Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 698: Vượn già màu trắng

“Muốn chết à?”

Vương Viễn nổi giận quát lên, lôi thiền trượng từ trong ngực ra, sử dụng [Thích Già Trịch Tượng Công] ném về phía con khỉ dám dùng quả táo chọi mình.

“Chi chi chi chi!”

Con khỉ nọ có thân pháp cực nhanh, vội vàng lắc mình né sang bên, tránh thoát khỏi đòn tấn công của Vương Viễn. Thiền trượng cứ thế cắm thẳng vào tảng đá.

“Ầm!”

Vương Viễn có lực tay mạnh bực nào chứ, ám khí ném vụt qua khiến tảng đá vỡ nát ngay tức khắc.

“Chi chi chi chi!”

Bầy khỉ thấy thế giật nảy cả mình, sợ hãi kêu la, chạy tản ra bốn phía, sau đó cong đít chạy vọt về phía tây, trước khi đi vẫn không quên giơ ngón giữa khiêu khích Vương Viễn.

“Bọn mày đừng hòng chạy!”

Vương Viễn tung người bay lên, tay nhấc thiền trượng, đuổi sát sau bầy khỉ, quyết tâm phải thịt chúng nó bằng được.

Điều khiến hắn cảm thấy khó tin chính là, bầy khỉ này có thân pháp cực nhanh, chạy vun vút xuyên qua rừng, với thân pháp của hắn mà còn không đuổi kịp.

Ngay lúc Vương Viễn định từ bỏ, bầy khỉ lại quay đầu ném táo và dựng ngón giữa với hắn… Quả thực khiến người ta giận sôi gan.

Vương Viễn ở trong trò chơi đã từng giết rất nhiều loại quái, nhưng chưa từng thấy đám quái nào khốn nạn như bầy khỉ này.

Hắn cứ thế đuổi ước chừng hai dặm, bầy khỉ đột nhiên biến mất tăm mất tích, chỉ thấy trên vách đá có một dòng thác lớn tuôn rào rào, chắc do tuyết tan mà thành. Ánh mặt trời chiếu xuống mặt nước khiến nó giống như một con rồng ngọc khổng lồ, trông cực kỳ tráng lệ.

Bên trái thác nước là một hồ sâu nước xanh biêng biếc, nước không quá đầy, chắc là có chỗ thoát chứ không phải một hồ nước đọng.

Vương Viễn thuận đường mà đi, chẳng bao lâu sau rốt cuộc cũng nhìn thấy bóng dáng của bầy khỉ nọ. Song lúc này chúng không hề chạy trốn như trước đó mà núp trong khe hở dưới vách đá mà run lẩy bẩy, tầm mắt nhìn về phía Vương Viễn tràn ngập sự hoảng sợ.

“Giờ mới biết giả bộ đáng thương hả? Không phải chúng mày trâu bò lắm sao?”

Vương Viễn thầm mắng một tiếng, cầm thiền trượng đi lại, tính dạy cho bầy khỉ ngang ngược kia một bài học, nhưng đúng vào lúc này, đột nhiên có một bộ móng vuốt lông xù chặn ngang trước mặt hắn.

“Ớ?”

Thuận theo móng vuốt nhìn lại, chỉ thấy có một con vượn to lớn màu trắng đứng chình ình trước mặt, bộ lông nó trắng phơ, hai hàng lông mày dài rũ xuống dưới, xem ra đã khá già.

Vương Viễn ném một thuật thăm dò qua, thuộc tính của con vượn trắng nọ xuất hiện trong tầm mắt hắn.

Bạch Viên Vương [Linh Thú] [Boss]

Đẳng cấp: 50

Cảnh giới: Không

Điểm khí huyết: 500000/500000

Điểm nội lực: 20000/20000

Kỹ năng: Không biết

Kỹ năng đặc biệt: Không biết

Giới thiệu bối cảnh: Vượn tiên ẩn mình trong núi Côn Luân, kiến thức rộng rãi, hiểu biết sâu rộng.

“BOSS Linh thú!”

Vương Viễn nhíu mày.

Con vượn già này xem ra chính là trùm của đám khỉ ngang ngược kia rồi, nó rất thông minh, còn biết bảo vệ đàn em của mình.

"Chi chi!"

Vượn già chỉ đám khỉ nhỏ sau lưng, sau đó chỉ mình, cuối cùng ôm quyền chắp tay với Vương Viễn, trên mặt viết đầy vẻ cầu khẩn.

Dù Vương Viễn không hiểu ngôn ngữ động vật nhưng cũng biết con vượn kia đang cầu tình mình, rõ ràng muốn nói rằng: “Khỉ con còn nhỏ, không hiểu chuyện, ngươi đừng chấp nhặt với bọn nó.”

Đổi thành những người khác, thấy con vượn kia có linh tính như vậy chắc chắn sẽ không gây khó dễ, song Vương Viễn không phải là kẻ thích nói mấy lời khích lệ.

Đối mặt với sự cầu tình của con vượn già, Vương Viễn khoát tay bảo: “Mắc lỗi phải thừa nhận, bị đánh phải đứng yên, ta cũng không phải cha mẹ của chúng nó, vì sao phải thấy chúng nhỏ mà nuông chiều? Ngươi tránh ra đi, nếu không phải niệm tình ngươi lớn tuổi hiểu chuyện, ta đã xử lý cả ngươi rồi!”

“Chi chi chi chi!”

Con vượn già hiển nhiên nghe hiểu ngôn ngữ của loài người, thấy Vương Viễn nói vậy thì lập tức luống cuống, vội vàng nhảy dựng lên, nhe răng với đám khỉ con sau lưng một hồi.

Bầy khỉ con hoảng sợ đến độ rụt người liên tục.

“Ha ha!”

Vương Viễn thấy đám khỉ này có linh tính như thế thì cơn giận cũng vơi hơn nửa, hắn khoát tay bảo: “Không giết chúng nó cũng được thôi, nhưng chúng nó vô duyên vô cớ khiêu khích ta, việc này không thể bỏ qua đơn giản vậy.”

Rốt cuộc hắn vẫn là yêu tăng Thiếu Lâm, thích lợi dụng, ngay cả bầy khỉ cũng phải bắt chẹt một phen.

“Chi chi!”

Vượn già nghe vậy, vẻ mặt khẩn trương lập tức giãn ra, cảm kích vái lạy Vương Viễn, sau đó quay đầu lại gào lên với đám khỉ con.

Bấy giờ có hai con khỉ dáng người cường tráng bước ra từ trong bầy, bên trái nâng một quả đào lớn, bên phải bưng một bầu hồ lô, đồng loạt đi đến trước mặt Vương Viễn.

Vượn già chỉ chỉ đồ trong tay hai khỉ con, sau đó ra hiệu cho Vương Viễn cầm lấy.

“Ha ha!”

Vương Viễn thấy thế nhịn không được bật cười.

Khỉ chung quy vẫn là khỉ, ở trong mắt bọn chúng, đào và hồ lô nghiễm nhiên được coi là vật quý giá nhất. Dĩ nhiên hắn cũng không trông cậy mình có thể kiếm chác được bí tịch công pháp gì từ tay bầy khỉ.

Song thịt muỗi dù nhỏ cũng là thịt, trong “Đại Võ Tiên”, đồ ăn đều tăng thuộc tính nhân vật, quả đào này ít nhiều cũng cho mình phần lợi.

Vương Viễn dứt khoát nhận lấy quà từ tay hai con khỉ.

Nhưng khi hắn xem xét thuộc tính của trái đào và hồ lô thì lập tức ngẩn ra.

[Hạ Phẩm Bàn Đào Của Vương Mẫu]: Tiên phẩm trân quý

Hiệu quả sử dụng: Giới hạn điểm khí huyết tăng lên 1000 điểm.

Giới thiệu vật phẩm: Tây Vương Mẫu núi Côn Luân trồng cây Bàn Đào, một ngàn năm mới nở hoa một lần, ba ngàn năm mới kết quả. Phàm nhân ăn vào, dịch cân phạt tủy cởi bỏ phàm thai, đây chính là chí bảo trong thiên hạ.

[Cực Phẩm Hầu Nhi Tửu]: Tiên phẩm trân quý

Hiệu quả sử dụng: Giới hạn điểm nội lực tăng lên 1000 điểm.

Giới thiệu vật phẩm: Rượu trái cây do linh viên trong núi Côn Luân dùng quả Côn Luân chưng cất. Phàm nhân uống vào, công lực tăng trưởng, tu vi nội công tiến triển cực nhanh, đây chính là loại rượu cực phẩm.

“Này… Này…”

Vương Viễn thốt không nên lời.

Trong trò chơi, giới hạn điểm khí huyết và nội lực tăng lên bắt nguồn từ tu vi nội công. Phẩm chất và tu vi nội công càng cao, điểm giới hạn của hai giá trị này càng cao.

Mà công pháp nội công lại vô cùng ít ỏi, từ cao cấp trở lên lại càng hiếm hơn. Trong chín đại môn phái chính tông, phái có nội công phẩm chất tuyệt học chỉ có Thiếu Lâm, Võ Đang và Thiên Sơn. Những môn phái khác tối đa chỉ đến cao cấp là cùng, thậm chí có nơi ngay cả nội công cao cấp cũng không có.

Bạn cần đăng nhập để bình luận