Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 315: Hung thủ là ai?

"Vậy thì không phải là được!"

Vương Viễn lại chỉ vào Mã phu nhân nói: "Mã phu nhân mới là người thân thuộc nhất của phó bang chủ Mã, nàng cũng vừa nói mình không phải là người trong giang hồ. Chồng nàng ta chết đương nhiên không thể làm theo quy củ của giang hồ được."

"Việc này... ta..."

Bạch Thế Kính nhìn Mã phu nhân, lại nhìn Vương Viễn, hoàn toàn không biết trả lời thế nào.

Mã phu nhân thấy Bạch Thế Kính nhìn mình, cũng lộ ra vẻ ghét bỏ, bớt nói mấy câu đi, đừng làm mất mặt thêm nữa.

Bấy giờ, Vương Viễn nháy mắt với Điều Tử, Điều Tử hiểu ý, phụ họa thêm: "Xảy ra chuyện phải tìm chú cảnh sát, đây là nguyên tắc ngay cả trẻ nhỏ cũng biết. Ngươi sống đến tuổi này rồi mà ngay cả việc ấy cũng không hiểu à? Nhìn ngươi ngăn cản chúng ta như vậy, ngươi rất đáng hiềm nghi đấy!"

"Nói... nói láo!"

Điều Tử vừa dứt lời, Bạch Thế Kính lập tức xù lông ngay tại trận.

Rõ Như Ban Ngày cũng vuốt cằm nói: "Ngươi kích động cái gì? Chẳng lẽ thật sự liên quan đến ngươi? Xem ra ta phải dẫn ngươi tới quan phủ một chuyến!"

Nói xong, Rõ Như Ban Ngày móc ra một bộ gông xiềng từ trong ngực.

"Ta..."

Bạch Thế Kính hiển nhiên không phải hạng người giỏi miệng lưỡi, vài ba câu đã bị ba người Vương Viễn nói cho á khẩu không trả lời được.

Mắt thấy Bạch Thế Kính bị ba tên bại hoại này chọc tức gần chết, Mã phu nhân mới không nhanh không chậm nói: "Hai vị quan gia nói rất đúng, xảy ra chuyện thì phải báo quan. Bạch trưởng lão cứ để họ điều tra đi."

"Được rồi."

Bạch Thế Kính nghe vậy cũng chỉ bất đắc dĩ nói: "Nếu đã thế thì nghe lời tẩu phu, các ngươi điều tra đi."

"Đa tại Bạch trưởng lão đã châm chước!"

Điều Tử ôm quyền hành lễ với Bạch Thế Kính, sau đó đi đến bên cạnh thi thể Mã Đại Nguyên, bắt đầu nghiệm thi.

Một lát sau, Điều Tử nhíu mày nói: "Theo ta quan sát, phó bang chủ Mã chết bởi Cầm Nã Thủ Pháp. Bị người ta dùng chỉ lực khóa hầu mà chết, là bị sát hại!"

"Cầm Nã Chỉ Lực Tỏa Hầu?"

"Gậy ông đập lưng ông?"

"Chẳng lẽ là Mộ Dung Cô Tô?"

Nghe lời nhận xét của Điều Tử, đám người Cái Bang nhất thời xôn xao cả lên.

Môn võ sở trường nhất của Mã Đại Nguyên lúc còn sống chính là Tỏa Hầu Cầm Nã Thủ, hôm nay lại bị người ta dùng Cầm Nã Thủ Tỏa Hầu giết chết. Tất cả mọi người đều không tự chủ được nghĩ tới Mộ Dung thế gia với chiêu gậy ông đập lưng ông.

Bạch Thế Kính cũng bình tĩnh nói: "Không sai, Mã đại ca quả thực là am hiểu Tỏa Hầu Cầm Nã Thủ nhất. Việc này chắc chắn là do người của Mộ Dung thế gia làm!"

"Đù má, nói thế mà được à?"

Thấy đám Cái Bang khốn kiếp võ đoán rồi đổ hết tội cho Mộ Dung thế gia, Vương Viễn chịu thua luôn.

Bị võ học mình am hiểu nhất đánh chết thì là do người của Mộ Dung thế gia làm? Con mẹ nó, lý do này quá gượng ép, lão hòa thượng Huyền Bi bị Yến Long Uyên dùng Đại Vi Đà Xử đánh chết, lẽ nào Yến Long Uyên cũng là người của Mộ Dung thế gia?

"Suy luận cần phải tưởng tượng, lập án yêu cầu chứng cứ."

Điều Tử cười nói: "Không thể vì bị khóa hầu mà kết luận bừa là do Mộ Dung thế gia làm. Người biết Cầm Nã Thủ rất nhiều, rốt cuộc là ai còn cần phải điều tra thêm."

"Cầm Nã Thủ Pháp?"

Đám ăn mày nghe thấy vậy chợt ngây ra, nhất thời im lặng.

Loại võ học giang hồ như Cầm Nã Thủ đâu phải là thứ võ học hiếm hoi gì, trên cơ bản hễ là người tập võ thì đều biết sơ một ít.

Đại bang giang hồ như Cái Bang, cao thủ tinh thông Cầm Nã Thủ Pháp càng không đếm xuể, trưởng lão truyền công Lã Chương, trưởng lão chấp pháp Bạch Thế Kính đều là người lão luyện về Cầm Nã Thủ.

Chẳng nói đâu xa, ngay cả Điều Tử cũng biết một bộ Cầm Nã Thủ nhỏ.

Sau khi Mã Đại Nguyên xảy ra chuyện, tổng đàn Cái Bang luôn đóng cửa, bất kể ai cũng không được tùy ý ra vào, hiển nhiên hung thủ cũng chưa thể ra ngoài được.

Điều Tử nói vậy chứng tỏ đang nghi ngờ người biết Cầm Nã Thủ Pháp trong Cái Bang.

Ngoại trừ bang chủ, hai vị trưởng lão truyền công và chấp pháp kia chính là người có địa vị cao nhất trong Cái Bang, người dám theo Điều Tử nghi ngờ hai vị đại lão này, có còn muốn lăn lộn trong giang hồ không?

"Hừ!" Bạch Thế Kính bỗng hừ lạnh: "Mã đại ca có võ nghệ cao cường, có thể im hơi lặng tiếng dùng công phu sở trường nhất của đại ca để giết đại ca, trong chốn võ lâm này không có mấy ai. Ngoại trừ Mộ Dung thế gia, ta thực sự không nghĩ ra người thứ hai."

"Thật sao?"

Điều Tử nhìn chằm chằm Bạch Thế Kính nói: "Im hơi lặng tiếng chưa chắc đã là võ công cao cường, cũng có thể là huynh đệ mà Mã Đại Nguyên tin tưởng nhất."

"Gì? Ngươi nghi ngờ ta?" Bạch Thế Kính biến sắc, giận dữ nói.

"Không không!" Điều Tử xua tay, nói: "Không phải ta nghi ngờ ngươi, mà là nghi ngờ tất cả mọi người đang có mặt ở đây. Đương nhiên, theo tin tức bản quan nắm được mà suy đoán, thì ngươi có tất cả điều kiện của hung thủ!"

"Mẹ kiếp, láo toét!"

Điều Tử vừa dứt lời, Bạch Thế Kính giận tím tái mặt mũi, chỉ vào hắn mắng: "Mã đại ca là huynh đệ tốt nhất của ta, sao ta lại giết đại ca chứ?"

"Thấy không?" Điều Tử nhún vai: "Vừa rồi ta cũng đã nói, im hơi lặng tiếng giết người chưa chắc đã là cao thủ võ công cao cường, mà cũng có thể là huynh đệ tín nhiệm nhất. Hơn nữa lúc này mới chỉ có ngươi là người có đủ động cơ gây án!"

Mọi người: "..."

Bạch Thế Kính là người có thủ đoạn độc ác, công chính nghiêm minh nổi tiếng trong Cái Bang, bang chúng Cái Bang có ai dám đắc tội lão.

Lời Điều Tử nói ra, căn bản không một ai dám tiếp nhận.

Nói về khôn vặt hay chủ ý bẩn thỉu thì không một ai có thể so bì được với Vương Viễn. Nhưng về phương diện phá án thì Điều Tử lại là người chuyên nghiệp, dấu vết nào trong mắt hắn cũng đều là manh mối.

Trong phần lớn những trường hợp, động cơ giết người không ngoài hai khả năng, lợi ích và báo thù.

Mã Đại Nguyên và Bạch Thế Kính cùng chung bang hội, lại còn là quan hệ cấp trên cấp dưới, chút chuyện chức vị này trong lòng mọi người đều biết rõ. Ngoài mặt kêu huynh gọi đệ, sau lưng lén đâm một dao cũng không phải là chuyện hiếm thấy.

Huống hồ trưởng lão chấp pháp và trưởng lão truyền công địa vị cao quý, quyền hạn chức vụ cao chỉ sau Phó bang chủ. Nhất là trưởng lão chấp pháp, đây là nhân vật có thực quyền, bình thường Bạch Thế Kính đương nhiên không phục Mã Đại Nguyên đè đầu bản thân.

Mã Đại Nguyên chết, người được lợi nhất chính là Bạch Thế Kính.

Bạn cần đăng nhập để bình luận