Bần Tăng Chả Ngán Ai Bao Giờ

Chương 1171: Ta chính là chính nghĩa, Thiếu Lâm Tự chính là công lý

Có điều, phái Ngũ Nhạc, phái Thanh Thành và nhà họ Vương cũng không phải loại tốt đẹp gì, vậy nên hành vi tùy tiện này của Thiếu Lâm Tự cũng không có gì sai trái.

Nếu họ thực sự là người tốt thì đã cho Lâm Bình Chi cầm lấy tuyệt thế võ công đi báo thù cho cha mẹ rồi, nhưng bởi vì không phải người tốt nên họ đang tự giết lẫn nhau.

Bản chất của những tên trứng thối này chính là thứ quyết định hướng đi của nhiệm vụ, cũng quyết định liệu Thiếu Lâm Tự có thể gặt hái được danh tiếng trong lần này hay không.

Nhìn đi, quả nhiên đúng là gừng càng già càng cay, bảo tháp ngàn năm không dễ đổ, quả nhiên danh bất hư truyền.

Trương Đại Tướng Quân là đệ tử thủ tịch của Nam Thiếu Lâm, võ công đương nhiên không thể kém.

Nhưng tất cả mọi người ở đây cũng không phải là đèn cạn dầu. Thập Tam Thái Bảo của phái Tung Sơn đều là cao thủ hạng nhất, đệ tử chân truyền của Tả Lãnh Thiền là Ngũ Nhạc Độc Tôn còn sớm học được võ học đặc thù Hàn Băng Chân Khí, nổi danh là cao thủ có tiếng trên bảng PK, chưa kể tới những cao thủ giống như Bạch Hạc Lưỡng Sí ở phái Hoa Sơn.

Để giữ gìn chính nghĩa, trước tiên ngươi phải có thực lực.

Không có cái rắm gì thì những lời ngươi nói sẽ chẳng có chút sức nặng nào hết.

"Đừng để ý tới hắn ta! Nam Thiếu Lâm thì tính cái thá gì!" Trương Đại Tướng Quân muốn lấy danh nghĩa Thiếu Lâm Tự để chủ trì công đạo cho Lâm Bình Chi, nhưng Tả Lãnh Thiền thậm chí không thèm liếc nhìn hắn ta lấy một lần, trực tiếp chỉ huy người của phái Tung Sơn đi tới tấn công Lâm Bình Chi.

Ngũ Nhạc Độc Tôn tiến về phía trước từng bước một, hai tay cầm đại kiếm, từ trên xuống dưới xuất ra một chiêu Kim Qua Thiết Mã, chém về phía Lâm Bình Chi.

"A Di Đà Phật!"

Trương Đại Tướng Quân cũng không hề né tránh, tay phải vung lên, áo cà sa trên người phần phật lao đến, chỉ bằng một chiếu đã quấn chặt đại kiếm trong tay Ngũ Nhạc Độc Tôn vào áo cà sa, sau đó kéo về phía sau.

Đại kiếm của Ngũ Nhạc Độc Tôn rời khỏi tay.

“Cà Sa Phật Ma Công!” Vương Viễn ở bên cạnh có chút kinh ngạc.

Cà Sa Phật Ma Công là một trong bảy mươi hai tuyệt kỹ của Thiếu Lâm Tự, thuộc về Phật ma thần thông thượng tam lưu, có sức phòng ngự vô cùng mạnh mẽ, đặc biệt giỏi nhất là cướp đoạt vũ khí của đối thủ. Nhưng người chơi Thiếu Lâm Tự vốn có sức tấn công không cao, thường chờ võ học cao cấp để tu luyện những công pháp có năng lực chống trả, mà Cà Sa Phật Ma Công này hiển nhiên không có quá nhiều lực công kích.

Cho nên đệ tử Thiếu Lâm khi lựa chọn võ học cao cấp, đa phần đều sẽ lựa chọn những công pháp như Long Trảo Thủ để hỗ trợ tấn công, rất ít người lựa chọn tu luyện Cà Sa Phật Ma Công, Trương Đại Tướng Quân này cũng là người có ý nghĩ riêng.

Ngũ Nhạc Độc Tôn bị người đoạt binh khí chỉ bằng một tay cũng có chút sửng sốt.

Chỉ trong vài giây sững sờ ngắn ngủi, bên dưới áo cà sa của Trương Đại Tướng Quân thò ra hai bàn tay, năm ngón tạo thành móng vuốt, vô cùng hung dữ cào về phía ngực của Ngũ Nhạc Độc Tôn.

Đó là võ học trung cấp của Thiếu Lâm - Hổ Trảo Công.

Ngũ Nhạc Độc Tôn phản ứng cực nhanh, Trương Đại Tướng Quân chưa kịp dùng móng vuốt bắt được, hắn ta đã lập tức bắt chéo hai tay để bảo vệ trước ngực, chân khí lưu chuyển trên lòng bàn tay.

Vương Viễn vội vàng nhắc nhở: "Không ổn! Mau dừng lại!"

Nhưng Vương Viễn vẫn nói hơi chậm, vì lúc này móng vuốt của Trương Đại Tướng Quân đã siết thật chặt, đâm vào tay của Ngũ Nhạc Độc Tôn.

"Rầm!"

Một âm thanh vang lên, hai tay của Trương Đại Tướng Quân kết một tầng sương trắng, không thể nhúc nhích được nửa phần.

"Hừ!"

Khóe miệng Ngũ Nhạc Độc Tôn hơi nhếch lên, lòng bàn tay liên tiếp vỗ ba chưởng vào ngực Trương Đại Tướng Quân.

Mỗi một chưởng đều hình thành nên sương trắng, ba chưởng vừa kết thúc, Trương Đại Tướng Quân đã đông cứng ngay tại chỗ.

"Mẹ kiếp, kinh khủng quá!"

Nhìn thấy sự lợi hại của Hàn Băng Chân Khí, người chơi trong phòng đều không khỏi trợn mắt há hốc mồm,

Nội lực của Thiếu Lâm Tự chính là đệ nhất thiên hạ, tính ổn định cao, sức phòng ngự vững chắc, Trương Đại Tướng Quân lại là Đại sư huynh của Nam Thiếu Lâm, nội công tu vi không hề thấp, vậy mà Hàn Băng Chân Khí của Ngũ Nhạc Độc Tôn lại có thể dễ dàng đóng băng Trương Đại Tướng Quân lại, sức khống chế quả thực vô cùng khủng khiếp.

Ngũ Nhạc Độc Tôn bước tới nắm lấy thanh đại đao đã bị Trương Đại Tướng Quân tước mất lúc trước, hai tay cầm chuôi kiếm, xoay người dùng sức toàn thân chém về phía đầu Trương Đại Tướng Quân .

"Cạch!!"

Ngay khi mọi người cho rằng Trương Đại Tướng Quân sắp bị một kiếm của Ngũ Nhạc Độc Tôn chém rơi đầu thì một âm thanh lạ thường vang lên, Ngũ Nhạc Độc Tôn cảm thấy gan bàn tay tê rần, đại kiếm trong tay suýt chút nữa rơi xuống đất.

"?"

Ngũ Nhạc Độc Tôn ngẩng đầu liền thấy Vương Viễn đã đứng trước người Trương Đại Tướng Quân từ bao giờ, kiếm của hắn ta đúng là đã chém vào cánh tay của Vương Viễn.

-1

Một con số đỏ tươi như trêu tức nhẹ nhàng lơ lửng bay lên trên đầu Vương Viễn.

Tất cả mọi người "..."

Vương Viễn đã nổi tiếng từ lâu, tất cả các cao thủ ở đây đều biết Vương Viễn mạnh nhất ở điểm nào, không gì ngoài cái thân xác lì lợm nước lửa bất xâm, gần như không thể phá hủy này.

Mặc dù tất cả đều biết, nhưng tận mắt chứng kiến và nghe người khác truyền miệng vẫn là hai khái niệm vô cùng khác biệt.

"Ngươi! Ngươi! Lại là ngươi, ngươi ra đứng trước để làm cái gì?" Ngũ Nhạc Độc Tôn đương nhiên nhận ra Vương Viễn, cũng biết hòa thượng này đáng ghét như thế nào. Vừa nãy khi bước vào cửa, Ngũ Nhạc Độc Tôn đã cố gắng tránh giao tiếp bằng mắt với Vương Viễn vì sợ có tiếp xúc sẽ dẫn lửa tới trên thân mình.

Không ngờ rằng người này vẫn cứ nhảy ra ngoài.

"A Di Đà Phật!" Vương Viễn cười nói: "Người này là sư đệ đồng môn của ta, chẳng qua cũng chỉ muốn chủ trì công đạo thay cho Lâm Bình Chi, tại sao ngươi lại ra tay tuyệt tình đến vậy?"

"Công đạo? Người là cái thá gì mà cũng dám đứng ra chủ trì công đạo?"

Tả Lãnh Thiền nhìn Vương Viễn lạnh lùng hỏi.

“Chỉ bằng ta chính là Ngưu Đại Xuân, đệ tử thủ tịch của Thiếu Lâm Tự!” Vương Viễn thản nhiên đưa mắt nhìn xung quanh, lạnh nhạt hỏi: "Ta nói Thiếu Lâm Tự chính là công lý, còn ta chính là chính nghĩa, có ai phản đối không?"

Bạn cần đăng nhập để bình luận