Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1199: Ép buộc nhận nhiệm vụ

"Vì sao các ngươi xác định như vậy?" Vương Viễn khó hiểu hỏi Mạc trưởng lão và Lê Sinh.

"Ngưu ca, ngươi biết lai lịch của Thiên Lý Giáo này chứ?" Lê Sinh hỏi ngược lại.

"Không biết!" Vương Viễn lắc đầu. Hắn mà biết thì còn phải hỏi à?

"Vậy Bạch Liên Giáo thì sao?" Lê Sinh lại hỏi.

"Hình như có nghe nói tới!" Vương Viễn sờ cằm nói: "Trong lịch sử Bạch Liên Giáo này hình như rất hung ác, các triều đại đều có bóng dáng bọn họ!"

"Đúng vậy!" Lê Sinh nói: "Thiên Lý Giáo chính là một nhánh của Bạch Liên Giáo!"

"Vậy thì có liên quan gì với Ma giáo?" Vương Viễn tò mò. Rõ ràng Thiên Lý Giáo là chi nhánh của Bạch Liên Giáo, sao lại kéo quan hệ tới tận Ma giáo rồi.

"Đương nhiên là có liên quan!" Lê Sinh nói: "Ma giáo từng có một thời gian ngắn xác nhập với Bạch Liên Giáo. Thiên Lý Giáo chính là kết quả xác nhập của hai giáo!"

"Vậy sư phụ Triệu Vô Cực cũng có thể là người của Bạch Liên Giáo mà!" Vương Viễn nói.

"Sẽ không!" Lê Sinh nói: "Bạch Liên Giáo đã sớm không tồn tại nữa!"

"Thì ra là thế!" Vương Viễn có chút hiểu rõ.

Người này vừa là Ma giáo vừa là Thiếu Lâm tự, thân phận của Triệu Vô Cực khiến Vương Viễn có chút đau đầu.

"Có phải Ngưu ca muốn tra rõ việc này hay không?" Lê Sinh thấy Vương Viễn hiếu kỳ như vậy, còn tưởng rằng Vương Viễn cảm thấy hứng thú với chuyện này.

Hệ thống nhắc nhở: Bạn kích hoạt nhiệm vụ ẩn [Bá Chủ Giới Ăn Mày] vòng thứ ba [Độc Thủ Phía Sau Màn], nhận hay không.

"Không không không!" Vương Viễn liên tục xua tay từ chối: "Ta không có một chút hứng thú nào cả!"

Có câu biết càng nhiều thì càng nguy hiểm, thân phận Triệu Vô Cực không rõ, ngộ nhỡ có liên quan tới Thiếu Lâm tự thì sao? Vương Viễn là cao đồ của Thiếu Lâm tự, là người kẹt ở giữa rất khó xử. Thay vì đưa bản thân vào thế tiến thoái lưỡng nan, không bằng nhắm mắt làm ngơ, cái gì cũng không biết.

Hiện tại Vương Viễn cũng là tay già đời rồi.

"Xem ra Ngưu ca thực sự cảm thấy rất hứng thú!" Lê Sinh lẩm bẩm.

"Con mẹ nó, ngươi nghe thế nào mà ra thế hả?" Vương Viễn nghẹn họng, còn có thể không biết xấu hổ, cưỡng ép nhận nhiệm vụ như vậy sao?

Lê Sinh nghiêm túc nói: "Việc này rất quan trọng, Thiếu Lâm tự là người đứng đầu chính phái, theo lý thì Ngưu ca phải điều tra việc này mới đúng."

"Đừng thừa lời với ta!" Vương Viễn bĩu môi nói: "Thủ đoạn dùng đạo đức ép buộc này của ngươi còn kém xa lão hòa thượng Huyền Từ!"

"Vậy thì thật đáng tiếc!" Lê Sinh nói: "Ngươi giết Triệu Vô Cực vốn có thể giúp cha con Tô thị gia nhập Cái Bang. Nhưng bây giờ Tô Xán đã thành như vậy, trị cũng lãng phí chén thuốc..."

"Cho nên, ý của ngươi là nếu ta không đi tra xét thân phận Triệu Vô Cực, thì nhiệm vụ lần này của ta coi như đi không công rồi?" Vương Viễn đen mặt hỏi.

"Ta đây lại không phải phương trượng Huyền Từ, nào dám ép buộc Ngưu ca!" Lê Sinh vội vàng xua tay nói: "Nhưng mà nếu Ngưu ca có thể tra ra chân tướng sự việc, thì có lẽ Tô Xán còn cứu được. Hơn nữa ta còn có thể cho ngươi một phần thưởng đặc biệt, ta đây cũng là vì muốn tốt cho Ngưu ca thôi!"

"Thật sao?"

Nghe thấy hai chữ phần thưởng, Vương Viễn lại có chút dao động, nhịn không được hỏi: "Phần thưởng gì?"

"Đương nhiên là phần thưởng ngươi cần!" Lê Sinh nói: "Nhưng ta không thể nói là cái gì, không thì là gian lận rồi... Ngươi hiểu mà."

"Ha ha ha!"

Vương Viễn cười ha ha nói: "Đủ xảo trá đấy! Giữ gìn chính nghĩa, trừ gian phạt ác không phải là chuyện mà Hiệp thánh phật môn nên làm hay sao! Không phải chỉ là điều tra thân phận sư phụ Triệu Vô Cực thôi ư! Chỉ là chút chuyện vặt, ngay cả tiện tay giết hắn ta cũng là chuyện ta nên làm."

Lê Sinh coi như đã dò ra tính tình Vương Viễn, càng không nói rõ phần thưởng là cái gì, thì càng có thể khiến Vương Viễn hứng thú.

Có thêm phần thưởng, Vương Viễn sẽ vô cùng chủ động.

Sư phụ Triệu Vô Cực là cao thủ Thiếu Lâm tự, đây chỉ là suy đoán của Vương Viễn mà thôi. Nhìn võ công của hắn ta, thì hòa thượng này ra tay không giống đệ tử Phật môn chút nào, ngược lại còn âm hàn ác độc, giống cao thủ tà phái hơn.

Điều tra không thấy có quan hệ với Thiếu Lâm tự thì thôi, mà cho dù có quan hệ với Thiếu Lâm tự thì đã sao? Bắt lấy hòa thượng kia, dùng một chưởng trực tiếp đập chết hắn ta là xong hết mọi chuyện, sau đó lại nói hắn ta là cao thủ Ma giáo, thì ai biết chứ? Dù sao người chết cũng không biết nói chuyện.

"Sao ta lại cảm giác mình giống như một nhân vật phản diện thế nhỉ..."

Nghĩ vậy, Vương Viễn không nhịn được cười nhạo bản thân một phen.

Thấy Vương Viễn đã đồng ý điều tra việc này, Lê Sinh vội nói cảm ơn: "Vậy thì làm phiền Ngưu ca quá rồi! Nếu ngươi có thể bắt được độc thủ sau lưng Triệu Vô Cực, thì cũng coi như là trừ đi một mối hại cho giang hồ."

Hệ thống nhắc nhở: Bạn đã nhận nhiệm vụ ẩn [Bá Chủ Giới Ăn Mày] vòng thứ ba [Độc Thủ Phía Sau Màn]

Cấp bậc nhiệm vụ: Kinh Hãi Thế Tục

Nội dung nhiệm vụ: Điều tra độc thủ sau lưng Triệu Vô Cực.

Phần thưởng nhiệm vụ: Không biết

Bối cảnh nhiệm vụ: Thiên Lý Giáo và Ma giáo Tây Vực có mối quan hệ sâu xa, lần này Thiên Lý Giáo gây họa Trung Nguyên, Ma giáo tất không thoát khỏi liên quan.

"Hầy... Liên quan gì tới ta chứ..."

Nhìn thoáng qua cột nhiệm vụ, Vương Viễn chỉ đành bó tay.

Dây dưa ở Yến Kinh lâu như vậy cũng đã qua mất nửa ngày, Vương Viễn ước chừng thời gian một chút, sau khi rời khỏi phân đà Cái Bang thì trực tiếp trở về Thiếu Lâm tự, đi thẳng tới Đại Hùng bảo điện.

"Hử? Nhanh như vậy mà đã về rồi sao."

Thấy Vương Viễn về nhanh như vậy, Huyền Từ vô cùng bất ngờ. Tuy lão đã sớm biết Vương Viễn nhất định có thể tìm Dịch Cân Kinh về, nhưng dù sao cũng phải dây dưa với Tiêu Phong trong chốc lát, không thể ngờ giờ mới qua nửa ngày, Vương Viễn đã trở lại.

"Đó là đương nhiên!" Vương Viễn thuận miệng càm ràm: "Tiêu Phong xuất thân là ăn xin nên không biết chữ trong Dịch Cân Kinh, hắn còn tưởng nó là rác đấy! Con mẹ nó, Cái Bang không có một ai tốt đẹp cả!" Một câu cuối cùng là lời nói từ tận đáy lòng Vương Viễn.

"Tiêu... Hoàng đế bệ hạ của nước Liêu kia đã sớm không còn là người trong Cái Bang rồi. Ngươi phải cẩn thận từ lời nói cho tới việc làm, đừng để liên lụy tới huynh đệ trong môn phái!" Huyền Từ khuyên bảo.

Bạn cần đăng nhập để bình luận