Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1040: Giao dịch với Cầu Thiên Xích

Nghe xong mấy người Tống Dương trợn mắt há miệng, vừa cảm thấy tiếc hận thay cho Cầu Thiên Xích, vừa không khỏi cảm thán sự đê tiện của Công Tôn Chỉ.

"Hừm..."

Vương Viễn thì lại sờ cằm, liếc mắt đánh giá Cầu Thiên Xích một lượt.

"Sao thế? Nhìn ta làm gì?"

Cầu Thiên Xích vô cùng khó chịu với ánh mắt không có ý tốt của Vương Viễn.

"Không có gì! Ta chỉ là đang tự hỏi một vấn đề!"

"Vấn đề gì?" Tống Dương tò mò hỏi.

"À..." Vương Viễn trầm ngâm một chút nói: "Gân tay gân chân của lão bà bà này đã bị chặt đứt hết, vậy đi xong thì chùi mông thế nào?"

"Ách..."

Chỉ một thoáng, trong động yên tĩnh như tờ.

"Phi, phi!"

Cầu Thiên Xích giận tím mặt, há miệng phun một hạt táo về phía Vương Viễn.

Lúc này Vương Viễn đã có đề phòng, vươn tay túm được hạt táo.

"Hừ!"

Thấy Vương Viễn lại một lần nữa tiếp được ám khí của mình, Cầu Thiên Xích hừ lạnh một tiếng, tức đến run cả người.

Là muội muội ruột của một cao thủ tuyệt đỉnh dự bị, võ công lúc đầu của Cầu Thiên Xích cũng không hề kém cạnh, cho nên mới hình thành tính cách chuyên quyền của bà già này, rồi bị Công Tôn Chỉ ám toán ném vào địa huyệt.

Nay tay chân bị phế, võ công hoàn toàn biến mất, nhưng tính tình thì vẫn còn đó. Một người kiêu ngạo ương ngạnh như vậy, nào đã từng bị người khác nhục nhã như thế, nếu là lúc trước, thì bà ta đã sớm chụp một chưởng đánh chết Vương Viễn.

Nhưng bây giờ bà ta chỉ còn tuyệt kỹ ám khí phun hạt táo này, nhưng lại không có tác dụng với Vương Viễn, cục tức trong lòng chỉ có thể nuốt ngược vào trong, lửa giận trong lòng không phát tác ra được.

"Khà khà!"

Vương Viễn dùng tay không tiếp được hạt táo chính là muốn hiệu quả như vậy.

Sau đó hắn cười gian nói: "Lão bà bà, công phu của ta thế nào?"

"Hừ!" Cầu Thiên Xích lườm Vương Viễn một cái nói: "Lão thân cũng không dễ bị hù dọa như vậy, cho dù võ công của ngươi có tốt hơn nữa cũng đừng hòng bắt nạt ta, nếu không ta chết cho ngươi xem!"

Cầu Thiên Xích này khá nóng nảy.

"A di đà phật!"

Vương Viễn lại treo bộ dạng trang nghiêm nói: "Lời ấy Cầu lão tiền bối nói sai rồi! Tiểu tăng là người xuất gia, từ trước tới nay luôn từ bi vi hoài, sao lại đi bắt nạt phụ nữ và trẻ em chứ."

"Ây da, ngươi thật sự quá khiêm tốn rồi..." Tống Dương và Đạo Khả Đạo không hẹn mà cùng âm thầm chửi mắng trong lòng.

"Vậy ngươi muốn gì?"

Cầu Thiên Xích hỏi.

"Ta cảm thấy ta có tư cách bàn điều kiện với ngươi!" Vương Viễn cười nói.

Kẻ mạnh thì có tư cách, kẻ yếu không thể nói chuyện, muốn bàn điều kiện phải lấy ra bản lĩnh. Vương Viễn bày ra công phu như vậy tất nhiên là đang thể hiện tư cách của mình.

"Thì ra là thế!" Cầu Thiên Xích nói: "Nói nghe thử xem!"

"Ta đồng ý với ngươi hai chuyện! Ngươi cũng đồng ý với ta hai chuyện, thế nào?" Vương Viễn hỏi.

"Ta có chuyện gì cầu ngươi chứ?" Cầu Thiên Xích khinh thường nói.

"Đương nhiên là có!"

Vương Viễn chỉ cái miệng động trên đỉnh đầu nói: "Có muốn đi ra ngoài không?"

"..."

Thân mình Cầu Thiên Xích run lên, không nói tiếng nào.

Sống trong cái địa huyệt tối tăm không có ánh sáng này lâu như vậy, không khác gì với ngồi tù, thế giới bên ngoài đối với Cầu Thiên Xích mà nói hiển nhiên là một niềm mơ ước.

Cầu Thiên Xích suy tư một chút rồi nói: "Ngươi có điều kiện gì?"

"Đầu tiên, giúp chúng ta tìm được Tiểu Long Nữ!" Vương Viễn nói.

"Tiểu Long Nữ? Đó là ai?" Cầu Thiên Xích không hiểu hỏi.

"Cô cô của Dương công tử!" Công Tôn Lục Ngạc nói xen vào.

"Cô cô?" Cầu Thiên Xích liếc mắt nhìn Dương Quá trong lòng Công Tôn Lục Ngạc, híp mắt nói: "Người này đã trúng độc hoa Tình, người hắn ta muốn tìm thật sự là cô cô của hắn ta sao? Con gái à, con không nên bị lừa!"

Gừng càng già càng cay, Cầu Thiên Xích dù sao cũng có kinh nghiệm bắt gian người thứ ba, nên liếc mắt là nhìn ra chân tướng.

"Mẹ... Con..." Công Tôn Lục Ngạc đỏ bừng mặt.

Cầu Thiên Xích thản nhiên nói: "Quên đi, dù sao tiểu tử này cũng đã trúng độc hoa Tình, không sống được mấy ngày! Giúp hắn ta tìm cô cô cũng không sao. Điều kiện thứ hai là gì?" Cầu Thiên Xích hỏi tiếp.

"Ha ha, Tuyệt Tình Đan!" Vương Viễn cười ha ha nói.

"Nằm mơ!" Cầu Thiên Xích quyết đoán từ chối: "Con gái ta tình hữu độc chung với tiểu tử này. Trong lòng tiểu tử này lại chỉ có cô cô của hắn ta, sao ta có thể để hắn ta sống?"

"Con mẹ nó đây là logic gì thế?"

Nghe thấy Cầu Thiên Xích nói vậy, mấy người Vương Viễn đều chấn động.

Lão bà này quả thực vô cùng ngang ngược, không chiếm được thì hủy diệt... Bà già này có vấn đề tâm lý rồi.

Đều đã mẹ nó bị đánh thành dạng này rồi, mà còn ngang ngược như vậy, không khó để tưởng tượng ra lúc còn trẻ Cầu Thiên Xích là dạng người gì.

Xem ra Công Tôn Chỉ cũng không phải vô duyên vô cớ mà hận bà ta.

Mấy người Vương Viễn đột nhiên có chút đồng tình với Công Tôn Chỉ.

"Vậy quên đi..." Vương Viễn thản nhiên nói: "Vốn còn tính giúp bà trừ bỏ Công Tôn Chỉ, nếu bà đã không đồng ý vậy ta đây chỉ có thể giúp bà ra khỏi động thôi."

"Công Tôn Chỉ?"

Nghe thấy ba chữ Công Tôn Chỉ, Cầu Thiên Xích lại kích động, nhìn chằm chằm Vương Viễn: "Ngươi có thể giúp ta loại bỏ Công Tôn Chỉ?"

"Đương nhiên!" Vương Viễn nói: "Bà cảm thấy công phu ta không được sao?"

"Người trẻ tuổi!" Cầu Thiên Xích đột nhiên cười lạnh nói: "Thực lực của ngươi đương nhiên không tồi. Nhưng ngươi cũng biết, Công Tôn Chỉ kia có một môn kỳ công tên là Bế Huyệt, có thể phong bế huyệt đạo toàn thân, không chịu bất kỳ tổn thương nào."

Nói tới đây, Cầu Thiên Xích lại nói: "Các ngươi đã bị ném vào địa huyệt này, hẳn là cũng đã chịu thiệt trong tay ông ta rồi."

Lão bà này khá khôn khéo.

"Vậy Cầu lão tiền bối chắc biết cách phá giải kỳ công Bế Huyệt này nhỉ." Vương Viễn lại nói.

"Đương nhiên biết!" Cầu Thiên Xích nói.

"Vậy là được rồi! Ta là giúp bà báo thù, chứ không phải đi báo thù thay bà. Nếu bà không nói cho ta biết phương pháp phá giải Bế Huyệt công của Công Tôn Chỉ, thì sao ta có thể giết ông ta giúp bà?"

"Hừ!"

Cầu Thiên Xích nói: "Lúc đó chẳng phải các ngươi cũng muốn giết lão tặc Công Tôn Chỉ hay sao?"

"Không!" Vương Viễn xua tay nói: "Mục đích của chúng ta chính là cứu người! Chuyện giết người phóng hỏa, sao tiểu tăng có thể làm được!"

Tống Dương, Đạo Khả Đạo: "..."

"Được rồi!" Cầu Thiên Xích đành phải đồng ý nói: "Chỉ cần có thể đoạt lại Tuyệt Tình Cốc giúp ta, ta có thể đưa cho ngươi đan phương của Tuyệt Tình Đan."

Bạn cần đăng nhập để bình luận