Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 554: Đổi chiến thuật

"Biện pháp gì?"

Mọi người hơi ngẩn ra, vội vàng lại gần hỏi.

"Chúng ta vẫn dùng chiến thuật chín bảo vệ một!" Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ nói: "Nhưng mục tiêu không phải ta mà là Ngưu Đại Xuân!"

Nói đến đây, Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ hơi ngừng lại chút rồi tiếp tục bảo: "Tên Ngưu Đại Xuân kia mạnh hơn ta, nhưng những người còn lại tuyệt đối không chịu nổi một đao của ta, chỉ cần các ngươi ngăn cản hắn, đám còn lại giao cho ta là được."

"Có lý lắm!"

Đám Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu nghe Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ nói vậy đều đồng loạt sửng sốt, sau đó nhao nhao tỏ vẻ đồng ý.

Quả đúng là vậy thật, không đánh nổi còn có thể trốn mà, chỉ cần vòng qua khúc xương khó gặm, những người khác không phải là một bàn đồ ăn chờ sẵn sao?

Cửu Khúc Cuồng Đao Trận là trận pháp phòng ngự, ngược lại cũng là trận pháp khống chế.

"Vẫn là Tiểu Lâu thông minh lanh lợi!" Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu bội phục từ tận đáy lòng.

"Hừ!"

Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ không để ý đến lời khen ngợi của Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu mà nhìn về phía Vương Viễn đối diện, thầm nói: "Cho dù ông đây không đánh thắng được ngươi, cũng sẽ không để ngươi thắng tranh tài đâu! Chờ đấy mà xem!"

Bên phía Một Đám Ô Hợp, mọi người đã bắt đầu kích động xoa xoa tay.

Tất cả mọi người đều thuộc nằm lòng đấu pháp của chiến đội Tam Sát Thanh Niên rồi, bọn họ dùng chiến thuật chín bảo vệ một để đối phó với người khác còn có thể, chứ dùng với chiến đội Một Đám Ô Hợp áp chế hoàn toàn được Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ mà nói chẳng khác nào mỡ để miệng mèo.

Giờ phút này, nhóm Một Đám Ô Hợp đều vô cùng tự tin.

Mà Vương Viễn lại nói với Tống Dương: "Trận kế tiếp, Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ giao cho ngươi!"

"Thật hả?"

Tống Dương hưng phấn vô cùng, có thể nhìn ra được, cô gái này có dục vọng mãnh liệt với chuyện đánh người.

"Hở?"

Vương Viễn vừa dứt lời, tất cả mọi người đều lơ ngơ: "Ngươi không tự mình ra trận à? Lúc nào rồi mà còn tỏ vẻ khiêm tốn?"

Nói thật, mặc dù mọi người đều là cao thủ nhưng cũng không dám chắc có thể đối phó được Bạt Đao Thuật của Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ… Dù gì đao pháp đó cũng là tuyệt học, hơn nữa lực sát lượng cực kỳ quỷ dị, nếu không có trình độ thao tác cao hơn nhiều thì khi đối đầu với y chẳng biết nên ra tay như thế nào cả, cũng chỉ có Vương Viễn mới hoàn toàn áp chế được chiêu này.

"Mịa, ta cũng muốn thế lắm chứ bộ!"

Vương Viễn bất đắc dĩ nói: "Người ta cũng đâu phải kẻ ngu, sao có thể để ta ra tay diệt gọn kẻ gây sát thương duy nhất của trận chiến thuật chín bảo vệ một được?"

"Nói vậy cũng đúng…"

Đối với câu trả lời của Vương Viễn, mọi người đều tán đồng.

Trận tranh tài thứ ba là đấu đoàn đội, chơi chiến thuật. Đám Tam Sát Trang kia có thể nghĩ ra sách lược chín bảo vệ một khẳng định không phải lũ thiếu đầu óc, trong tình huống này còn coi đối thủ là đồ đần, so ra mình còn đần hơn ấy.

"Nhưng để cô nàng này lên… Có được không đấy?"

Mọi người xoắn quẩy nửa ngày, rốt cuộc hỏi đến vấn đề cần hỏi nhất.

Không phải mọi người xem thường Tống Dương, ngược lại bọn họ khá công nhận thực lực của cô nàng này, nhưng hiện tại đối thủ không giống ngày xưa nữa.

Bản thân Vương Viễn có công pháp khắc chế và ưu thế trời sinh mới có thể đối phó với tên hung tàn Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ vừa ra tay đã tiễn người ta đi gặp ông bà ông vải đó, nhưng điểm khí huyết của Tống Dương chẳng cao hơn Độc Cô Tiểu Linh bao nhiêu, trúng một đao là tiêu đời. Bảo tất cả mọi người giao an nguy vào trong tay cô nàng đúng là hơi bất an thật.

"Ngươi có làm được không?" Vương Viễn hỏi Tống Dương.

"Bớt dông dài đi! Ngươi làm được chẳng nhẽ ta lại không?" Tống Dương ngạo nghễ nói.

"Xuất sắc!" Vương Viễn cười cười, giơ ngón cái với Tống Dương.

"Chuyện này… Chuyện này cũng được hả?" Tất cả mọi người đều có chút sụp đổ. Ta nói có thể treo Thiết Ngưu trong truyền thuyết lên đánh đấy, má nó chứ, chuyện này có thể làm được hả?

"Chúng ta phải tin tưởng đồng đội của mình! Mọi người yên tâm đi!" Vương Viễn cười tủm tỉm, khoát tay ý bảo cả bọn chớ có lo.

"Thua tranh tài rồi đừng có quay lại trách bọn ta đó…" Cả đám tuy hơi khó chịu nhưng cũng không lên tiếng phản đối.

Vương Viễn đã nói đến vậy rồi, cho dù mọi người không yên lòng thì có thể làm gì được chứ, cũng chẳng đánh lại con lừa ngốc này. Nếu hắn đã chỉ huy thì mọi người sẽ nghe lời mà làm, thua rồi ít ra còn có mục tiêu để úp nồi.

Lúc bọn họ đang nói chuyện, thời gian nghỉ ngơi đã kết thúc, sau khi Độc Cô Cầu Bại ra lệnh, hai bên chiến đội đều được truyền tống vào đấu trường.

Tất cả mọi người nhìn hai phe trên sàn thi đấu mà nín thở tập trung tinh thần, trái tim cũng muốn vọt lên tận cổ họng.

Có thể nói hai đội ngũ này đều có điểm đặc sắc riêng, một chuyên đánh trận đầu, một chuyên vùng dậy ở trận cuối. Hiện tại rốt cuộc cũng đến thời điểm giao chiến, không biết ai sẽ là người cười đến cuối cùng đây?

"Ta cảm thấy Tam Sát Đao sắp xong đời rồi!!" Có người phân tích: "Chiến thuật chín bảo vệ một của Tam Sát Đao chủ yếu tập trung vào người gây sát thương lớn nhất là Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ. Hiện tại trong Một Đám Ô Hợp có người loại bỏ được thành viên chủ chốt đó của Tam Sát Đao, chiến thuật chín bảo vệ một của đám kia có mà dùng được đếch ấy!"

"Ta không cần ngươi cảm thấy, ta cảm thấy là được rồi!" Có người lại phản bác: "Ta thấy Một Đám Ô Hợp khẳng định không phải đối thủ của Tam Sát Đao, dù sao chỉ có một người áp chế được Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ…"

Chẳng mấy chốc đám người trên khán đài đã chia thành hai phe, bắt đầu bắn rap bảo vệ lý lẽ của riêng mình.

"Tranh tài bắt đầu!"

Cùng lúc đó, Độc Cô Cầu Bại lạnh lùng ra lệnh.

Đám Cát Nhất Đao Chấn Cửu Châu liếc mắt nhìn nhau, không ai nói một lời, di chuyển thẳng về hướng đám Một Nhóm Ô Hợp.

"???"

Người chơi quen thuộc phương pháp chiến đấu của chiến đội Tam Sát Thanh Niên thấy bọn họ chủ động lao về phía trước thì không khỏi giật mình.

Đám người kia không phải có thói quen bày trận hình để bảo vệ Tiểu Lâu Nhất Dạ Thính Xuân Vũ à? Sao lần này lại thay đổi lối đánh thành chủ động tấn công rồi?

Bạn cần đăng nhập để bình luận