Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 736: Trúng kế rồi

“Tâm nhãn của ngươi có thể tốt một chút được không?” Nhìn thấy Vương Viễn cười xấu xa, vẻ mặt của Tống Dương bất đắc dĩ, vội vàng lắc đầu.

“Ta cảm thấy Ngưu ca làm rất đúng!”

Nhất Mộng Như Thị nói: “Kiếm Hàn Tây Bắc đó vốn không phải là người tốt, đối phó với loại người xấu này, đương nhiên phải dùng thủ đoạn xấu xa hơn rồi.”

“Tiểu Mộng nói không sai!” Độc Cô Tiểu Linh ở bên cạnh vội vàng gật đầu, đổi lại là ta, thì ta nhất định sẽ đuổi giết gã thật đấy.”

Đám người Mario nghe vậy thì không ngừng cảm thán, có thể được các cô nương thương nhớ như vậy, Kiếm Hàn Tây Bắc xem như chết cũng đáng!

“Ngưu ca… Ván thứ tư ai lên?”

Lúc ba cô gái đang thảo luận xem làm sao để gieo họa cho Kiếm Hàn Tây Bắc, Điều Tử bước đến gần Vương Viễn, hỏi với vẻ mặt đầy mong chờ.

Người làm công nhân viên chức đúng là giỏi khoản ăn nói, lựa lời khéo léo vô cùng.

Tính ra Vương Viễn cũng đủ xấu xa, vì để nhóm Một Đám Ô Hợp dốc toàn lực ứng phó, hết dùng cách sỉ vả lại đến cho ba cô gái lên đài chịu chết, giờ mặt đám người kia đã đen sì như đít nồi rồi.

Thành viên trong chiến đội có đến tám tay lão luyện, kết quả Vương Viễn lại để cho các cô gái đi chịu chết cũng không cho bọn họ lên sân, khoan nhắc đến chuyện hành vi này khiến người khác xem thường, ngay cả bọn họ cũng coi khinh mình chết được.

Ván thứ ba lại bị Kiếm Hàn Tây Bắc khinh bỉ một chập, nhóm Một Đám Ô Hợp kiềm chế đến đỏ bừng mặt, ý chí chiến đấu tăng vọt, nóng lòng lên sân chứng minh mình không sợ cái đếch gì cả.

Đây gọi là biết nhục nhã sẽ có can đảm. Vương Viễn thấy dáng vẻ đó của bọn họ thì biết lửa nung đã đến độ rồi, nhưng thép tốt phải dùng trên lưỡi đao, trận đầu là trận chế ngự, không nhất thiết phải để mọi người lên bại lộ thực lực.

“Ha ha!”

Vương Viễn cười nói: “Ván thứ tư ta lên!”

“Chuyện này…”

Điều Tử tỏ ra hơi lúng túng: “Ngưu ca không tin tưởng ta sao?”

“Ý ta không phải vậy, ta cảm thấy mình lên ổn hơn chút!” Vương Viễn nhàn nhạt nói: “Con gái người ta ít nhất còn thắng được một ván kìa.”

“Này…”

Điều Tử hơi ngẩn ra, Mario và mọi người đứng cạnh đó nghe được lời Vương Viễn nói thì mặt đều đỏ ửng hết lên.

Vương Viễn nói với giọng bình thản, nhưng ý tứ trong đó rất rõ ràng: “Đám các ngươi đều là những tay giàu kinh nghiệm mà còn không bằng mấy cô gái. Con gái người ta còn thắng được một ván, các ngươi lên nếu thua chẳng phải sẽ mất mặt lắm sao?”

“Má! Con lừa trọc chết tiệt kia, xem thường bọn này hả? Để ta lên, ta nhất định sẽ thắng!”

Đồng chí thẳng như ruột ngựa Bôi Mạc Đình lại bắt đầu ồn ào.

“Đúng vậy, ngươi không cho chúng ta cơ hội, dựa vào đâu nói chúng ta không thắng được?” Mario cũng chen vào phụ họa. Hai người này thường xuyên bị Vương Viễn bắt nạt, cho nên lúc oán giận hắn lại vô cùng đoàn kết.

“Ta có cho cơ hội các ngươi cũng không biết tận dụng! Các ngươi mới là cái rắm ấy!”

Vương Viễn bĩu môi, hóa thành một luồng sáng trắng truyền tống vào trong đấu trường.

“Cha tiên sư tên hòa thượng xấu xa này!”

Ngay cả Điều Tử nhìn Vương Viễn đứng trên đài cũng bắt đầu chửi đổng.

“Mắng trước mặt hắn ấy! Mắng ở đây hắn không nghe được đâu!” Bôi Mạc Đình và Mario cùng dựng ngón giữa về phía Điều Tử.

“Bớt nói nhảm đi! Ta là người văn minh lịch sự! Lỡ hắn ghim ta thì phải làm sao?” Điều Tử khinh bỉ lại. Tên này đúng là quỷ quái tinh ranh.

“Thôi!”

Lúc này, sếp lớn Phi Vân Đạp Tuyết rốt cuộc không nhìn nổi nữa, khoát tay nói: “Mọi người chớ tức giận với lão Ngưu, trận đầu lão Ngưu chỉ huy… Chúng ta chờ trận thứ hai, vẫn còn cơ hội.”

“Ặc…”

Phi Vân Đạp Tuyết không hổ là sếp, nhìn nhận vấn đề rất toàn diện.

Vương Viễn tuy là đội trưởng, nhưng hắn chỉ nắm chắc được thứ tự và người chơi ra sân trận đầu tiên thôi.

Trận thứ hai là đánh lôi đài, chọn đối thủ ngẫu nhiên nên đội trưởng cũng không làm gì được, đến trận thứ ba – đánh đoàn chiến… Vương Viễn có mạnh hơn nữa cũng không có khả năng cân hết một mình được.

Nghe Phi Vân Đạp Tuyết nói như vậy, mọi người lúc này mới yên tĩnh lại, rối rít nói: “Trận lôi đài ngẫu nhiên nhất định chúng ta phải thắng, không thể để tên hòa thượng khốn nạn kia xem thường được!”

“Phải thế chứ!” Phi Vân Đạp Tuyết thấy nhóm Một Đám Ô Hợp hừng hực ý chí chiến đấu cho trận thi đấu kế tiếp thì hài lòng gật đầu, lại nhìn tin nhắn trong phần trò chuyện riêng mà Vương Viễn gửi trước khi ra sân, bảo mình để mọi người giành thắng thua ở phần thi đấu thứ hai thì âm thầm cảm thán: “Không ngờ lão Ngưu là người hiểu rõ đám kia nhất!”

Trên sàn đấu, người chơi đối diện Vương Viễn tên là Bổ Thiên Thị, nhìn trang phục thì là một cao thủ phái Ngũ Độc.

Khi chơi game, trong hầu hết các tình huống, tính cách sẽ quyết định đến môn phái.

Ví dụ như Thiên Sơn và Hoa Sơn, môn phái đẹp trai tiêu sái này sản xuất ra rất nhiều cặn bã; người chơi hai danh môn chính phái Thiếu Lâm và Võ Đang đều rất thiết thực; cao thủ của mấy môn phái theo lối ám sát như Ngũ Độc, Đường Môn và Tinh Túc so ra khá u ám.

Bổ Thiên Thị cũng vậy, tên này không nói mấy lời đe dọa, vừa bắt đầu trận đấu thân hình đã hơi chao đảo, thuận theo đó sử dụng một chiêu [Bách Quỷ Dạ Hành], biến mất giữa không trung.

Vương Viễn hít vào một hơi thật sâu, nín thở ngưng thần.

Sau khi ẩn thân, Bổ Thiên Thị nhanh chóng tiếp cận Vương Viễn, đi vòng ra sau lưng đối thủ, nâng chủy thủ trong tay tính đâm vào lưng hắn.

Ngay khi Bổ Thiên Thị sắp đâm trúng mục tiêu, Vương Viễn đột nhiên duỗi tay trái về sau, tóm lấy cổ tay hắn ta.

“Leng keng!”

Chủy thủ của Bổ Thiên rơi xuống đất tạo ra tiếng vang lanh lảnh.

Vương Viễn xoay người lại, tay phải đập mạnh một chưởng vào ngực Bổ Thiên Thị.

“Bốp!”

Chưởng này mặc dù rất khỏe nhưng Vương Viễn giống như vỗ vào không khí vậy, chẳng cảm thấy chút lực nào.

“?”

Hắn hơi sửng sốt, nhìn Bổ Thiên Thị bị tóm đã biến thành một con rắn da.

[Kim Thiền Thoát Xác]!

“Trúng kế rồi!”

Vương Viễn thầm hoảng hốt.

Lúc này Bổ Thiên Thị đã xuất hiện sau lưng hắn, trong tay nắm một thanh chủy thủ màu đỏ thẫm, trên vũ khí dường như mang theo một mùi hương thơm ngọt, hiển nhiên có tẩm độc.

Bổ Thiên Thị mặt lạnh lùng, cầm thủy thủ rạch vào lòng bàn tay trái một nhát, trong miệng lẩm nhẩm, cùng lúc đó, dưới chân Vương Viễn và Bổ Thiên Thị đồng thời xuất hiện một pháp trận quỷ dị.

Bạn cần đăng nhập để bình luận