Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 648: Tôn nghiêm cuối cùng

Đồng bọn qua đời ngay tại chỗ, Đường Đậu trở nên mơ hồ, nhìn trái nhìn phải không biết phải làm sao, trong đầu đều là dấu chấm hỏi.

"Ngươi đoán xem!"

Vương Viễn cười khà khà, khẽ vẫy tay trái dùng [Càn Quấy] kéo Đường Đậu tới trước mặt, sau đó khẽ vẫy tay phải, một chưởng [Ngã Phật Từ Bi] tiễn Đường Đậu ra ngoài sân thi đấu đoàn tụ với đồng đội.

Chỉ một hiệp, Ngũ Nhạc Hùng Phong đã bị diệt một nửa, trong đó còn bao gồm cả cao thủ chủ lực như Non Sông Gấm Vóc, Sơn Hà Vô Dạng và Đường Đậu. Mấy người may mắn còn sống sót thì Sừng Sững Nghìn Trượng đã sắp chết, Lưu Thủy Cao Sơn bị đóng thành một khối băng, Cao Sơn Lưu Thủy bị Mario quấn chặt không thoát thân ra được. Người còn sức chiến đấu chỉ còn lại cao thủ Cổ Mộ - Nặng Như Thái Sơn và cao thủ Cái Bang Ngưỡng Trông Núi Cao.

"Mỗi người một tên! Những người khác giao cho các ngươi!"

Vương Viễn chỉ vào hai người Ngưỡng Trông Núi Cao, trao đổi một ánh mắt với Tống Dương. Hai người một trái một phải phi thân đánh về phía Nặng Như Thái Sơn và Ngưỡng Trông Núi Cao.

Ngưỡng Trông Núi Cao vô cùng có nghĩa khí hô lên với Nặng Như Thái Sơn: "Nữ nhân giao cho ta, ngươi đi đối phó với hòa thượng kia!"

Nói xong, Ngưỡng Trông Núi Cao lại đánh nhau với Tống Dương.

"Đéo đỡ được!"

Nặng Như Thái Sơn nhìn Vương Viễn từ chính diện xông tới, sợ tới mức vội vàng lui về phía sau mấy nước, kết quả dưới chân lại hụt vào khoảng không, không cẩn thận ngã xuống vách núi đen.

Dĩ nhiên, rốt cuộc có phải trượt chân té ngã hay không, thì không ai nói chính xác được.

Nặng Như Thái Sơn ảm đạm rời sân thi đấu, Vương Viễn xoay người giáp công Ngưỡng Trông Núi Cao với Tống Dương.

Ngưỡng Trông Núi Cao đối phó với một mình Tống Dương còn là gắng hết sức, nay lại thêm Vương Viễn gia nhập cuộc chiến, y làm sao có thể ngăn cản được hai đại cao thủ quần ẩu.

Không tới ba hiệp, Ngưỡng Trông Núi Cao bị một chưởng của Vương Viễn đánh sấp xuống đất. Tống Dương theo sau chỉ một chỉ vào yết hầu y, Ngưỡng Trông Núi Cao mất mạng ngay tại chỗ, Ngũ Nhạc Hùng Phong còn sót lại ba người.

Hai tay khó địch bốn đấm, hảo hán đánh không lại nhiều người, cao thủ chuyên nghiệp dù có thực lực mạnh hơn nữa, đối mặt với địch nhân gấp mấy lần mình, trong nhất thời cũng luống cuống tay chân. Huống chi đám người Một Đám Ô Hợp có tank có khống có tấn công, phối hợp với nhau, không chỉ đơn giản là một đám nhiều người.

Người chơi Ma giáo xưa nay công cao thủ thấp, không giỏi phòng ngự, hiện giờ bị một đám người mang theo khống chế quần ẩu, hai người Cao Sơn Lưu Thủy và Lưu Thủy Cao Sơn lần lượt bị mọi người quần ẩu chết thẳng cẳng. Duy chỉ còn Sừng Sững Nghìn Trượng gần chết giơ tấm chắn lớn chống đỡ tới cuối cùng.

Nhắc tới Sừng Sững Nghìn Trượng, thật là vô cùng cường hãn, hơn nữa vô cùng gian trá.

Người này lui về sau từng bước, đứng ở vách vực sâu, đập tấm chắn xuống đất mở ra trạng thái Thuẫn Lập.

Trong trạng thái Thuẫn Lập, có thể nói Sừng Sững Nghìn Trượng là vô địch, không chỉ công kích không có hiệu quả, mọi người đánh chính diện còn có thể bị bắn ngược, muốn công kích Sừng Sững Nghìn Trượng bắt buộc phải vòng ra sau.

Nhưng phía sau tên này chính là vực sâu, muốn vòng ra sau công kích căn bản là không có khả năng.

"Đệt!"

Đối mặt với một tên xấu xa như thế, người Một Đám Ô Hợp cũng hết chỗ nói rồi.

"Có dám lại đây đánh với chúng ta không!"

Mario chỉ vào Sừng Sững Nghìn Trượng lớn tiếng la hét khiêu khích.

"Ha ha ha!"

Sừng Sững Nghìn Trượng cười nhẹ nói: "Một mình đấu?"

"Thúi lắm!" Mario nói: "Chúng ta có nhiều người như vậy, dựa vào cái gì phải đấu đơn với ngươi!"

Sừng Sững Nghìn Trượng cũng không giận, chỉ vào vị trí của mình nói: "An toàn!"

"Con mẹ nó!"

Mario vội la lên: "Ta và ngươi đơn đấu thế nào?"

Vừa nói, Mario vừa nhắn lên [kênh đoàn đội]: "Nếu y dám lại đây, chúng ta lập tức xông lên đè y xuống đất mà đánh..."

"Không tin!" Sừng Sững Nghìn Trượng bình tĩnh nói một câu, xua tan âm mưu vô hình của Mario.

"Được rồi được rồi!"

Vương Viễn khoát tay một cái nói: "Đừng phí công nữa! Y sẽ không đi lên phía trước đâu! Hiện tại y thủ không phải để thắng bại! Mà là tôn nghiêm cuối cùng!"

"Đúng vậy!" Sừng Sững Nghìn Trượng gật gật đầu.

Sừng Sững Nghìn Trượng chỉ là một tank, hơn nữa bây giờ còn đang trong trạng thái gần chết, muốn nghịch chuyển tỷ số hiển nhiên là chuyện không thể. Việc duy nhất hiện tại y cần phải làm là kéo dài tới cuối cùng.

Dù sao cũng là cao thủ chuyên nghiệp, đặt trong giới game trực tuyến cũng là người tiếng tăm lừng lẫy.

Thắng bại là chuyện bình thường của nhà binh, bị người ta đánh bại Ngũ Nhạc Hùng Phong cũng không cảm thấy quá mất mặt. Nhưng nếu bị người ta đánh thành trạng thái một cú "kích sát hoàn mỹ", vậy quả thực mất mặt...

Phải biết rằng, cho dù là lúc đối mặt với chiến đội cao thủ chuyên nghiệp, thì chiến đội Ngũ Nhạc Hùng Phong cũng không để xảy ra tình trạng "kích sát hoàn mỹ", nếu thua trong tay một đội cao thủ nghiệp dư, sợ rằng cái mặt mo này không còn chỗ nào giấu.

"Đáng tiếc!"

Lúc này, Vương Viễn thở dài một tiếng nói: "Gặp phải ta mà các ngươi lại còn muốn tôn nghiêm, quả thực là không đủ tôn trọng ta. Có khi nào ta lưu lại mặt mũi cho người khác đâu chứ?"

"Thử xem?"

Sừng Sững Nghìn Trượng nghe vậy, tự tin ngoắc ngón tay với Vương Viễn.

Đương nhiên y biết sự lợi hại của Vương Viễn, nhưng y càng hiểu rõ trạng thái [Thuẫn Lập] của mình hiện tại là tình huống gì. Y không tin Vương Viễn có thể cường đại tới mức bỏ qua thiết lập của hệ thống.

"Hừ hừ!"

Vương Viễn hừ lạnh một tiếng, từng bước một xông về phía trước, lao tới chỗ Sừng Sững Nghìn Trượng.

"Tổ sư lão Ngưu, ngươi nghĩ cái gì vậy!"

Thấy Vương Viễn bị Sừng Sững Nghìn Trượng khiêu khích mà xông tới, mọi người lập tức hoảng sợ, vội vàng hô lên ngăn cản. Nhưng lúc này Vương Viễn đã vọt tới trước mặt Sừng Sững Nghìn Trượng.

"Mãng phu!"

Thấy Vương Viễn xông tới, Sừng Sững Nghìn Trượng thản nhiên phun ra hai chữ.

Nhưng mà thời điểm tất cả mọi người tưởng Vương Viễn sẽ nện một quyền lên tấm chắn của Sừng Sững Nghìn Trượng, thì Vương Viễn đột nhiên dừng bước lại, đứng vững thân hình, vươn hai tay ra, chộp vào hai bên tấm chắn của Sừng Sững Nghìn Trượng.

"???"

"Tình huống gì vậy?"

"Hắn muốn làm gì?"

Sừng Sững Nghìn Trượng cũng mơ hồ khó hiểu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận