Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 201: Vạn Lí Độc Hành - Điền Bá Quang

[Rửa Tay Gác Kiếm]

Đẳng cấp nhiệm vụ: Đại Triển Quyền Cước.

Nội dung nhiệm vụ: Đến Hành Dương dự lễ rửa tay gác kiếm, cũng đảm bảo an toàn cho Lưu Chính Phong.

Phần thưởng nhiệm vụ: Xuất sư.

Bối cảnh nhiệm vụ: Lưu Chính Phong – cao thủ phái Hành Sơn vì chán ghét phân tranh trong giang hồ nên có ý rửa tay gác kiếm, đặc biệt mời các môn phái đến dự lễ.

Từ nội dung nhiệm vụ có thể thấy độ khó của nó không cao lắm, ngẫm lại cũng thế thật, dù sao chỉ làm nhiệm vụ xuất sư mà thôi, có thể khó đến đâu được chứ.

Sau khi tạm biệt Tuệ Luân, Vương Viễn đi thẳng đến dịch trạm, truyền tống sang thành Hành Dương.

...

Hành Dương nằm trong địa phận Hành Sơn, ở đây có hai môn phái lớn, ngoại trừ Ngũ Nhạc kiếm phái là một trong kiếm phái Hành Sơn ra thì còn có một tà phái là bang Thiết Chưởng.

Cho nên người chơi trong thành Hành Dương có cách ăn mặc phân chia vô cùng dễ.

Người dùng kiếm cơ bản đều là phái Hành Sơn, phần lớn dùng tay không là bang Thiết Chưởng.

So với chủ thành Lạc Dương thì thành Hành Dương nhỏ hơn rất nhiều, song trình độ phồn hoa thì chẳng kém cạnh gì.

Bầu trời lất phất mưa phùn, người chơi đi trên đường cầm dù ngang qua trạm dịch nối liền nhau không dứt, phóng tầm mắt nhìn mây khói lượn lờ còn rất có vài phần hơi thở giang hồ.

"Nhanh lên nhanh lên! Hồi Nhạn Lâu đổi mới BOSS! Đi chậm là không giành được đâu!"

Đúng lúc Vương Viễn đang cảm nhận hơi thở giang hồ thì đột nhiên có mấy người chơi ngang qua trước mặt hắn.

"BOSS?"

Vương Viễn nghe vậy không khỏi sửng sốt.

BOSS còn được người chơi gọi là máy rút tiền di động, bình thường BOSS đều hoạt động ngoài thành, thế mà con này lại dám đổi mới trong thành, đúng là phách lối.

Nhiệm vụ không hạn chế thời gian, làm lúc nào cũng được nhưng BOSS lại chỉ có thể gặp không thể cầu, đã gặp nó thì dĩ nhiên không có chuyện không giết rồi.

Suy tư một chút, Vương Viễn bèn đuổi theo sau mọi người.

Vương Viễn đi xuyên qua hai con đường, đến đường chính của thành Hành Dương, thứ đầu tiên đập vào mắt hắn chính là một quán rượu.

Cửa quán rượu treo một bảng hiệu, trên đó viết ba chữ to "Hồi Nhạn Lâu", bút pháp cứng cáp có lực, nghiễm nhiên được viết bởi một hào khách có võ công cao cường.

Lúc này trước cửa Hồi Nhạn Lâu có đầy người chơi vây quanh.

Trước cửa có một hán tử đứng thẳng, trong tay gã cầm một thanh đao thép, tay trái túm một ni cô nhỏ, dưới chân có mấy cỗ thi thể, lúc này gã đang giễu võ giương oai.

Bé ni cô kia có ngoại hình khá xinh đẹp, tuy trọc đầu nhưng không hề ảnh hưởng chút nào đến vẻ đẹp của cô bé.

"Ha ha ha!"

Hán tử kia phách lối cười to: "Các ngươi vội vàng đuổi theo như vậy, chắc hẳn cũng muốn hưởng tiểu ni cô này với Điền Bá Quang ta đúng không?"

Nói rồi, hán tử đưa mắt nhìn xung quang, vung đao thép trong tay ra, người chơi quanh đó đều sợ hãi lùi về sau một bước.

Cùng lúc đó trước mắt Vương Viễn xuất hiện thông tin của hán tử kia.

Vạn Lý Độc Hành – Điền Bá Quang (Hào khách giang hồ)

Đẳng cấp: 30

Cảnh giới: Hạc Lập Kê Quần

Điểm khí huyết: 50000/50000

Điểm nội lực: 2000/2000

Võ học tinh thông: Cuồng Phong đao pháp [Hạc Lập Kê Quần]

Đặc thù võ học: Vạn Lý Độc Hành

Giới thiệu bối cảnh: Hái hoa tặc Điền Bá Quang, cực kỳ háo sắc, bị người trong võ lâm khinh thường.

Hóa ra là Hào Khách Giang Hồ cấp 30, khó trách thực lực lại mạnh mẽ như vậy.

Hào Khách Giang Hồ đều có võ học cấp trung trở lên, thậm chí còn có võ học cao cấp, ở giai đoạn hiện tại, ngoại trừ một số ít người chơi gặp được kỳ ngộ thì phần lớn mới có võ học cấp thấp.

Thuộc tính của bản thân BOSS đã hơn xa người chơi rồi, công pháp tu luyện cao hơn người chơi mười cấp, dĩ nhiên là không ai ngăn cản được.

"Đậu xanh rau má! Một NPC thôi mà phách lối gì chứ! Mọi người cùng nhau xông lên!"

Trong đám người chơi xưa nay không thiếu người không biết sợ chết là gì, thấy Điền Bá Quang ngông cuồng như thế thì lúc này có mấy người chơi xông ra, hoặc tay không hoặc rút kiếm, lao thẳng về phía BOSS.

"Hừ hừ! Muốn chết!"

Điền Bá Quang đối mặt với đám người chơi nhào về phía mình thì chỉ hừ lạnh, tay trái túm lấy ni cô xoay người một cái, tránh thoát khỏi đòn tấn công của người chơi, đồng thời giơ đao thép ra, vạch ngang một cái.

"Soạt!"

Chỉ thấy một ánh đao lướt qua, mấy người chơi còn chưa kịp phản ứng xem chuyện gì xảy ra thì cổ đã bị đao xẹt qua, máu tươi trào ra, nằm ngã trên mặt đất.

Người chơi xung quanh thấy thế lại kinh hãi lùi về sau mấy bước.

Ngay cả Vương Viễn cũng nhịn không được nhíu mày.

Đao pháp của Điền Bá Quang này vừa nhanh vừa chuẩn, một đao hạ xuống tất cả người chơi đều bị một kích chí mạng, đao pháp của gã cực tinh xảo.

Điều khiến Vương Viễn bất ngờ hơn chính là, Điền Bá Quang còn xách theo một người, thế mà tốc độ di chuyển lại nhanh như vậy.

Phải biết, cô bé ni cô kia dù gầy yếu nhưng cũng đã thành niên, cân nặng chắc tầm 45-50 kg, dưới trạng thái phụ trọng vậy mà còn có thể bảo đảm né tránh cao, trên người tên này nhất định có khinh công cao siêu.

Nhìn đến đây, Vương Viễn khẽ mỉm cười nói: "Nếu ngươi đã có khinh công thì tiểu tăng rất xin lỗi!!"

Vương Viễn vừa nói vừa định đứng dậy tiến lên.

"Dâm tặc, nộp mạng đi!"

Nhưng đúng vào lúc này, một bóng người xuất hiện, lại thêm một người chơi vượt lên trước xông về phía Điền Bá Quang.

Người chơi kia có sắc mặt cực trắng, tóc cũng bạc như tơ, người mặc đạo bào, trong tay cầm một thanh trường kiếm trắng đen xen kẽ, hiển nhiên là một đệ tử Võ Đang.

Đệ tử Võ Đang này cũng có thân pháp cực nhanh, vừa nói dứt ba chữ nộp mạng đi đã xông đến trước mặt Điền Bá Quang, trường kiếm trong tay rung lên, thong thả đâm về phía gã.

"Lại thêm một tên không sợ chết! Công phu cũng chẳng ra gì!"

Điền Bá Quang thấy thế khinh thường cười một tiếng, vung đao cản lại thế kiếm.

Nhưng ai biết đệ tử Võ Đang kia lại giương khóe miệng, thúc giục nội lực trong tay, trường kiếm thình lình ngoặt lại, vòng sang đâm về phía cổ tay Điền Bá Quang.

"Nhiễu Chỉ Nhu Kiếm Pháp!"

Điền Bá Quang phản ứng cực nhanh, vừa lùi về phía sau, chân phải đã nhấc lên, đá vào cổ tay đệ tử Võ Đang nọ.

"Leng keng!"

Trường kiếm trong tay đệ tử Võ Đang rơi xuống.

Nhưng tên kia không ngừng lại chút nào, sử dụng khinh công tung người dịch sang bên phải Điền Bá Quang, đồng thời hai tay đổi thành trảo, túm lấy eo gã.

"Mẹ kiếp!"

Nhìn thấy chiêu thức của đệ tử Võ Đang nọ, Vương Viễn không khỏi sửng sốt. Sao chiêu này nhìn quen quen thế nhỉ?

Bạn cần đăng nhập để bình luận