiệm vụ không?” Sau phút giây thán phục, Phương Đông Chưa Tỏ hỏi Vương Viễn.

Giao nhiệm vụ là có phần thưởng, Phương Đông Chưa Tỏ đang suy nghĩ xem sẽ cho Vương Viễn phần thưởng gì để mình đỡ áy náy trong lòng.

“Thôi!”

Vương Viễn nói: “Ta còn nhiều chuyện phải làm lắm! Không đi với ngươi được đâu!”

Vương Viễn rất thông minh, tất nhiên biết Phương Đông Chưa Tỏ nói vậy là có ý gì.

Phần thưởng nhiệm vụ ở đây không gì ngoài mấy thứ như giang hồ lịch duyệt, danh vọng… giỏi lắm thì thêm một môn công pháp.

Vương Viễn đã cấp 100, cấp bậc là ưu tiên hàng đầu trong trò chơi, cột công pháp đã đầy, cũng coi thường mấy chủ nghĩa Thiền tự phong của quan phủ, còn về danh vọng nổi tiếng thiên hạ, phần thưởng này đối với Vương Viễn mà nói cực nhỏ bé chẳng đáng kể đến.

Phương Đông Chưa Tỏ tính ra cũng đáng thương lắm, đến nay còn chưa phi thăng, thực lực sụt giảm kha khá, Vương Viễn nào trơ trẽn đến độ cắt xén bớt phần thưởng của hắn ta chứ.

Hơn nữa trong trò chơi, cấp bậc không quan trọng bằng tu vi võ công.

Vương Viễn còn mấy môn công pháp chưa luyện thành đây này, thay vì lãng phí thời gian đi làm nhiệm vụ, hắn nhân cơ hội này tu luyện chăm chỉ cho xong.

Thấy Vương Viễn không đi, Phương Đông Chưa Tỏ cũng không níu kéo thêm nữa, hai người tạm biệt ở thành Lạc Dương.

Phương Đông Chưa Tỏ về Lâm An giao nhiệm vụ, Vương Viễn quay về Thủy Tiên Sơn Trang ở Tuyệt Tình Cốc tiếp tục tu luyện nội công.

Mấy ngày này, Vương Viễn không ở trong Tuyệt Tình Cốc tu hành mà chạy loạn khắp nơi khiến tiến độ võ công chậm lại không ít.

Sau khi trở lại Tuyệt Tình Cốc, chuyện đầu tiên Vương Viễn làm chính là đi tìm Phàn Nhất Ông, ra lệnh cho NPC này canh phòng nghiêm ngặt những vị trí hiểm yếu trong sơn cốc, tuyệt đối không để một người tên là Yến Long Uyên hoặc Mộ Dung Bác vào quấy rối.

Phàn Nhất Ông nhận lệnh, lập tức dẫn Ngư Võng Trận và Ngũ Hành Kỳ đi phòng thủ nghiêm ngặt.

Vương Viễn trở lại gian phòng của mình, bắt đầu tĩnh tọa tu luyện “Thái Huyền Kinh”.

Tiến độ tu luyện Thái Huyền Kinh vẫn chậm chạp như cũ, song không hề dậm chân tại chỗ mà có chút tiến bộ, chỉ thế thôi cũng đủ khiến Vương Viễn vui vẻ vô cùng.

Ba ngày sau, người thứ hai độ kiếp trong Một Đám Ô Hợp xuất hiện.

Không phải Bôi Mạc Đình lăng xa lăng xăng tự xưng mình là đệ nhất thiên hạ, cũng không phải Tống Dương thân thủ trác tuyệt thiên phú hơn người mà là Độc Cô Tiểu Linh.

Tình huống này khiến mọi người phải nhìn cô nàng bằng con mắt khác.

Bàn về kỹ thuật, Độc Cô Tiểu Linh là một người chơi nữ, thân thủ không quá đặc biệt.

Bàn về tu vi, cơ quan sư Đường Môn là dạng gì ai cũng biết cả. Sức mạnh của Độc Cô Tiểu Linh đều bắt nguồn từ cơ quan con rối kia, tu vi bản thân lại thường thường.

Nay Độc Cô Tiểu Linh nối gót Mario là người chơi thứ hai phi thăng, mọi người cảm thấy không phục lắm.

Chỉ có Vương Viễn thấy chuyện này rất hiển nhiên.

Bởi vì hắn biết, độ thuần thục công pháp của cơ quan sư không tăng lên như những người chơi bình thường khác phải cực khổ tu luyện mà là chế tạo nhiều cơ quan.

Độc Cô Tiểu Linh khéo tay hay làm, thiên phú cao còn rất cần cù và nỗ lực nữa.

Người khác đánh quái, cô chế tạo cơ quan.

Người khác vui đùa, cô chế tạo cơ quan.

Người khác chu du khắp năm châu bốn biển, cô vẫn đang chăm chỉ chế tạo cơ quan.

Thậm chí thời điểm mọi người quây quần lại tám chuyện, Độc Cô Tiểu Linh vẫn đang lắp ráp cơ quan… trừ phi Vương Viễn khuyên mấy câu cô mới rảnh tay chút xíu.

Dù thế mỗi lần Vương Viễn đến tìm Độc Cô Tiểu Linh cô đều đang ở trong phường cơ quan hì hục với đống máy móc…

Một cô gái nỗ lực không ngừng lại làm việc nghiêm túc và tỉ mỉ như vậy, phi thăng trước những người khác vốn là chuyện rất hợp tình hợp lý.

Vương Viễn rất thích tính tỉ mỉ cẩn thận này của Độc Cô Tiểu Linh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận