Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 209: Phái Tung Sơn ác độc

"Không có, không có..."

Tất cả những người chơi đang ngồi đây đều biết tên tuổi của Ngũ Nhạc Độc Tôn, hôm nay Ngũ Nhạc Độc Tôn còn mang theo nhiều người giúp như vậy, đương nhiên không ai dám cãi lại gã.

Huống chi, nhiệm vụ của mọi người chỉ là đến đây dự lễ, cơm nước xem kịch xong trở về là có thể hoàn thành nhiệm vụ, đương nhiên không ai muốn gây rắc rối ở chỗ này.

"Tranh thủ ăn một chút! Tí nữa đánh nhau là không được ăn rồi!"

Thấy không khí bắt đầu trở nên căng thẳng, người nhà của Lưu Chính Phong sắp bị giết, Mario vội vàng nhét đồ ăn vào trong miệng.

Thế nhưng nhiệm vụ của Vương Viễn là bảo đảm sự an toàn của Lưu Chính Phong, đương nhiên hắn không thể để Ngũ Nhạc Độc Tôn giết lão được.

Ngay tại thời điểm Vương Viễn chuẩn đứng dậy thì Điều Tử ngồi cạnh hắn đột nhiên đứng lên, quan khí mười phần nói: "Xin các ngươi hãy chú ý một chút, Lưu Tham tướng là quan trong triều đình, nếu các ngươi dám động hắn tức là các ngươi đang chuẩn bị chống lại triều đình."

"Ha ha! Thật sự rất can đảm!"

Ngũ Nhạc Độc Tôn nhìn Điều Tử, cười lạnh, nói với mấy tên đệ tử: "Giết một người để cho hắn nhìn đi!"

Chỉ nghe một tiếng "A!" thảm thiết vang lên, vợ của Lưu Chính Phong bị một tên đệ tử dùng kiếm chặt đầu.

Sắc mặt của tất cả mọi người trong sân đều trở nên nhợt nhạt. Không ngờ đệ tử của phái Tung Sơn độc ác như vậy.

"Đồ khốn!"

Điều Tử không những gia nhập vào Lục Phiến Môn, bản thân gã cũng là một người có tinh thần chính nghĩa. Thấy Ngũ Nhạc Độc Tôn hung ác như vậy, vừa bắt đầu đã giết người nhà Lưu Chính Phong, Điều Tử vô cùng tức giận. Hắn ta vỗ bàn một cái, tung người lên, rút đao, lao về phía Ngũ Nhạc Độc Tôn.

"Hừ hừ! Dám tấn công ta sao?"

Đối mặt với đòn tấn công của Điều Tử, Ngũ Nhạc Độc Tôn hừ lạnh, lui về phía sau nửa bước, bỏ lá cờ Ngũ Nhạc vào trong ngực, rút ra một chuôi kiếm bản rộng, chắn ngang trước người.

Chỉ nghe một tiếng "Keng!" vang lên, đao của Điều Tử bổ vào thân kiếm của Ngũ Nhạc Độc Tôn, Ngũ Nhạc Độc Tôn được gọi là Tung Dương Thần Kiếm đương nhiên có lí do của nó. Đòn tấn công của Điều Tử rất mạnh mẽ, nhìn qua là biết lực tay của hắn ta không hề thấp, thế nhưng khi bổ đao vào thân kiếm của Ngũ Nhạc Độc Tôn, tay cầm kiếm của Ngũ Nhạc Độc Tôn lại không hề run một chút nào, có thể thấy tu vi của gã cũng rất cao.

"Đại Tung Dương Thần Chưởng!"

Sau khi chặn một đao của Điều Tử, Ngũ Nhạc Độc Tôn duỗi tay trái ra, vỗ về phía mặt của Điều Tử.

Điều Tử nghiêng đầu một cái, chưởng của Ngũ Nhạc Độc Tôn sượt qua mặt hắn ta.

Không đợi Điều Tử đánh trả, Ngũ Nhạc Độc Tôn vung thanh kiếm to trong tay phải lên, bổ vào hông của Điều Tử.

Điều Tử vội vàng giơ đao đỡ.

"Keng!"

Lại là một tiếng vang thật lớn, Điều Tử ăn một kiếm của Ngũ Nhạc Độc Tôn, cả người chao đảo, lui lại mấy bước, tới bên cạnh ghế ngồi, tuy không bị Ngũ Nhạc Độc Tôn chém chết nhưng hai tay của hắn ta cũng trở nên tê cứng.

Khí thế của kiếm pháp phái Tung Sơn cực kì mạnh mẽ, không hề cầu kì phức tạp, mỗi một chiêu đều như trường thương đại kích, uy lực lớn vô cùng.

Mặc dù Lục Phiến Môn lệ thuộc vào quan phủ, thế nhưng thực lực lại giống như một đơn vị, không hề giống một môn phái. không giống như Huyền Sách Quân có hệ thống tu luyện của chính mình, các môn võ học mà người chơi thuộc Lục Phiến Môn sở hữu hầu hết đều là các môn võ học hỗn tạp ở trên giang hồ.

Ở giai đoạn đầu của trò chơi, võ học hỗn tạp trên giang hồ gặp phải võ học của môn phái chính thống đương nhiên sẽ có sự chênh lệch khá xa.

Ngũ Nhạc Độc Tôn có thể tàn sát các cao thủ ở trên bảng, thì thực lực đương nhiên không thấp. Cũng may là cảnh giới võ học của Điều Tử không hề thấp, nếu không hắn ta đã chết ở dưới kiếm của Ngũ Nhạc Độc Tôn rồi.

"Ồ?"

Thấy Điều Tử đỡ một kiếm của mình mà chưa chết, Ngũ Nhạc Độc Tôn cảm thấy hơi ngạc nhiên, gã liền phi tới trước mặt Điều Tử, giơ kiếm bổ xuống!

"Khoan đã!"

Ngũ Nhạc Độc Tôn sắp chém xuống thì đột nhiên có một bàn tay xuất hiện ở sau lưng Điều Tử, nắm lấy thanh kiếm của Ngũ Nhạc Độc Tôn, sau đó tiếng của Vương Viễn vang lên: "A di đà phật, tiểu Mã mau thu hết thức ăn trên bàn lại! Không được lãng phí lương thực, phương trượng còn đang chờ ta lấy một cái chân giò cho lão!"

“Aiz, được thôi!”

Mario cầm lấy đĩa trên bàn, nhét hết vào trong ngực của mình, sau khi nhét hết thứ trên bàn của mình còn không quên nhìn ngó bàn của người khác.

“...”

Thao tác của Mario khiến tất cả mọi người đều sửng sốt.

Móa nó, bữa tiệc còn chưa bắt đầu đã đóng gói đồ ăn hết rồi, trên đời này còn có người không biết ngại thế à?

Ngũ Nhạc Độc Tôn thấy Mario thực sự đã dọn hết đồ ăn trên bàn thì cũng hơi sững sờ.

Gã chợt nhìn chằm chằm Vương Viễn nói: “Ngươi là cái thá gì mà cũng dám ngăn ta? Có phải là muốn chết không!”

Ngũ Nhạc Độc Tôn cũng được xem như là nhân vật số một trong trò chơi này, có thể tàn sát cao thủ trên bảng đã cho thấy thực lực của gã rất mạnh, cho nên người này trước giờ rất bá đạo, lúc gã làm nhiệm vụ chưa bao giờ bị người khác ngăn cản.

Lúc này thế mà lại liên tiếp có người ngăn cản gã, Ngũ Nhạc Độc Tôn đương nhiên là cảm thấy rất khó chịu.

Khi nói chuyện, tay Ngũ Nhạc Độc Tôn đẩy mạnh Vương Viễn một cái, định thuận thế đâm một kiếm lên người Vương Viễn.

“Ha Ha”

Thế mà Vương Viễn lại cười một tiếng hờ hững, bàn tay giữ mũi kiếm hơi dùng sức.

Vương Viễn có lực đạo lớn đến mức nào cơ chứ, dưới sự hỗ trợ của Kim Cương Bất Hoại Thần Công, BOSS mà nhìn thấy quái lực trên người Vương Viễn cũng phải đi đường vòng, Ngũ Nhạc Độc Tôn đọ sức với Vương Viễn thì chẳng phải đang tự làm bẽ mặt mình sao.

Vương Viễn giữ không chặt lắm, nhưng Ngũ Nhạc Độc Tôn lại đột nhiên cảm thấy như mình phải chống lại một hòn đá to lớn vững chắc vậy, thanh kiếm lớn trong tay thế mà lại không thể tiến về phía trước, mà Vương Viễn thì vẻ mặt thản nhiên, không nhúc nhích tý nào.

“?”

Thấy Vương Viễn giữ mũi kiếm của mình một cách hời hợt như vậy, Ngũ Nhạc Độc Tôn không kìm được mà sững sờ.

Kiếm pháp của phái Tung Sơn được sinh ra từ quân đội, là quân đội có vũ lực đường đường chính chính, lực tay còn có tác dụng hơn cả kỹ xảo, cho nên người chơi Tung Sơn ai cũng đều là người có cơ bắp. Là cao thủ số một Tung Sơn, Ngũ Nhạc Độc Tôn được người đời ca tụng là Tung Dương Thần Kiếm, lại còn là nhân tài kiệt xuất, nên gã cực kỳ tự tin về lực tay của mình.

Bạn cần đăng nhập để bình luận