Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 446: Thần tiên đánh nhau

Không chỉ đám người Vương Viễn, trong lòng Kiều Phong cũng kinh ngạc không gì sánh được.

Kiều Phong tự xuất đạo hành tẩu giang hồ tới nay, cao thủ đã thấy nhiều. Nhưng đối thủ lợi hại như Huyền Từ thì đây là lần đầu tiên Kiều Phong gặp phải, không tránh được kinh hãi.

Kiều Phong xoay người lại, giống như vực sâu sừng sững đứng ở nơi đó, khí phách âm trầm mạnh mẽ. Hoàn toàn không để ý đến việc bản thân bị cường địch bao vây.

"A di đà phật!"

Huyền Từ niệm một tiếng a di đà nói: "Kiều thí chủ, ngươi không chỉ đến Thiếu Lâm tự giết người, còn làm tổn hại đến tượng Phật!"

"Đỡ một chưởng của ta!"

Không đợi Huyền Từ nói xong, Huyền Tịch ở một bên hét lớn, hai tay hướng ra bên ngoài xoay một vòng tròn, chậm rãi đẩy về phía Kiều Phong.

"Này... Không tốt! Là Nhất Phách Lưỡng Tán!!"

Thấy Huyền Tịch tụ lực đánh lên, Vương Viễn kinh ngạc, lúc này kêu thành tiếng, có ý muốn nhắc nhở Kiều Phong không nên đỡ đòn.

Nhưng mà "Nhất Phách Lưỡng Tán" của Huyền Tịch làm saoVương Viễn mới học mới luyện có thể so sánh được. Khi Vương Viễn còn đang nói, Huyền Tịch đã tụ lực xong. Chưởng lực còn chưa đến, mà Kiều Phong đã cảm thấy hô hấp trong lồng ngực bị nghẽn lại. Trong chốc lát, chưởng lực của Huyền Tịch như sóng dữ cuộn trào ập tới.

Ánh mắt Kiều Phong căng thẳng, ném gương đồng đi, tay phải vẽ một hình tròn, chân đạp càn vị. Lúc này vẫn còn một chiêu "Kháng Long Hữu Hối" trong "Hàng Long Thập Bát Chưởng".

"Grào!!"

Hai cỗ chưởng lực giao nhau, tạo thành một tiếng rồng ngâm. Huyền Tịch và Kiều Phong cùng lùi về ba bước.

Một thoáng, Kiều Phong cảm thấy toàn thân mình không còn chút sức lực nào, tuột tay buông mất Hư Thanh. Nhưng y lập tức đề khí, ngay lập tức lại hoạt bát sôi nổi. Không đợi Huyền Tịch xuất ra chưởng thứ hai, kêu lên: "Xin phép không tiếp!"

Nói xong liền xách Hư Thanh lên, muốn phi thân lên nóc nhà.

"Hả???!!!"

Thấy một cảnh này, ba vị cao tăng Huyền Tịch, Huyền Nan, Huyền Từ đồng thời thốt một tiếng nghi hoặc, tâm trạng đều kinh hãi không gì sánh được.

Vương Viễn đứng một bên xem cuộc chiến, con ngươi như muốn lòi ra ngoài.

Con mẹ nó, cái gì gọi là thần tiên đánh nhau? Chính là cái này!!!

Có thể người khác không biết uy lực của "Nhất Phách Lưỡng Tán" này, nhưng trong lòng Vương Viễn biết rõ.

Bộ chưởng pháp này vô cùng mạnh mẽ. Thời gian Vương Viễn mới học mới luyện, cấp 40 không cẩn thận dùng thử chưởng pháp, trong nháy mắt đã giết BOSS Bạch Thế Kính cấp 80. Huyền Tịch là cao tăng đời chữ "Huyền" của Thiếu Lâm tự, lại là thủ tọa của Long Thụ Viện, ngoài tu vi cao, nội lực sâu, nhìn ra thế giới, cũng là cao thủ bậc nhất.

Nhưng chưởng lực như dời núi lấp biển như vậy, lại bị một chưởng của Kiều Phong ngăn lại. Này con mẹ nó có còn là người không? Không lẽ là mở hack sao?

Đáng sợ hơn là Kiều Phong cứng rắn chống đỡ một chiêu "Nhất Phách Lưỡng Tán" của Huyền Tịch, sau một hơi thở lại khôi phục đầy trang thái. Tố chất thân thể đáng sợ như vậy, Kiều Phong này nhất định là một tên thú vật.

"Võ công người này, quả thật khá!" Huyền Nan lẩm bẩm.

Huyền Tịch cảm khái nói: "Cần phải loại trừ nhanh chóng, miễn để lại hậu họa về sau."

"Ừ!" Huyền Nan liên tục gật đầu.

Huyền Từ lại chỉ huy mọi người nói: "Chặn kín cửa lớn, Kiều Phong đứng lại!"

Một tiếng hô này của Huyền Từ làm chúng đệ tử bị thân thủ Kiều Phong chấn nhiếp hồi thần lại.

"Kiều Phong chạy đi đâu!"

Chỉ nghe một tiếng quát lớn, một thân ảnh nhỏ gầy tung người bay ra chắn trước mặt Kiều Phong. Tay phải vừa nhấc, hóa thành chưởng ảnh đầy trời, giống như lá rụng mưa rơi, vây lấy Kiều Phong bên trong.

[Thiên Thủ Như Lai Chưởng]!

Một trong bảy mươi hai tuyệt kỹ của Thiếu Lâm tự!

Chưởng pháp này trước giờ hiếm có người tu hành, là tuyệt kỹ của Phương Chứng đại sư Thiếu Lâm tự. Bàn về mặt uy lực, nó không thua kém bao nhiêu so với Đại Kim Cương Chưởng đứng đầu tam đại thần chưởng, còn về mặt trình độ thì tinh xảo hơn hẳn.

Chỉ thấy Huỳnh Hoặc Thủ Tâm vỗ một chưởng ra, chưởng ảnh từ một thành hai, từ hai phân bốn, từ bốn phân tám, tầng tầng lớp lớp chồng lên nhau vô cùng vô tận, mỗi chưởng lại đánh tới từ một phương khác nhau.

Thiên Thủ Như Lai Chưởng, chia thành hư và thực, nhưng lại thực thực hư hư, nếu tìm không ra được chưởng thực phát lực thì không thể phá giải.

Số lượng chưởng ảnh tầng tầng lớp lớp này có hơn mấy chục, từ trong đó tìm ra chưởng thực, nói nghe thì dễ lắm.

Mà Kiều Phong vẫn tỏ vẻ bình tĩnh, vốn không nhìn kỹ, chỉ thấy tay trái đột nhiên duỗi về phía trước, cắm vào một bầu trời đầy chưởng ảnh.

Kiều Phong là một cự hán cao gần hai mét, Huỳnh Hoặc Thủ Tâm tính hết nước hết cái cũng chỉ cao một mét sáu thôi, chênh lệch chiều cao giữa hai bên tương đối lớn.

Y tay dài chân dài, chỉ khẽ duỗi tay ra đã vươn tới trước mặt Huỳnh Hoặc Thủ Tâm.

"Chát!"

Một âm thanh giòn giã vang lên.

Không đợi Huỳnh Hoặc Thủ Tâm kịp phản ứng xem chuyện gì đang xảy ra, bàn tay của Kiều Phong đã xuyên qua chưởng ảnh, tát thật mạnh vào gương mặt gã.

Kiều Phong có thiên phú gì? Dùng thuật ngữ trong trò chơi thì đó chính cơ thể trời sinh đã ở giá trị cực hạn, cao hơn không ít so với thần lực trời sinh của Vương Viễn, dù tay y không dùng nội lực thì một cú tát này cũng không phải thứ Huỳnh Hoặc Thủ Tâm có thể chịu được.

Ăn một cái bạt tai, Huỳnh Hoặc Thủ Tâm bị đánh rớt từ trên không trung xuống, bổ nhào, ngã ầm ầm trên mặt đất.

Theo lý mà nói, Huỳnh Hoặc Thủ Tâm được xem là một trong những người chơi có nội công vô địch đương thời, Thiên Thủ Như Lai Chưởng càng là võ học tinh xảo vô cùng, thực lực tuyệt đối không yếu.

Chỉ trách gã tìm nhầm đối thủ.

Ba đại cao thủ của Thiếu Lâm tự mà còn không đỡ nổi ba quyền hai cước của Kiều Phong chứ nói chi Huỳnh Hoặc Thủ Tâm mới là một người chơi chưa đến cấp 40, không biết tự lượng mình đi đánh trực diện với y. Gã không bị một bạt tai đập chết đủ thấy nội công hùng hậu lắm rồi đấy.

Những người khác thấy Huỳnh Hoặc Thủ Tâm không trụ nổi một chiêu, dẫm vào vết xe đổ rồi biết rút kinh nghiệm nên cũng học khôn ra chút.

"Đừng tấn công Kiều Phong nữa! Tấn công hòa thượng Hư Thanh trong tay y!"

Đúng lúc này, những người khác cũng nhốn nháo xông tới, Ba Nghìn Thế Giới cầm đầu quát lên, tay phải duỗi ra cong thành trảo, lật một phát đâm vào yết hầu Hư Thanh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận