Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 964: Năm bè bảy mảng

Phải biết rằng, bây giờ Hắc Thạch Hội đắc tội không chỉ một người, mà là toàn bộ người chơi tham gia chống địch.

"Có lý!"

Những lão đại nghe vậy đều đồng thanh nói: “Chúng ta sẽ tuyên chiến với Hắc Thạch Hội. Cướp nhà kho của bọn chúng!"

"Lúc nào đi cướp là chuyện riêng của mấy người!"

Vương Viễn nói: "Bây giờ Lữ Văn Đức đã chết, thành Tương Dương như rắn mất đầu, việc cấp bách nhất bây giờ là phải nhanh chóng chọn ra một người làm thống soái."

"Thống soái? Ừm..."

Xem ra chức vị thống soái này còn hấp dẫn hơn cả vật tư, thế nên ngay khi Vương Viễn nói ra lời này, sự chú ý của tất cả mọi người lập tức bị chuyển hướng.

“Cái này còn cần lựa chọn sao?” Huỳnh Hoặc Thủ Tâm nói lớn: “Nhắc đến thế lực bang phái hay chất lượng cao thủ, cũng như khả năng lãnh đạo, Vạn Thánh Sơn chúng ta chính là ứng cử viên sáng giá nhất cho vị trí này. Ta đề cử Bạch Hạc Lưỡng Sí trở thành thống soái!"

"Thống soái cái rắm!"

Huỳnh Hoặc Thủ Tâm vừa dứt lời đã bị mọi người phỉ nhổ.

Ngày thường, mọi người có thể không đắc tội Vạn Thánh Sơn thì đương nhiên sẽ không đắc tội, nhưng bây giờ đang ở hoàn cảnh gì? Tổng tư lệnh của thành Tương Dương là vị trí có liên quan trực tiếp đến lợi ích của chính mình, cần biết đéo kẻ trước mắt là ai. Thống soái không phải là mình, chắc chắn bản thân sẽ không phục!

"Ta cảm thấy vị trí thống soái nên thuộc về Bên Bờ Hải Hà của chúng ta mới đúng! Xét về thế lực bang phái, chúng ta không hề thua kém Vạn Thánh Sơn!"

"Bên Bờ Hải Hà là cái thá gì! Chúng ta..."

Chỉ trong phút chốc, tiếng xôn xao bàn tán của mọi người vang lên không ngừng, ai cũng muốn bang phái của mình là người đứng đầu của tòa thành này.

Thậm chí, ngay cả người đầu không có não như Cát Nhất Đao Chấn Cửu Chân cũng lớn tiếng kêu lên: "Tam Sát Trang chúng ta mới là những người tốt nhất!"

...

"Không phục đúng không? Không phục thì đánh nhau đi! Nắm đấm ai cứng hơn thì nghe người đó!" Huỳnh Hoặc Thủ Tâm thấy mọi người đều không phục khi Bạch Hạc Lưỡng Sí làm thống soái, liền hét lên một tiếng.

"Chuyện này..."

Bên trong phòng nghị sự bỗng trở nên yên ắng.

Cách giải quyết mọi việc trong trò chơi thường đơn giản hơn nhiều so với thực tế, cứ bất đồng quan điểm thì đấu với nhau một trận là xong.

Thua dưới tay cao thủ không tính là một chuyện mất mặt.

Nơi này không thiếu cao thủ, nhưng xét đến kỹ năng sở hữu trên người thì Vạn Thánh Sơn vẫn là đối thủ tương đối mạnh.

Nhất là Bạch Hạc Lưỡng Sí vốn đã thuộc hàng cao thủ từ lâu, hơn nữa còn là một tuyển thủ hàng đầu của giới chuyên nghiệp, một khi thi đấu cùng hắn ta, kết quả còn cần phải hỏi sao? Khác gì đưa mỡ tới miệng mèo đâu chứ?

"Được rồi! Ta thấy đề nghị của ngươi cũng không tệ! Thi đấu thì thi đấu!"

Vương Viễn khẽ mỉm cười tỏ vẻ đồng ý.

"Hả..."

Huỳnh Hoặc Thủ Tâm có chút kinh ngạc nhìn Vương Viễn nói: "Đội của các ngươi có mười mấy người, cũng muốn làm thống soái?"

“Đây là luận võ mà, chứ có phải so xem ai nhiều người hơn đâu!” Vương Viễn cười nói: “Còn nếu xét về quân số, có khi Vạn Thánh Sơn các người còn chẳng nhiều bằng Tam Sát Trang.”

“Đúng lắm!” Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu tỏ vẻ đắc ý tiếp lời.

Tam Sát Trang không học vấn không nghề nghiệp, rác rưởi gì cũng thu, số lượng người mới đạt cấp mười chiếm tới ba mươi phần trăm, quy mô quả thực lớn hơn các bang phái khác rất nhiều.

"Đúng đấy! Vạn Thánh Sơn các người đừng hèn thế! Ban nãy nói muốn luận võ, bây giờ lại bảo so số người, dựa vào đâu mà các người nói gì thì chính là cái đó!" Mọi người tự nhận không phải đối thủ của Bạch Hạc Lưỡng Sí, thấy Vương Viễn đứng ra đối đầu với Huỳnh Hoặc Thủ Tâm thì rối rít hùa theo bỏ đá xuống giếng.

"Ta...ta ..." Huỳnh Hoặc Thủ Tâm bị mọi người nói cho á khẩu.

"Ha ha!"

Thấy Huỳnh Hoặc Thủ Tâm ấp úng nửa ngày không nói nên lời, Bạch Hạc Lưỡng Sí bật cười nói: "Thực lực của Ngưu ca cao cường, Bạch mỗ tự nhận không bằng được! Nhưng coi như ngươi đánh thắng được ta, những người ở đây liệu có thực sự bị thuyết phục?"

Nói đến đây, Bạch Hạc Lưỡng Sí liếc mắt nhìn mọi người.

Tất cả không nói lời nào, biểu cảm trên mặt đều lộ rõ, bọn họ ủng hộ Vương Viễn và Bạch Hạc Lưỡng Sí thi đấu với nhau chẳng qua là vì muốn công kích Vạn Thánh Sơn mà thôi, chứ không ai thực sự muốn Vương Viễn trở thành thống soái.

Loại chuyện này giống như kinh doanh vậy, quyền lực chính là cổ phần, ai có nhiều cổ phần nhất chính là chủ tịch hội đồng quản trị...Vương Viễn chỉ có hơn chục cổ phần, muốn làm chủ tịch đương nhiên không có ai chịu phục.

“Cho nên ta cũng đâu định giữ chức vụ thống soái này!” Vương Viễn thản nhiên nói: “Nhưng mọi người cứ tranh cãi như vậy cũng không phải giải pháp. Ta quyết định tiến cử một người!”

Nói rồi Vương Viễn kéo tay Quách Tĩnh nói: "Quách đại hiệp chính là người phát hiện chuyện đứng giữa trục lợi của Lữ Văn Đức, ta chỉ là người tìm chứng cứ giúp hắn, hôm nay Lữ Văn Đức đã phải đền tội, thống soái đương nhiên nên để Quách đại hiệp làm. Không biết mọi người có ý kiến gì hay không."

"Chuyện này..."

Vương Viễn kéo Quách Tĩnh ra khiến tất cả những lão đại đang ngồi ở đây đều có chút bất ngờ.

Mặc dù mọi người đều biết trong bối cảnh nguyên tác, Quách Tĩnh chính là thống soái thực sự của thành Tương Dương, nhưng bây giờ trong tình huống có người chơi tham dự mà vẫn để một NPC làm thống soái, chuyện này có chút...

Dù gì thống soái thành Tương Dương cũng là một chức vị rất to, tương đương với minh chủ võ lâm thời này, cơ hội biểu hiện tốt như thế, không ai muốn nhường nó lại cho NPC cả.

"Vì sao phải giao nó cho một NPC, ta ..." Huỳnh Hoặc Thủ Tâm là người đầu tiên bước ra tỏ vẻ không phục.

"Bốp!"

Chưa kịp dứt lời, Vương Viễn đã dùng một chiêu Di Hình Hoán Ảnh, xuất hiện trước mặt Huỳnh Hoặc Thủ Tâm, vỗ một chưởng vào ót hắn ta.

Huỳnh Hoặc Thủ Tâm không ngờ Vương Viễn lại đột nhiên gây rối, không kịp mở chân khí hộ thân đã bị Vương Viễn vỗ một chưởng nát đầu.

“Đậu mòe!!!”

Vương Viễn đột nhiên gây khó dễ, đập cho Huỳnh Hoặc Thủ Tâm một chưởng chết ngay tại chỗ. Tất cả mọi người trong phòng nghị sự đều giật mình đứng bật dậy.

Mọi người trăm lần nghìn lần không ngờ đến, Ngưu Đại Xuân này lại hung hãn đến vậy, nói ra tay là ra tay luôn, chẳng có một dấu hiệu báo trước nào cả.

Bạn cần đăng nhập để bình luận