Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 607: Ta không cần chiến thuật

Nhất Phi Trùng Thiên vẫn vô cùng bình tĩnh khoanh tay nói: “Làm quen đi, chơi game thôi mà, vui vẻ là được! Người ta cũng không dựa vào việc này để kiếm cơm, cũng chỉ là để giải trí!”

“Ồ...”

Nghe thấy lời nói của Nhất Phi Trùng Thiên, Bách Chiến Vô Địch không khỏi sửng sốt.

Cũng đúng, người chơi bình thường chơi trò chơi còn không phải là để giết thời gian à, mấy chuyện như thắng thua chỉ có cao thủ chuyên nghiệp mới cần phải để ý thôi. Người ta là người trong cuộc mà còn cảm thấy vui vẻ, bản thân việc gì phải thương họ bất hạnh, giận họ không biết đấu tranh chứ? Có thể đặt niềm vui lên trên sự thắng thua, đây mới là cảnh giới cao nhất của trò chơi không phải sao?

Thi đấu kết thúc, trở lại phòng nghỉ ngơi.

Những chiến đội khác không khỏi chỉ chỉ trỏ trỏ đám người Một Đám Ô Hợp.

Hết sức hiển nhiên, sau trận đấu này, người mất mặt không chỉ có một mình Thải Hồng Đường, chiến đội Một Đám Ô Hợp cũng không tránh khỏi việc bị người khác xem thường.

Trong mấy ván đấu, ngoại trừ ván đấu của Tống Dương ra, quả thật là không có ván nào có thể xem nổi, cuối cùng đối phương còn bỏ chạy một cách khó hiểu... Điều này khiến cho ai quan sát trận đấu cũng cảm thấy có vấn đề.

“Đệt! Liên quan quái gì đến chúng ta chứ!”

Phi Vân Đạp Tuyết là một người rất để ý tới thể diện của bản thân, bị người ta khinh bỉ như thế, hắn ta không khỏi đỏ mặt tía tai.

“Để ý đến bọn họ làm gì!” Vương Viễn nói với vẻ dửng dung như không: “Nếu ngươi để ý tới thái độ của người khác như vậy, tốt nhất đừng tới đây thi đấu nữa!”

“Không sai!” Mario cũng phụ họa: “Người làm việc lớn không tiếc thể diện của bản thân! Muốn thể diện thì coi như thua rồi!”

“Tránh xa ta một chút!”

Vương Viễn tỏ vẻ ghét bỏ, hắn lùi lại về sau... Mấy lời này hiểu trong lòng là được rồi, lại còn nói ra, đây chẳng phải là không biết xấu hổ sao.

Có lẽ hệ thống cũng không thể nhìn nổi trận đấu này, tuy rằng đám người Một Đám Ô Hợp giành phần thắng, nhưng phần thưởng trận đấu vẻn vẹn chỉ là một ít giang hồ lịch duyệt và danh vọng.

Theo lý mà nói, càng vào mấy vòng trong thì phần thưởng càng phong phú mới đúng, vậy mà phần thưởng của bọn họ lại chỉ có như vậy, xem ra phần thưởng do hệ thống phát quả thật được xác định dựa vào thành tích, đối phương trực tiếp đầu hàng, đương nhiên phần thưởng trận đấu sẽ không cao.

Thi đấu tiếp tục được tiến hành.

Kết thúc ngày đầu tiên của vòng loại, một nửa đội ngũ dự thi đã bị loại, mỗi chiến khu chỉ còn lại hai mươi lăm đội ngũ.

Ngày thứ hai chính là thi đấu thăng cấp.

Chỉ có hai chiến đội của bốn chiến khu có thể tham gia vòng tứ kết ngày thứ ba.

Dù sao cũng là đội ngũ do các chủ thành lớn tuyển chọn, trình độ đối thủ ở thi đấu khu vực quả nhiên mạnh hơn trình độ đối thủ ở thi đấu chủ thành rất nhiều.

Cũng may thực lực của đám người Một Đám Ô Hợp cũng không quá yếu, một đường loạng chà loạng choạng, gập ghềnh trắc trở, bọn họ thật sự đã tới được vòng cuối cùng.

“Định mệnh! Đám khốn kiếp này cũng có thể đánh tới vòng cuối?”

Một Đám Ô Hợp ở vòng cuối cùng không tìm thấy đối thủ, sau khi trở thành bốn chiến đội mạnh nhất ở chiến khu, tất cả khán giả không khỏi trợn mắt ngoác mồm.

Phải biết rằng hiện tại là thi đấu khu vực, cũng không phải là thi đấu chủ thành.

Một Đám Ô Hợp các ngươi có thể giành lấy hạng nhất ở thành Lạc Dương, nhưng khi tới thi đấu khu vực thì cũng chỉ là một chiến đội bình thường mà thôi.

Không nói tới ở thi đấu khu vực cao thủ nhiều như mây, không những thế còn là ngọa hổ tàng long, thậm chí còn có cả chiến đội chuyên nghiệp trộn lẫn ở trong đó, có thể đi tới cuối cùng, làm gì có người nào không phải là kẻ có thực lực rất mạnh chứ?

Mà biểu hiện của đám người Một Đám Ô Hợp ở trận đầu tiên đã bị mọi người đánh một cái nhãn là “Đáng xấu hổ”, mấy trận đấu lúc sau cũng rối tinh rối mù, mỗi lần đều là dùng lợi thế nhỏ thắng một cách miễn cưỡng. Một chiến đội rách nát như vậy, thế nhưng lại giống như người sống tạm bợ - thật sự đánh được tới vòng cuối cùng, điều này quả thật khiến cho người ta cảm thấy rất bất ngờ.

“Khó mà tin được, thật sự là khó mà tin được!”

Thấy vòng cuối cùng chiến đội Một Đám Ô Hợp không tìm thấy đối thủ, nghiễm nhiên lọt vào Top 4, Bách Chiến Vô Địch bèn thở dài nói: “Chiến đội Một Đám Ô Hợp này đúng là rất may mắn! Vốn tưởng rằng bọn họ không cẩn thận sẽ bị người khác tiêu diệt, không nghĩ tới bọn họ lại không tìm thấy đối thủ, trà trộn vào được Top 4 của chiến khu!”

“Trà trộn... Ha ha!”

Nghe thấy lời này, Nhất Phi Trùng Thiên cười nói: “Nói không chừng bọn họ còn có thể “trà trộn” vào tứ kết ấy chứ!”

“Bọn họ ấy hả?” Biểu hiện của chiến đội Một Đám Ô Hợp ở mấy vòng thi đấu đều rất bình thường, Bách Chiến Vô Địch cũng không cảm thấy Một Đám Ô Hợp có thực lực này.

“Lúc trước khi tham gia thi đấu chuyên nghiệp, ngươi phụ trách đánh đánh giết giết đúng không.” Nhất Phi Trùng Thiên cười hỏi.

“Làm sao? Không được hả?” Bách Chiến Vô Địch nghe thấy lời này, hắn ta không khỏi có chút khó chịu.

Trong chiến đội chuyên nghiệp, có chiến thuật gia thì cũng có tay đấm. Tuy rằng chơi chiến thuật không cần thiết phải quá mạnh, nhưng ở trong giới thi đấu chuyên nghiệp, chiến thuật gia là cao nhất, tay đấm chỉ có thể đánh đánh giết giết, ở một phương diện nào đó thì nó lại mang một vài nghĩa xấu.

“Không sao cả!” Nhất Phi Trùng Thiên phủi tay một cái, nói: “Ta cũng vậy!”

“Vậy là được rồi!” Bách Chiến Vô Địch nói: “Không phải chúng ta rất giống nhau sao?”

“Chúng ta không giống nhau!” Nhất Phi Trùng Thiên lắc đầu nói: “Thật sự không giống nhau.”

“Chẳng lẽ ngươi cũng biết bố trí chiến thuật?” Bách Chiến Vô Địch hỏi ngược lại.

“Không!” Nhất Phi Trùng Thiên nói: “Ta không cần chiến thuật!”

“Má!”

Bách Chiến Vô Địch bĩu môi, đã từng thấy mấy kẻ khoác lác nhưng lại chưa từng thấy kẻ nào khoác loác như vậy.

Trong số những cao thủ chuyên nghiệp hàng đầu, thực lực sẽ không chênh lệch quá nhiều, có thể nói chiến thuật chính là nhân tố quyết định phần thắng, đây cũng là lý do vì sao chiến thuật gia được tôn trọng hơn những nghề nghiệp khác, không cần chiến thuật... Lẽ nào ngươi có thể một người đánh mười người hay sao?

Trong lúc hai bình luận viên đang tán dóc, cột sáng đã chiếu xuống chỗ ngồi của hai đội ngũ xuất chiến ở vòng kế tiếp.

Cùng lúc đó, giọng nói của hệ thống vang lên bên tai tất cả mọi người: “Trận đấu kế tiếp, chiến đội Một Đám Ô Hợp đối chiến chiến đội Ngũ Nguyệt Hùng Phong.”

Bạn cần đăng nhập để bình luận