Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1136: Huynh đệ kết nghĩa của Vương Viễn

Mặc dù cơ quan con rối trên người Độc Cô Tiểu Linh có cảm giác có khoa học kỹ thuật cao cấp hơn so với khẩu Hồng Di đại pháo này, nhưng Độc Cô Tiểu Linh cũng chỉ dựa theo bản vẽ để chế tạo mà thôi, chứ không thiết kế cơ quan con rối nguyên bản.

Cả hai nhìn như giống nhau, thực ra khác nghề như cách núi.

"Cái đồ chơi này còn cần bản vẽ? So sánh rồi làm là được!"

Vương Viễn khoa tay múa chân nói.

"Đúng vậy!" Phương Đông Chưa Tỏ phụ họa.

Trong mắt hai người này, khẩu Hồng Di đại pháo này cực kỳ đơn giản, chính là một cái ống pháo thật dài, thêm giá đỡ pháo, trên giá đỡ pháo làm hai cái bánh xe.

"Ngươi nghĩ quá đơn giản!" Độc Cô Tiểu Linh im lặng nói: "Ngươi cho rằng đây là chế tạo pháo trúc hay sao? Đây chính là vũ khí có tính công kích, thiết kế bên trong khẳng định phức tạp hơn nhiều so với nhìn từ bên ngoài."

Nói đến đây, Độc Cô Tiểu Linh lại nói: "Hơn nữa, lúc chế tạo pháo trúc cũng là ngươi cho bản vẽ."

"Cái này..."

Vương Viễn hơi nghẹn lời, đúng vậy, tình huống thật sự đúng là như thế, lúc ấy Độc Cô Tiểu Linh cầm bản vẽ do mình làm ra, mới học được cách chế tạo pháo nổ.

Nhưng nghĩ lại, Vương Viễn lại nói: "Đúng rồi, ta có thể từ không sinh ra có làm được pháo trúc, Hồng Di đại pháo này không cần bản vẽ, khẳng định cũng có thể làm... Ngươi không thể nghĩ ra một số biện pháp?"

"Biện pháp?" Độc Cô Tiểu Linh cau mày nói: "Ta còn chưa thử làm cái gì không có bản vẽ..."

"Không có bản vẽ, bản mẫu có được hay không?" Phương Đông Chưa Tỏ ở bên cạnh hỏi.

"Đương nhiên có thể!"

Độc Cô Tiểu Linh nói: "Chúng ta làm linh kiện, bản mẫu còn dùng tốt hơn cả bản vẽ!"

"Hắc hắc!" Phương Đông Chưa Tỏ chỉ vào Hồng Di đại pháo kia, nói: "Nơi đó không phải đã có sẵn bản mẫu rồi hay sao?"

"Ngươi có biết bản mẫu có nghĩa là gì hay không?" Độc Cô Tiểu Linh hỏi lại.

"Không rõ lắm, chắc là mô hình linh tinh gì đó." Phương Đông Chưa Tỏ gãi gãi ót nói.

Liên quan đến phương diện kỹ thuật, Phương Đông Chưa Tỏ cũng không dám ở trước mặt Độc Cô Tiểu Linh giả bộ hiểu biết.

"Bản mẫu chính là thực thể hóa tất cả tham số trên bản vẽ, là hình lập thể của bản vẽ!" Độc Cô Tiểu Linh nói: "Nếu như nhất định phải sử dụng Hồng Di đại pháo này làm bản mẫu, tối thiểu nhất cũng phải để cho ta mở nó ra, đo đạc tham số công nghệ bên trong một chút."

"..."

Cái gì tham số, công nghệ, các loại danh từ chuyên môn, Vương Viễn và Phương Đông Chưa Tỏ nghe thấy đều lộ vẻ mặt ngơ ngác, tuy nhiên ý tứ của Độc Cô Tiểu Linh, hai người đại khái cũng hiểu rõ.

Muốn làm ra bản vẽ của Hồng Di đại pháo cũng không tính là khó, điều kiện tiên quyết là phải mở Hồng Di đại pháo ra để nghiên cứu một chút...

Điều này nghe có vẻ hơi huyền ảo.

...

Trong trò chơi, Hồng Di đại pháo là vũ khí tân tiến nhất, dùng từ trong hiện thực mà nói, gọi là trọng khí của quốc gia, nói lớn chuyện ra thì đây là thứ để hộ quốc an bang, nói nhỏ chuyện đi là có thể quyết định lời nói của ngươi, trên thế giới này có ai quan tâm hay không.

Vật như vậy mà Độc Cô Tiểu Linh muốn phá hủy nó để nghiên cứu... Đây không phải là nói nhảm hay sao?

Những hộ vệ quân Thanh kia còn không hủy Độc Cô Tiểu Linh trước?

"Trừ khi Vi Tiểu Bảo đồng ý!" Phương Đông Chưa Tỏ suy nghĩ một chút nói: "Nếu không chúng ta còn không thể tới gần đồ chơi kia, huống chi là muốn phá hủy nó."

"Để Vi Tiểu Bảo đồng ý... Chuyện này không khó."

Phương Đông Chưa Tỏ nói như vậy trái lại đã nhắc nhở Vương Viễn.

"Không khó?" Phương Đông Chưa Tỏ nói: "Ngươi quên lúc ngươi cho hắn ăn Tam Thi Não Thần Đan rồi hay sao, hiện tại hắn hận không thể dùng một pháo nổ chết ngươi, ngươi còn muốn hắn đồng ý?"

"Ha ha!"

Vương Viễn cười ha ha một tiếng nói: "Ngươi không hiểu đâu, ta và Vi Tiểu Bảo là huynh đệ kết nghĩa!"

"Huynh đệ kết nghĩa?" Phương Đông Chưa Tỏ nghe vậy đầu tiên là ngơ ngác một lúc, sau đó lập tức nói: "Cũng đúng, Vi Tiểu Bảo am hiểu nhất chính là kết bái với người khác... Tuy nhiên người kết bái với hắn, đại đa số đều bị hắn lợi dụng, ngươi cảm thấy hắn sẽ thật lòng đối với ngươi hay sao?"

"Cái này sao..." Vương Viễn sờ cằm, lúc ấy Vi Tiểu Bảo kết bái với mình, quả thật xuất phát từ mục đích bảo mệnh, nếu bảo không thật lòng với Vương Viễn thì cũng không chính xác, tuy nhiên Vi Tiểu Bảo đã từng cho mình một bản ‘Thần Hành Bách Biến’, đây chính là tuyệt học khinh công, nếu như không phải thật lòng, tiểu tử này cũng dốc vốn liếng hơi quá một chút.

"Đừng quản hắn có thật lòng hay không!" Nghĩ đến đây, Vương Viễn nói: "Hiện tại ta là huynh đệ kết nghĩa của hắn, gặp hắn một lần chung quy cũng không khó, tất cả chờ gặp hắn trước rồi nói."

"Ngươi nói như vậy quả thực không khó..." Phương Đông Chưa Tỏ nói: "Tiểu tử này nói thế nào cũng vẫn có mấy phần nghĩa khí."

"Hắn không đáp ứng thì lập tức làm thịt hắn!" Độc Cô Tiểu Linh kiên quyết nói.

"..."

Vương Viễn và Phương Đông Chưa Tỏ cùng nhau nhìn Độc Cô Tiểu Linh.

"Nhìn ta làm gì? Đây không phải sự tình mà lão Ngưu thường làm hay sao?" Độc Cô Tiểu Linh nói.

"A Di Đà Phật! Đừng nói xấu Hiệp thánh phật môn ta!" Vương Viễn hung hăng trừng mắt nhìn Độc Cô Tiểu Linh, ra hiệu nàng ngậm miệng không cần nói lung tung những lời nói thật.

Thân là một trong những nhân vật chính có Thiên mệnh, Vi Tiểu Bảo đương nhiên cũng có ưu điểm của hắn.

Mặc dù tiểu tử này gian xảo xảo trá, nhưng cũng là một người rất nặng nghĩa khí giang hồ, chỉ cần ngươi đối xử tốt với hắn, hắn tất nhiên cũng sẽ đối xử tốt với ngươi.

Vương Viễn thừa nhận ngoại trừ việc cho hắn ăn Tam Thi Não Thần Đan ra, thì chưa làm chuyện gì khác có lỗi với Vi Tiểu Bảo, mà giải dược của Tam Thi Não Thần Đan, Vương Viễn cũng đã liều chết kiếm về đưa cho Vi Tiểu Bảo, theo lý thuyết tên nhóc này chắc sẽ không coi mình làm công cụ, cố gắng nhớ tới tình huynh đệ, trực tiếp giao ra bản vẽ của Hồng Di đại pháo kia chẳng phải là đỡ rắc rồi hơn nhiều hay sao.

Ba người nhảy ra khỏi bụi cỏ, đi thẳng tới quân doanh.

"Quân doanh trọng địa, người không có phận sự dừng bước!"

Lúc này hai thị vệ ở cổng giơ ngang trường đao lên, ngăn ba người Vương Viễn ở ngoài cửa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận