Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 748: Trận quyết đấu của những cao thủ đứng đầu

Sau khi Đinh Lão Tiên được truyền tống ra ngoài, người thứ tư bên Một Đám Ô Hợp cũng được truyền tống lên sân thi đấu.

“Ế?”

Ánh sáng tản đi, khán giả vốn đang reo hò, lập tức yên tĩnh hẳn đi, nhìn thấy người chơi bên Một Đám Ô Hợp trên sân, trên gương mặt bọn họ tràn đầy vẻ chờ mong.

Người chơi lên sân ván thứ tư của Một Đám Ô Hợp không phải ai khác chính là Tống Dương.

Đối với Tống Dương, khán giả hiển nhiên cũng không xa lạ gì. Trong trận thi đấu trước, cô đã thể hiện thực lực kinh người của mình, hơn nữa thủ đoạn còn cực kỳ độc ác, đánh cao thủ cấp chuyên nghiệp như Kiếm Hàn Tây Bắc đến mức phải đầu hàng nhận thua, nên ấn tượng của khán giả về cô gái này vẫn có chút sâu đậm.

Có thể đánh cao thủ cấp chuyên nghiệp như chó, nên thực lực của Tống Dương hiển nhiên là không thể nghi ngờ. Trong số cao thủ cấp chuyên nghiệp, có cực ít người chơi nữ. Tống Dương có thể có thực lực như vậy, cũng có thể nói là nữ cao thủ số một giang hồ. Về phần rốt cuộc thực lực của cô mạnh đến đâu thì vẫn luôn là một câu đố.

Lúc này, Tống Dương đối đầu với Bạch Hạc Lưỡng Sí, thực sự khiến người ta cực kỳ chờ mong. Dù sao thì một người được xưng là cao thủ số một thiên hạ, một người lại được gọi là nữ cao thủ số một thiên hạ. Mọi người đều muốn có được đáp án hoàn hảo về chuyện ai mạnh ai yếu.

“Lão đại sẽ không thua chứ?”

Kiếm Hàn Tây Bắc nhìn thấy Tống Dương trên sân, trong lòng sợ hãi, nghĩ đến Tống Dương đối xử với mình như vậy lúc trước, là sau gáy gã lại thấy ớn lạnh.

“Không rõ nữa!”

Đạo Vô Hưu đáp: “Từ biểu hiện mà nói thì hai người họ không phân cao thấp.”

“Biểu hiện? Biểu hiện gì cơ?” Kiếm Hàn Tây Bắc hỏi một cách buồn bực.

“Ừm…” Đạo Vô Hưu trầm ngâm một chút, rồi thành thật đáp: “Bọn họ đều có thể dễ dàng đánh ngươi…”

“Đệt…” Kiếm Hàn Tây Bắc vả mình một cách thật mạnh, mình hỏi thừa câu này rồi.

“Lão Ngưu, ngươi cảm thấy Vô Kỵ muội tử có thể thắng được không?”

Bên Một Đám Ô Hợp, Mario cũng vô cùng tò mò về kết quả trận đấu.

“Khó nói được!”

Vương Viễn lắc đầu: “Ta và Bạch Hạc Lưỡng Sí kia đã từng đánh nhau mấy lần, hơn nữa mỗi lần đều chiếm thế thượng phong, nhưng người này luôn mang đến cho ta một loại cảm giác!”

“Cảm giác gì?”

“Sâu không lường được.” Hắn đáp: “Không biết tại sao, ta luôn cảm thấy người này chưa hề dùng hết toàn bộ sức lực. Loại người làm việc chừa ba đường lui này, là không thể phỏng đoán theo lẽ thường nhất!”

Nói đến đây, hắn còn không quên khinh bỉ Tống Dương, nói: “Nếu đem ra so sánh, thì đầu óc của vị này nhà chúng ta đơn giản hơn quá nhiều, ngoài ăn ra thì chính là ngủ, có thủ đoạn bao nhiêu cũng vừa nhìn là biết ngay.”

“Ặc…” Mario không còn lời gì để chống đỡ.

Quả thực, so sánh ra, thì bụng dạ của Bạch Hạc Lưỡng Sí không biết còn thâm sâu hơn Tống Dương bao nhiêu lần. Loại người như vậy vẫn luôn khó đối phó nhất, bởi vì ngươi không biết rốt cuộc hắn ta có bao nhiêu con át chủ bài.

“Không ngờ ta vừa lên đã gặp được kẻ địch mạnh rồi! Có thể đánh nhau với loại cao thủ như ngươi, ta thấy rất áp lực!”

Thấy Tống Dương lên sân, Bạch Hạc Lưỡng Sí hơi nhướn mày, nói lời cảm khái với cô.

Đinh Lão Tiên nghe vậy thì rơi lệ đầy mặt: “Cảm giác như thể ta không phải người vậy.”

“Ta cũng vậy!” Tống Dương hưng phấn đáp: “Nhưng có thể đánh nhau với ngươi, khiến ta càng hưng phấn hơn!”

“Ồ, thật là một cô gái dễ hài lòng!”

Bạch Hạc Lưỡng Sí chắp tay với Tống Dương một cách vô cùng tao nhã, nói: “Đắc tội rồi!”

Trong lúc nói chuyện, hắn ta cầm kiếm ở tay phải, hai ngón tay trái chập lại, ngoắc một cái thuận theo vỏ kiếm đi lên.

“Vù!” Vỏ kiếm vút trời cao, lập tức bay tới trước mặt Tống Dương.

Tống Dương không nhanh không chậm, chỉ ngón tay phải vào không trung, một đường kình lực đánh rơi vỏ kiếm của Bạch Hạc Lưỡng Sí.

Mà đúng lúc này, Bạch Hạc Lưỡng Sí đã phi người đến, trường kiếm theo sát phía sau, đâm về phía Tống Dương.

Tống Dương lùi lại nửa bước, rồi duỗi tay trái ra, sử dụng Không Minh Quyền, một chiêu [Mộng Mộng Đổng Đổng] đè lên mũi kiếm của Bạch Hạc Lưỡng Sí. Cô vận nội lực, quyền kình dính chặt lên trường kiếm, sau đó kéo về sau.

Bạch Hạc Lưỡng Sí lập tức cảm thấy trên tay chìm xuống, cả người không tự chủ được mà bị Tống Dương kéo sang một bên.

Tống Dương thuận thế tiến một bước, bên tay phải kết thúc thời gian bị cứng sau tấn công, một ngón dùng [Chỉ Điểm Giang Sơn], chọc thẳng vào vị trí tim của Bạch Hạc Lưỡng Sí.

“Đây… là kết thúc rồi sao?”

Đám người Vạn Thánh Vô Cương đều chấn động trong lòng.

Nhất Dương Chỉ là một môn võ học tấn công cực kỳ sắc bén, có uy lực sánh ngang với tuyệt học. Tim lại thuộc vào vị trí yếu hại, một khi đâm trúng thì chính là một kích chết chắc.

Lúc này, trường kiếm của Bạch Hạc Lưỡng Sí bị quyền kình của Tống Dương dính chặt, chắc chắn không thể giãy ra được. Rơi vào loại tình huống này, hiển nhiên hắn ta không thể tránh né được.

“Ái chà… nếu Bạch Hạc Lưỡng Sí không tránh được, thì sẽ chịu thiệt mất!”

Sắc mặt của Trăm Ngàn Tửu Quán nặng nề khi giải thích với khán giả.

Thế nhưng, ngay lúc tất cả mọi người đều cho rằng hắn ta sẽ bị một ngón tay của Tống Dương đâm chết, thì Bạch Hạc Lưỡng Sí đột nhiên đạp mạnh hai chân xuống đất, tung người nhảy một cái nhảy lên cao, duỗi tay trái ấn lên đầu Tống Dương.

Tống Dương buông tay theo bản năng, rồi tung một chưởng lên trên.

“Ầm!”

Chưởng lực của hai người đối nhau, Bạch Hạc Lưỡng Sí thuận thế ấn lên bàn tay của Tống Dương, xoay người phía trên đầu cô, rồi vọt tới phía sau cô.

Hắn ta rơi xuống đất, xoay người, rút kiếm, động tác liền mạch lưu loát. Một chiêu Hữu Phụng Lai Nghĩa, kiếm ra như rồng.

Chỉ thấy sắc mặt của hắn ta tím lại, trường kiếm đã đâm vào lưng của Tống Dương.

Tu vi nội lực của Bạch Hạc Lưỡng Sí cực cao, một chiêu thức đơn giản như Hữu Phụng Lai Nghi, ở trong tay hắn ta cũng có uy lực cực lớn. Máu của Tống Dương không cao, nếu một kiếm này đâm trúng lưng cô, thì cô chắc chắn sẽ chết không nghi ngờ gì nữa.

“Ơ kìa!”

Lần này đến phiên đám người Một Đám Ô Hợp lo lắng.

Nhưng Tống Dương hiển nhiên cũng không phải là hạng người dễ xơi, không đợi trường kiếm đâm đến nơi, thì cô đã như mọc mắt sau lưng mà khom người về trước.

Bạn cần đăng nhập để bình luận