Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 643: Lại là Tứ Phương Trận

Thời gian nghỉ ngơi giữa trận đã kết thúc, trận thi đấu thứ ba rốt cuộc cũng bắt đầu.

Trận đấu này sẽ quyết định thắng thua chung cuộc, cũng là trận mà mọi người quan tâm nhất.

Trong những trận đấu trước đó, nhờ vào sự áp chế tuyệt đối trên mặt thực lực, đối thủ của Ngũ Nhạc Hùng Phong cơ bản đều không chống đỡ được đến trận cuối cùng, nếu không bị đánh đến độ hoài nghi cuộc đời thì cũng là trực tiếp đầu hàng.

Mà trận này, chiến đội Một Đám Ô Hợp chỉ kém bọn họ năm điểm mà thôi.

Cách tính tỉ số của trận đấu đoàn đội cuối cùng này giống với trận thứ hai.

Lấy số lượng đối thủ đã giết được + số người chơi còn sót lại của phe mình.

Điểm tích lũy cao nhất khoảng chừng hai mươi điểm.

So với điểm hai trận trước cộng lại còn nhiều hơn năm.

Nói cách khác, chỉ cần trận thứ ba toàn thắng, cho dù hai trận trước không kiếm được điểm nào cũng có thể lộn ngược dòng.

Dĩ nhiên, xác suất của chuyện này gần như bằng không.

Dù sao hai trận trước chính là bài kiểm tra lực chiến cá nhân và lực chiến trung bình của chiến đội.

Đấu cá nhân và đấu tổ đội mà bị người ta đánh cho trắng điểm thì đủ để chứng minh thực lực của tuyển thủ chiến đội kém xa đối phương.

Cho dù trận cuối cùng có chơi chiến thuật tốt đến thế nào đi nữa cũng rất khó có thể diệt toàn bộ đội đối thủ mà không thương vong một ai.

Hai trận trước, chiến đội Một Đám Ô Hợp và Ngũ Nhạc Hùng Phong xem như có qua có lại. Đám Ngũ Nhạc Hùng Phong mặc dù chiếm ưu thế hơn nhưng Một Đám Ô Hợp tuyệt đối không lỗ.

Thắng thua của trận này sẽ quyết định ai mới tiến vào hàng tám đội mạnh nhất.

Chiến đội hai bên lần lượt ra trận. Đội trưởng Sơn Hà Vô Dạng của Ngũ Nhạc Hùng Phong lựa chọn bản đồ.

Khán giả chờ mong, không biết bọn họ sẽ chọn bản đồ nào.

Đồng thời có không ít người mặc niệm thay cho Một Đám Ô Hợp.

Đúng như lời Đường Đậu nói, ưu thế địa hình có thể nâng cao lực chiến của một đội

Nhóm Một Đám Ô Hợp có thực lực tổng hợp không kém xa mấy so với Ngũ Nhạc Hùng Phong, hiện tại quyền lựa chọn bản đồ lại ở trong tay Ngũ Nhạc Hùng Phong, căn bản bọn họ đã mất đi quyền chủ động rồi.

"Thật đáng tiếc a!"

Bách Chiến Vô Địch phân tích tình hình với vẻ tràn đầy tự tin: "Nhóm Một Đám Ô Hợp này tính ra cũng là một đội nhân tài, có thể đánh với Ngũ Nhạc Hùng Phong đến nước này đã xem như không dễ dàng gì rồi. Nếu trận thứ ba Một Đám Ô Hợp được chọn bản đồ, ai thắng ai thua còn chưa nói trước được đâu, nhưng bây giờ quyền lựa chọn đã nằm trong tay đối thủ, trận này căn bản chẳng có gì để hồi hộp cả."

Nhắc đến đây, Bách Chiến Vô Địch lại nói tiếp: "Nhóm Một Đám Ô Hợp có sở trường chơi thả diều không ai sánh nổi, chỉ cần Ngũ Nhạc Hùng Phong chọn một bản đồ diện tích nhỏ là có thể khiến bọn ho mất đi ưu thế."

"Thật hả?" Nhất Phi Trùng Thiên cười hỏi.

"Dĩ nhiên là thật rồi, không tin ta thì cứ đợi mà xem."

Bách Chiến Vô Địch vô cùng tự tin đáp.

"Đánh cược không?"

Nhất Phi Trùng Thiên nở nụ cười gian trá.

"Chuyện này… Không!" Bách Chiến Vô Địch vốn vô cùng tự tin đột nhiên mất hết khí thế.

Bách Chiến Vô Địch vừa mới thua một tuyệt học bản thiếu, dĩ nhiên sẽ không ngu để bị lừa rồi té sấp lần thứ hai.

"Đã lựa chọn xong bản đồ - Tứ Phương Trận!"

Nhưng mà Bách Chiến Vô Địch vừa dứt lời, bên tai đã vang lên tiếng của hệ thống.

"Bố tổ sư nó!!!" Hắn ta phiền muộn không thôi.

Bách Chiến Vô Địch tức chết đi được, vậy mà lại trơ mắt bỏ lỡ mất một cơ hội lật kèo.

Dĩ nhiên Bách Chiến Vô Địch không biết rằng, chuyện hắn ta và Nhất Phi Trùng Thiên nói căn bản không giống nhau.

Hắn ta nói về bản đồ, còn Nhất Phi Trùng Thiên nhắc đến là ưu thế.

"Ồ!"

Khán giả thấy Sơn Hà Vô Dạng chọn bản đồ Tứ Phương Trận thì xôn xao hết cả lên.

Bản đồ Tứ Phương Trận không lớn, nếu hai người đấu với nhau thì miễn cưỡng xem là có chút rộng rãi, nhưng cho hai mươi người quần ẩu thì hiển nhiên rất chật chội.

Trận chiến cuối cùng này sẽ đọ về chiến lược, nói theo cách bình thường thì chọn bản đồ càng phức tạp càng tốt.

Bây giờ Ngũ Nhạc Hùng Phong dùng bản đồ này, có thể thấy Bách Chiến Vô Địch nói không sai, bọn họ vẫn khá kiêng kị lối chơi thả diều của nhóm Một Đám Ô Hợp.

Một Đám Ô Hợp sở dĩ có thể không bị thực lực của đám Ngũ Nhạc Hùng Phong nghiền ép, ngoại trừ năng lực cổ quái và kỳ dị ra đều dựa vào chiến thuật chơi thả diều.

Hiện tại Ngũ Nhạc Hùng Phong trực tiếp chọn Tứ Phương Trận, xem ra lần này Một Đám Ô Hợp xong đời thật rồi.

Xét cho cùng bọn họ chỉ là cao thủ trong dân gian, cứng chọi cứng thì làm sao có thể là đối thủ của cao thủ chuyên nghiệp.

Sau khi bản đồ được lựa chọn xong, đội ngũ hai bên sẽ được truyền tống vào trận, xuất hiện tại hai góc đối xứng của Tứ Phương Trận.

"Tản ra!"

Sơn Hà Vô Dạng ra lệnh, đám Ngũ Nhạc Hùng Phong nhanh chóng phân tán đội hình.

Một Đám Ô Hợp có người khống chế và gây sát thương diện rộng, bọn họ túm năm tụm ba lại một chỗ chỉ có nước làm bia ngắm cho người ta thôi.

Tản ra xung quanh có thể né tránh công kích phạm vi một cách hiệu quả.

Đám Ngũ Nhạc Hùng Phong là cao thủ chuyên nghiệp, dĩ nhiên hiểu rõ đạo lý này.

Sau khi cả đội tản ra, Sừng Sững Nghìn Trượng nện tấm thuẫn xuống đất, che khuất Đường Đậu phía sau mình, tránh khỏi tầm mắt của nhóm Một Đám Ô Hợp. Thân hình Đường Đậu hơi lay động rồi biến mất trong không khí.

Cùng lúc đó, hai đệ tử Minh Giáo là Cao Sơn Lưu Thủy và Lưu Thủy Cao Sơn cùng tiến lên một bước, tay phải nắm loan đao đặt ngang trước ngực, tay trái rút xích sắt ra, nhìn chằm chằm vào nhóm Một Đám Ô Hợp phía trước, thủ thế chờ tấn công.

"Co trận hình lại!"

Vậy mà bên phía Một Đám Ô Hợp, Vương Viễn lại ra mệnh lệnh trái ngược.

Theo tiếng ra lệnh của Vương Viễn, nhóm Một Đám Ô Hợp nhanh chóng thu hẹp trận hình.

Điều Tử, Tống Dương và Đạo Khả Đạo đứng sau cùng, quay lưng về hàng phía trước.

Phi Vân Đạp Tuyết và Bôi Mạc Đình cầm kiếm đứng hai bên.

Bên trái Vương Viễn, Mario đứng sóng vai với hắn, còn bên phải, Độc Cô Tiểu Linh đang vung tay chỉ huy đám con rối.

Mấy người đưa lưng lại quây thành vòng tròn, bảo vệ Nhất Mộng Như Thị và Trường Tình Tử ở giữa.

Bạn cần đăng nhập để bình luận