Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 597: Súng kíp

Ngay cả lúc này, Vương Viễn vẫn không quên tìm chút lợi ích cho mình, liều mạng đòi lại chữ Ngưu.

“Hồi Xuân? Không phải cái tên này càng quái đản hơn sao?” Độc Cô Tiểu Linh cực kỳ ghét bỏ.

“Vậy là ngươi không hiểu rồi!” Vương Viễn lừa gạt nói: “Xuân tượng trưng cho sự sinh sôi, Hồi Xuân này chính là sinh mệnh lần thứ hai, tượng trưng cho con rối phá kén, cũng tượng trưng cho ngươi dục hỏa trùng sinh, từ một tay gà mờ hạng hai bước lên cao thủ hạng nhất. Từ nay về sau, ngươi chính là cơ quan sư đệ nhất thiên hạ chân chính! Ngươi nghĩ một chút, nghĩ cẩn thận một chút mà xem! Có phải cái tên này thích hợp nhất hay không?”

“Ặc…”

Trong vài phút, Độc Cô Tiểu Linh đã bị Vương đại lừa gạt lừa cho đầu óc không còn tỉnh táo, cô hít một ngụm khí lạnh rồi đáp: “Ngươi nói có lý!”

Nói xong, cô thêm tên cho cơ quan con rối của mình – Hồi Xuân.

“Phụt!”

Khi nhìn thấy cái tên “Hồi Xuân” (Độc Cô Tiểu Linh) trên đỉnh đầu cơ quan con rối, Vương Viễn không nhịn được nữa mà trực tiếp bật cười.

“Ngươi cười cái gì?” Độc Cô Tiểu Linh ngờ vực.

“Ta là đang thấy vui cho ngươi!” Vương Viễn nói lời nghiêm túc hùng hồn!

“Thật sự cảm ơn ngươi!”

Độc Cô Tiểu Linh nói lời cảm ơn: “Thật đó, không có nội đan của ngươi, thì ta chắc chắn không làm ra được con rối có phẩm chất cao như vậy, ta không biết phải cảm ơn ngươi thế nào.”

“Ngoài lấy thân báo đáp ra thì cái gì cũng được!” Vương Viễn lại liếc mắt nhìn Hồi Xuân, cố nén cơn buồn cười.

“Ừm…”

Độc Cô Tiểu Linh suy nghĩ một chút rồi đáp: “Nói thật, ta thật sự cũng không có thứ gì tốt, đây là những nguyên liệu ta dùng để làm Hồi Xuân còn thừa, mong rằng ngươi đừng ghét bỏ.”

Nói xong, cô móc một cái hộp từ trong lòng ra, rồi đưa cho Vương Viễn.

“Thứ này là gì vậy...”

Vương Viễn nhận lấy chiếc hộp, tiện tay mở ra. Lúc nhìn thấy đồ vật ở bên trong chiếc hộp, hắn không khỏi trợn tròn hai mắt.

Chỉ thấy ở bên trong chiếc hộp là một chiếc súng kíp cũ kỹ.

Chiếc súng kíp này trông cực kỳ cổ lỗ sĩ, tay cầm màu đỏ, nòng súng màu đen, được mài vô cùng bóng loáng.

Nếu là ở thế giới thực, sợ rằng thứ đồ chơi này chỉ là một món đồ cổ đến bắn một viên đạn cũng không bắn ra được, nhưng ở trong thế giới võ hiệp hư cấu này, nó lại là một món vũ khí cực kỳ quái dị.

Súng kíp (Cơ quan)

Cấp bậc: Lợi khí

Độ bền: 30/30

Yêu cầu sử dụng: Lực tay 10; Căn cốt 10

Có 10% tỷ lệ bỏ qua phòng ngự và tạo ra một đòn giết chết mục tiêu.

Xuyên thủng: Lực xung kích mạnh mẽ có thể tạo thành sát thương xuyên thủng, đồng thời tấn công các đơn vị địch phía sau mục tiêu. Hai đòn tấn công này đều kèm theo hiệu ứng đặc biệt của đòn đánh và bạo kích. Nếu đòn tấn công đầu tiên tiêu diệt được mục tiêu, vậy thì đòn tấn công thứ hai sẽ trở thành đòn đánh chí mạng.

Dung lượng đạn: Một viên.

Thời gian nạp đạn: 300 giây.

“Bố khỉ, thứ này do ngươi chế tạo ra hả?” Đánh giá khẩu súng kíp trong tay, Vương Viễn kinh ngạc hỏi.

Mẹ nó, đây chính là trò chơi võ hiệp, không nghĩ tới Độc Cô Tiểu Linh thế nhưng lại chế tạo ra một món vũ khí tiên tiến đến vậy. Đương nhiên, theo quan điểm của trò chơi, thứ này cũng chỉ là một cái cơ quan.

Tuy rằng dung lượng đạn của chiếc súng kíp này chỉ có một viên, thời gian nạp đạn cũng mất năm phút đồng hồ, nhưng hiệu ứng 10% bỏ qua phòng ngự và tạo ra một đòn giết chết mục tiêu lại khủng bố cực kỳ. Trong thời đại cơ quan mà chế tạo ra được một món vũ khí như vậy, quả thật là có chút khủng bố.

Phải biết rằng cấp bậc của chiếc súng kíp này chỉ vẻn vẹn là Lợi Khí mà thôi.

Nếu như chế tạo ra cấp cao nhất, làm ra một chiếc Gatling lửa xanh thì có ai chịu đựng nổi chứ?

Đây là lần thứ hai Vương Viễn cảm nhận được khả năng tiềm tàng của nghề nghiệp cơ quan sư này.

“Đúng vậy, lúc thu mua vật liệu đã mua được bản vẽ này với giá rất rẻ, sau đó thuận tay làm ra nó, thế nào? Ngươi không thích hả!” Độc Cô Tiểu Linh có chút mất mát hỏi.

“Đâu có! Đương nhiên là thích rồi!”

Vương Viễn đánh giá chiếc súng kíp trong tay, sau đó cài nó ở chỗ thắt lưng.

Đàn ông mà, chung quy đều vô cùng yêu thích mấy thứ như súng ống binh khí, cho dù là một người tập võ như Vương Viễn, cầm theo một chiếc súng kíp trong tay, quả thật là hắn cũng yêu thích không thôi.

Thử nghĩ xem, một tên cướp đầu trọc da dày thịt béo đối địch với ngươi, cười xấu xa móc ra một khẩu súng ở sau lưng chĩa về phía đối thủ, hình ảnh kia thật sự là không thể nào miêu tả nổi.

“Thích là được rồi!” Thấy Vương Viễn rất thích chiếc súng kíp mà mình đưa cho, trong lòng Độc Cô Tiểu Linh cũng cảm thấy vui mừng cực kỳ.

...

Thời gian ba ngày trôi qua rất nhanh.

Trong ba ngày này các chiến đội lớn đều đang chiêu binh mãi mã để bản thân mạnh lên. Tuy rằng Một Đám Ô Hợp không có hành động gì, chẳng qua dưới sự giúp đỡ của Vương Viễn, Độc Cô Tiểu Linh đã hoàn thành việc tiến hóa và sửa chữa cơ quan con rối, đối với chiến đội Một Đám Ô Hợp mà nói, đây cũng là một việc làm tăng thực lực của bọn họ.

Dù sao thùng gỗ có thể chứa được bao nhiêu nước, chủ yếu phải dựa vào tấm ván gỗ ngắn nhất.

Độc Cô Tiểu Linh chính là người yếu nhất trong chiến đội Một Đám Ô Hợp, tăng thực lực của cô lên thì chẳng khác nào là đang bù đắp sự thiếu sót của Một Đám Ô Hợp.

Địa điểm thi đấu của thi đấu khu vực Trung Nguyên là ở thành Trường An – nơi được biết đến là đô thành lớn nhất ở Trung Nguyên.

Hai trăm chiến đội đến từ một trăm chủ thành ở Trung Nguyên đều tề tụ ở Trường An.

Đối với sự bố trí này, người chơi của thành Lạc Dương rất không phục, dựa vào đâu mà đô thành lớn nhất không phải Lạc Dương mà là Trường An? Người chơi thành Trường An lại tỏ vẻ hệ thống rất công chính khách quan.

Bởi vì chút chuyện vặt vãnh ấy, người chơi của hai chủ thành cãi nhau hừng hực ở trên diễn đàn, khiến cho địa điểm thi đấu khu vực của Hoa Sơn Luận Kiếm trở nên sôi sục hơn rất nhiều.

Bởi vì thời gian hoạt động có hạn, không thể để hai trăm đội ngũ thay phiên nhau ra trận, từng đội từng đội chém giết, thế nên hệ thống đã mở ra bốn chiến khu ở mỗi sân đấu, mỗi chiến khu sẽ có năm mươi đội ngũ. Cuối cùng, hai chiến đội mạnh nhất của mỗi chiến khu sẽ tiến vào vòng tứ kết.

Bạn cần đăng nhập để bình luận